Cưới Ta, Mua Một Tặng Một
Chương 3 :
Ngày đăng: 11:10 18/04/20
Ta thừa nhận, ta cũng không phải đệ tử tốt, nhưng cũng
không phải điển hình của một đệ tử hư
Ta cũng không đánh nhau, cũng không trốn học, cũng
không sao chép bài tập, cũng không cùng nam sinh phát sinh quan hệ
bừa bãi
Bởi vì ta có học võ, cho nên không ai dám cùng
ta đánh nhau, bởi vì buổi tối ta chơi trò chơi suốt đêm, cho nên
ngồi học là thời điểm rất tốt để ngủ, bởi vì không có ai cho ta mượn vở bài
tập, cho nên ta khinh thường việc sao chép bài tập, bởi vì lão thầy giáo
luôn giao bài tập về toán học khô khan, luôn khiến mọi người coi ta như một
tiểu tử không nghe lời, cho nên sinh quan hệ
Không có nam nhân nào tới tìm ta vào cả cấp 2, cũng từ
đó, ta
nói không với đi học, sao lại phải học ? Lãng phí thời gian, tiền
bạc, ta tình nguyện đi làm cu li, đi làm công! Cha nói, ngươi đi hỏi mẹ
ngươi đi, nàng gật đầu đồng ý thì ngươi có thể bỏ học.
Nói thật thì cha cũng chẳng phải phúc hậu gì,
bởi mẹ ta đã chết hơn 4 năm, nàng còn có thể gật đầu đồng ý sao? Cha đã nói
vậy, ta đành đi học tiếp trung học, đây chính là trách nhiệm của một người đàn
ông phải chịu nỗi đau mất vợ !
Còn nỗi đau mất vợ? Vớ vẩn ! Vậy hàng đêm hắn đem
nữ nhân về nhà, chả lẽ chỉ cùng nhau đắp chung cái chăn nói chuyện phiếm sao?
Nửa đêm, nữ nhân kia kêu la, thanh âm mặc dù kiều mị nhưng cũng đủ làm bay nóc
nhà , ta nghĩ rằng hàng xóm xung quanh rất muốn báo nguy, kiện hắn cái tội “Làm việc trên giường gây ảnh hướng tới chung quanh” chưa đủ, còn
cái tội “Làm kích thích dục – vọng của một số cá thể gây ảnh hưởng tới sức khỏe
của một số cá thể khác » ( =_=’).
Nhưng mà oán giận thì oán giận, Cha đối với ta
luôn áp dụng cách thức giáo dục mềm mỏng, hết lần này tới lần khác kiên trì, ta nếu phản kháng lại thấy cũng có chút không phải, coi như chịu
đựng thêm 3 năm nữa đi, để đến giờ , ta tự do !
Vì thế, ba năm học cấp ba, ta tiếp tục phát triển theo
tinh thần bốn cái « cũng không » , luôn hành động theo ý của
mình, cho nên không một kẻ nào quản nổi ta, thi vào trường cao đẳng điểm ta hơi
thiếu một chút, ta hy sinh quá nhiều, vốn tưởng rằng lần này cha sẽ hiểu ý,
không đặt niềm hy vọng vào ta nữa!Nào ngờ hắn càng ngày càng quá đà, đem ta ném
vào trường học bổ túc…… Dựa vào đâu a ! Cái gì mà học bổ túc, chẳng lẽ đem
một đống sắt gỉ đi học bổ túc lại có thể biến thành xi măng cốt thép sao ?
Được rồi được rồi, hắn có tiền lại ép buộc ta, ta đây
đành nguyện ý bị ép buộc đi, mặc dù chính hắn mới tốt nghiệp bậc tiểu học, thân
là nữ nhi của hắn lại nhất định phải tốt nghiệp đại học, thật sự rất không công
bằng !Muốn làm rạng rỡ tổ tông thì phải tốt nghiệp đại học sao? Học đại học rồi
bị đuổi ra khỏi trường, như vậy cũng có thể tính làm rạng rỡ tổ tông sao? Học
đại học rất có mặt mũi sao?Một cái mặt cân lên giá trị bao tiền a!
Oán giận, rất oán giận, học bổ túc ta bị buộc
chân không cho trốn, cho nên ta đành bất đắc dĩ chịu khổ thêm một năm, chưa từng nghĩ đến, bị cha ép buộc học bổ túc, không ngờ, trong
tương lai vài năm tới, còn muốn ép buộc thêm một nam sinh tên Mộ Dung
Cạnh khác, hơn nữa còn đem ta để ép buộc một kẻ người không ra người, quỷ không
ra quỷ, vô cùng thê lương.
Nếu không bước vào cuộc sống học bổ túc kia, cuộc sống của ta đã có một tình cảnh khác, một tình cảnh không có
luôn chơi cùng một lớp, nghịch phá ở một khối, nhưng thành tích học
của Mộ Dung Cạnh vẫn rất ổn , mà ta dù có sao chép bài tập của hắn, thành tích
vẫn như cũ, rất kém, đây chính là nói lên sự khác nhau về IQ và sức
mạnh của bọn ta a !
Hắn cũng đã thử qua dạy thêm cho ta, nhưng chỉ được
vài lần là hắn đầu hàng ,“Ngôn Tử Kỳ, ta rất muốn bổ đôi đầu ngươi,nhìn
xem bên trong có phải chứa toàn bã đậu! Hỏi ngươi đường vòng cung là cái
gì , ngươi lại trả lời đường vòn cung là đường không thẳng!! Hỏi ngươi
Khổng Tử là người nào, ngươi lại nói hắn là một ông già!! Ta đương nhiên biết
hắn là ông già!……”
Bị ta chọc tức thiếu chút nữa là hộc máu, hắn buông
tha cho ta, nói sẽ cố mà dạy nữa cho ta, hắn nói nếu tình hình học thêm lại đi
xuống, hắn sẽ không thể không đi tự sát! Nhưng hắn phải biết, tiếp tục để hắn
dạy thêm, mà ta học vẫn đi xuống, ta cũng không thể không đi tự sát!! Thật sự
là may khi ta và hắn có chung nhận thức a ( Nhím : Với tình trang của chị
thì việc hai người cùng đi tự sát là cao lắm)
Thứ nhất là tại sao hắn lại tự nguyện học ở đây, thứ hai là với sức học của hắn thì học ở 1 trong 10 trường giỏi nhất nước
cũng không thành vấn đề, nhưng ta cũng chưa bao giờ hỏi hắn vì sao đối
với trường học lại không thích, lại muốn đi học bổ túc, cũng cảm
thấy với sức học của hắn nên đi học ở trường học đàn hoàng, có thể có một
ngày,không ngờ một ngày hắn lại nói với ta, hắn vì một nữ tử mình yêu thương mà
chuyển đến đây học để được gần bên cô ấy.
Đây là lần đầu tiên ta nghe hắn nói về chuyện
tình cảm của hắn, mà ta ở tuổi này, còn rất ngây thơ đối với chuyện tình cảm,
ta không rõ hắn nói về cảm giác của hắn là như thế nào, chỉ nghĩ nữ nhân được
hắn yêu thương nhiều như vậy hẳn là rất xinh đẹp, ít nhất cũng không phải là
ta!
Trong lòng ta là lạ, tựa như đang ôm một cây
xương rồng, ta cố gắng nhớ lại bữa trưa có ăn thịt gà, liệu có phải ăn thêm cái
gì linh tinh? Lại không hề biết cảm giác trong lòng ê ẩm, khó chịu đó lại
được gọi là ghen tị.
Sau khi chia sẻ cho nhau về bí mật của mình, chúng ta
cảm thấy càng thân thiết hơn. Những ngày bọn ta còn cãi nhau ầm ỹ cũng nhanh
chóng trôi qua , trong chớp mắt đã gần đến ngày thi vào trường cao đẳng.
Sau lần ôn thi cuối cùng, trường học nghỉ dạy cho học
sinh về nhà, nhằm giảm bớt áp lực, mấy ngày đó, Mộ Dung Cạnh đến nhà ta mang
theo bao nhiêu đĩa nhạc với phim ảnh, nói đó đều là phim hay, hấp dẫn, chúng ta
xem suốt cả đêm.
Sau đó, tất nhiên chuyện xấu gì đến cũng sẽ đến, trong cái đống đĩa lớn kia, không biết vì sao lại có một cái đĩa phim đen
( phim « hành động »trên giường á), sau đó hiện trên màn hình
32 inch, lập tức những hình ảnh « đen » hiện lên trước mặt chúng ta.
Cứ như thế, chuyện gì đến cũng phải đến, sau khi hai
chúng ta đỏ mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng « làm việc trên giường »,
đó cũng chính là lý do khiến hắn «phá » luôn cái quy tắc «
cũng không » thứ tư của ta
Tác
giả nói ra suy nghĩ của mình:Học sinh thời nay thật là……..a!!!