Cưỡng Hôn Vợ Yêu
Chương 222 :
Ngày đăng: 16:26 19/04/20
45222.Toàn bộ căn phòng có thể nhìn ra là 1 nhà kho nhỏ, bên trong trống rỗng cái gì cũng không có, bên trên căn phòng có 1 cái cửa sổ.
Có điều là cửa sổ thông khí, loại rất nhỏ.
Ánh mắt Thủy Tinh dò xét trên mặt đứa bé, cô khẳng định không chui qua được, có điều nếu là nó, thân thể nhỏ nhắn của nó khẳng định có thể từ cửa sổ thông khí chạy đi.
Chỉ là hệ số độ khó này rất lớn, khảo nghiệm lực cánh tay và năng lực bò trèo của đứa bé. Cô có chút lo lắng anh bạn nhỏ nhìn yếu ớt này, có thể tự mình trèo lên không, dù gì chiều cao của cô có hạn, chỉ có thể đẩy nó lên độ cao nhất định, thì không giúp được nữa, hơn nữa muốn lật ra khỏi cửa sổ xuống hoàn toàn dựa vào bản thân nó.
Cô ngồi xuống, ánh mắt nhìn đứa bé, ngón tay chỉ cửa sổ thông gió, “Dì có thể quăng dây thừng lên trên cửa sổ, con có thể bám theo dây thừng trèo lên cửa sổ không? Nếu con có thể, con có thể chạy đi rồi.”
Cô không ngờ vậy mà anh bạn nhỏ trịnh trọng gật đầu với cô.
Thủy Tinh thật sự bất ngờ, “Hóa ra con đều nghe hiểu hết, chỉ là không biết nói phải không?”
Tay cô xoa đầu đứa bé, thật là đứa bé đáng thương, đáng yêu như này, sao lại có thể không nói chuyện chứ?
Cô từ trên đất nhặt 1 thanh gỗ, lấy dây thừng bọn bắt cóc trói cô buộc lên thanh gỗ, nhấc tay ném qua hướng cửa sổ thông gió.
Thật may mắn, cô 1 lúc liền ném được thanh gỗ ra ngoài cửa sổ thông gió, cô từ từ kéo sợi dây thừng trở lại, điều chỉnh thanh gỗ nằm ngang trên cửa sổ thông gió, như vậy thanh gỗ sẽ chống đỡ trên khung cửa sổ.
Tay cô kéo kéo dây thừng, cảm giác được khả năng chịu nặng của thanh gỗ khá là mạnh.
“Được rồi, dì bế con lên, con cố gắng trèo!” Cô 1 tay bế đứa bé lên, cố gắng hết sức hỗ trợ nó đến nơi cao nhất.
Tay nhỏ của đứa bé bám chặt lấy dây thừng, quay đầu nhìn Thủy Tinh, đôi mắt to tròn nhấp nháy nhấp nháy, đột nhiên cúi đầu hôn lên má Thủy Tinh.
“Cảm ơn, đợi con đến cứu dì.” Nó nói xong, bắt lấy dây thừng trèo lên cửa sổ thông gió.
Thủy Tinh ngạc nhiên nhìn bóng hình linh hoạt của cậu bé, tất cả những lo lắng vừa nãy của cô là dư thừa, anh bạn nhỏ này rõ ràng học qua võ công. Trèo dây thừng căn bản không mất sức.
Nó trèo qua cửa sổ thông gió, tự vắt ngang thanh gỗ ở bên trong cửa sổ, sau đó túm lấy dây thừng trượt xuống từng chút từng chút một.
Thủy Tinh nửa ngày cũng chưa hoàn hồn, rõ ràng là 1 tiểu nhân tinh, hơn nữa cũng biết nói chuyện, nhưng ban nãy cô hỏi nó nửa ngày, nó cũng không nói chuyện.
Bắc Minh Ý không quan tâm đến sắc mặt tức đến xám xanh của lão tử mình, nó đi tới bàn ông chủ, lấy điện thoại của ba mình, từ trên bản đồ điện tử tìm kiếm 1 vị trí.
Sau đó đưa bản đồ cho Bắc Minh Phong xem, “Đi nơi này cứu người.”
Bắc Minh Phong lơ lửng cho rằng tai mình có vấn đề, “ Con…con nói cái gì?”
Con trai anh ta vậy mà nói chuyện với anh ta rồi? Hơn nữa nói rất tốt!
1 ánh mắt khinh bỉ của Bắc Minh Ý nhìn Bắc Minh Phong, “ Cùng con đi cứu người!’
Thân thể nhỏ nhắn của nó, lắc lư đi đằng trước, khí thế đó giống như nó là lão tử của lão tử nó.
Bắc Minh Phong triệt để mù mịt rồi, con trai anh ta không trở ngại nữa?
Anh ta vội vàng theo kịp con trai mình, không cần biết con trai muốn anh ta làm gì, anh ta đều phải đi, chỉ cần con trai có thể nói chuyện, bảo anh ta làm gì cũng được.
“Ba có thể đưa con đi cứu người nhưng con nói cho ba, con làm thế nào quay về được?” Ánh mắt anh ta đặt trên quần áo toàn thân dính đất của con trai.
“Bắt xe.” 2 chữ của Bắc Minh Ý bay ra đằng sau.
“Bắt xe? Con có tiền?” Bắc Minh phong chỉ cảm thấy bộ não chỉ số thông minh cao của mình không đủ dùng.
Bắc Minh Ý dừng bước, quay người 1 ánh mắt miệt thị, “ Chi trả Wechat.”
4 chữ sống lạnh như cũ, vứt cho lão tử mình.
Bắc Minh Phong mờ mịt triệt để, con trai anh ta lúc nào biết những cái này rồi?
Anh ta đột nhiên ý thức được, con trai mình chỉ là không thích nói chuyện, trí thông minh lại vượt quá người bình thường.
“Đi, baba đưa con đi cứu người!” Anh ta 2 bước đuổi kịp con trai, kéo tay nhỏ của nó, chỉ cần bệnh của con trai có thể tốt lên, bảo anh ta lên trời xuống đất cũng được!