Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 258 :

Ngày đăng: 16:26 19/04/20


45258.Cổ họng Thủy Tinh nôn khan lợi hại, cô bịt mồm, muốn ép bản thân vì George làm cũng không làm được.



Dáng vẻ khó chịu của người phụ nữ làm cho tim George đau đớn.



Anh ta 1 tay đẩy Thủy Tinh ra, ấn nút trên xe lăn đi về phòng ngủ của mình.



Thủy Tinh bị đẩy ngã ngồi trên đất, cô trèo lên đuổi theo George, “ George, em không phải cố ý đâu, em là chưa làm qua mới không thích ứng được.”



Sắc mặt George đen đến cực độ, “Là em không thích ứng hay là em chê tôi?”



Anh ta đẩy người phụ nữ, đi thẳng vào phòng ngủ của mình, phẫn nộ cuốn quanh trái tim anh ta.



Anh ta tới bệnh viện để Sở Nhiễm kiểm tra, Sở Nhiễm nói anh ta là hội chứng sau chấn thương, chính là người khi sợ hãi cực độ hoặc sau chấn thương, sẽ xuất hiện chức năng bị mất đi.



Nhưng, Sở Nhiễm nói, chức năng này mất đi về cơ bản đều là tính tạm thời, nếu người phụ nữ nguyện ý vì người đàn ông phục vụ 1 chút, cho đàn ông càng nhiều kích thích, đối với việc hồi phục là có lợi.



Nhưng mà, phản ứng của Thủy Tinh đối với anh ta giống như sự xấu hổ đối với anh ta, làm cho anh ta biết, cô không yêu anh ta như nào, chán ghét anh ta như nào.



Nắm đấm của anh ta gõ lên chân mình, anh ta là người tàn phế, không thể có người phụ nữ của mình, còn phải nhìn người phụ nữ của mình đối với con trai của tình địch trăm nghìn yêu chiều!



Đố kị và phẫn nộ giống như cây có gai ở trong tim anh ta mặc ý sinh trưởng, tất cả gai đâm vào tim anh ta, làm cho anh ta đau khổ đến nhỏ máu.



Thủy Tinh chạy đến ngoài cửa phòng George, muốn nói chút lời nói an ủi George, nhưng tìm không ra chữ, có những việc, dù trên lý trí rõ ràng hơn nữa, cũng sẽ ép bản thân làm không được.



Ví dụ, yêu hoặc, không yêu.



Hôm nay chắc chắn không ngủ, không cần biết là Thủy Tinh hay George, hoặc là Bắc Minh Phong.
Quả quyết không muốn ở trong phòng giữ đồ nữa, anh ta không dám nói điều kiện với ba mình nữa.



Diệp Phi trong phòng ngủ của Mộ Thương Nam ngủ 1 giấc dậy, cô mở mắt liền nhìn thấy từ cửa phòng có tia sáng chiếu vào trong phòng.



Phòng không khóa cửa?



Cô vui vẻ ngồi dậy, vội vàng chạy đến phòng thay đồ tìm 1 bộ quần áo mặc lên, cô rón ra rón rén đi ra khỏi phòng, liền nghe thấy âm thanh Mộ Dã và Mộ Thương Nam cãi nhau trong hành lang truyền đến.



Cô cong khóe môi cười trộm, chỉ cần cô tốc độ đủ nhanh, cô nghĩ cô có thể trốn ra khỏi biệt thự của Mộ Thương Nam.



Nhưng mà, chân cô vừa bước xuống tầng liền nhìn thấy Bắc Minh Phong đang ngồi trong phòng khách.



Mặt cô biểu tình cứng ngắc, “Anh đến chơi? Anh ngồi của anh, không cần tiễn tôi.”



Cô nhanh chóng bước ra cửa, không ngờ bị Bắc Minh Phong đâm vào.



“Diệp Phi!” Bắc Minh Phong đứng lên đi về phía Diệp Phi.



Đáng chết! Trong tâm Diệp Phi hung hăng mắng Bắc Minh Phong, anh ta không việc gì gọi cô làm gì?



Nhưng mà cô lại không dám chạy, chỉ sợ Bắc Minh Phong nhìn ra cô đang chạy trốn.



“Làm, làm gì?” Lưỡi cô mất kiểm soát lắp bắp, chỉ sợ Mộ Thương Nam sẽ ra đây.



Ánh mắt Bắc Minh Phong lạnh lùng nhìn Diệp Phi, “Không cần biết Mộ Thương Nam năm đó nợ cô cái gì, anh ta suýt chết rồi, cô biết 2 tháng cứu anh ta, Mộ gia nhận được bao nhiêu lần thông báo bệnh nguy hiểm không? Biết trong 2 tháng đó, tất cả mọi người chúng tôi, mỗi ngày chết cũng không muốn đối mặt mà bắt buộc phải đối mặt là cái gì không? Chính là 1 giây trước không biết 1 giây sau Mộ Thương Nam có chết không? Anh ta mất trí rồi, việc trong quá khứ đều quên rồi, tôi nghĩ đây là ông trời cũng không nhẫn tâm để anh ta phải chịu giày vò nữa. Cho nên, buông tha anh đi, anh ta bây giờ có vợ có con, sống rất tốt. Cô hiểu không?”