Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 14 : Diệp gia đại loạn (2)

Ngày đăng: 17:57 30/04/20


Gần trăm hắc y nhân mất mạng dưới một chiêu hời hợt, khiến mọi người một phen kinh hãi, không hẹn mà cùng dừng tay, hai bên trở về trận doanh của mình, nhất thời không khí trở nên trầm mặc, để lại một đám máu thịt bầy nhầy ở giữa sân. Ở trong mắt người khác thì chỉ nhận ra không gian xung quanh đám hắc y nhân vặn vẹo, rồi sau đó bọn chúng mất mạng, nhưng trong mắt Tử Phong, hắn có thể thấy linh khí từ cái phất tay của Tôn cấp cường giả trở nên vô cùng cuồng bạo, biến thành một khối giống như thực chất đè ép xuống đám hắc y nhân, khiến chúng không chịu được áp lực mà nổ tung, Tôn cấp cường giả kia hầu như không dùng chút linh lực của bản thân nào, khả năng câu thông với thiên địa linh khí chính là sự khác biệt một trời một vực giữa Tôn cấp và Vương cấp.



Ba Tôn cấp cường giả từ trên trời hạ xuống, lộ ra ba khuôn mặt già nua, nhưng cơ thể vẫn vô cùng tráng kiện. Nhìn thấy ba lão giả, Diệp Bắc Phàm vội vàng quỳ xuống: “Tham kiến ba vị Thái thượng trưởng lão!”, nhất tề tất cả mọi người của Diệp gia đều quỳ xuống. Tử Phong không nhận ra ba người, nhưng danh tự của ba vị thái thượng trưởng lão ngược lại đã nghe đến, ba người vốn là ba huynh đệ, Diệp Kinh Thiên, Diệp Vấn Thiên cùng Diệp Chấn Thiên. Không hổ danh những cái tên khí phách của mình, ba người đích thực là trụ cột của Diệp gia, là ba cao thủ Tôn cấp duy nhất thủ hộ Diệp gia mấy trăm năm nay.



Còn về việc tại sao hắn lại biết đến những thứ này, công lao cũng vẫn là quy về Diệp Thủy Lan, tiểu nha đầu không hiểu chuyện, bản thân lại có địa vị cao trong gia tộc, đã vô tình để lộ khá là nhiều thứ cơ mật của Diệp gia cho Tử Phong biết. Đối với hắn thì đám thông tin này cũng chỉ để đấy gọi là biết, chứ cũng chẳng để làm gì cả, suy cho cùng hắn không có chút hứng thú nào với Diệp gia cả. Trên thực tế, nếu để cho các đại gia tộc khác của Càn Nguyên đế quốc biết được những điều cơ mật đó, Diệp gia cách diệt vong cũng không bao xa.



Ba vị lão tổ sau khi hạ xuống thì vô cùng tự nhiên mà đón nhận toàn bộ Diệp gia quỳ lạy, điều đó cũng phải thôi, nếu không có ba vị lão tổ thì Diệp gia có còn tồn tại hay không còn chưa biết, nữa là đạt được tới thành tựu ngày hôm nay. Diệp Kinh Thiên, vốn chính là người vừa ra tay, chỉ gật đầu đáp lễ với Diệp Bắc Phàm, hắn là lão tổ tông, đáp lễ một vãn bối là tối đa rồi, đừng mong hắn sẽ chào hỏi này nọ. Diệp Kinh Thiên quét mắt nhìn đám hắc y nhân, sau khi nhìn thấy đồ án chữ "Ma" trên ngực bọn chúng, lão hừ lạnh một tiếng:



“Hừ, người của Âm Ma tông sao lại tới đây tập kích Diệp gia ta, phải chăng thật sự muốn đối đầu với Lăng Hư Cung sao?”



Đúng lúc này, một tiếng nói âm trầm vang lên: “Việc riêng của Âm Ma tông chúng ta chưa đến lượt Lăng Hư Cung nhúng tay vào!” Dứt lời, một trung niên nhân mặc đồ đen bỗng quỷ dị xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, theo sau hắn là hai người mang mặt nạ không rõ diện mạo. Không ai biết ba người xuất hiện thế nào, đến cả Diệp Kinh Thiên cũng chỉ miễn cưỡng nhìn ra động tác của bọn họ, nhất thời khiến hắn không dám khinh thường, phải biết đến cảnh giới Tôn cấp như hắn, sự cách biệt giữa mỗi phẩm giai là vô cùng khổng lồ, tốc độ của đám người vừa xuất hiện hắn tự nhận là có thể làm được, nhưng thực hiện một cách nhẹ nhàng như bọn chúng thì không thể.
Hai người Diệp Vấn Thiên cùng Diệp Chấn Thiên vốn muốn ra tay, nhưng ngại ảnh hưởng đến mọi người xung quanh nên vẫn cố nén, nay thấy hai tên kia bay lên trời, vô cùng đúng với ý muốn, liền không do dự phi thân đuổi theo.



Bốn thân ảnh vừa biến mất sau đám mây, uy áp cũng theo đó mà đi, nhưng ở từ trên cao vọng xuống có thể nghe thấy âm thanh chiến đấu, hiển nhiên là bốn người đã bắt đầu giao chiến.



Diệp Kinh Thiên thoáng đưa mắt nhìn lên trời chỗ bốn người đang đánh nhau một chút, rồi ngay lập tức thu hồi ánh mắt nhìn tới trung niên chấp sự. Tên chấp sự lúc này vẫn một bộ dáng cao cao tại thượng, chắp tay sau lưng đứng đó nhìn Diệp Kinh Thiên cười mỉa mai: “Ngươi không đi giúp bọn hắn?”.



Diệp Kinh Thiên hừ nhẹ một tiếng không nói gì, tâm thần tập trung vào cuộc chiến ở trên không, thực ra không phải hắn không muốn giúp hai vị đệ đệ của mình, nhưng tên chấp sự vẫn còn ở đây, hắn cũng không tin tà giáo như Âm Ma tông thì sẽ có khí độ của cường giả, nếu như hắn gia nhập chiến đoàn mà tên chấp sự này muốn đối phó Diệp gia thì mọi chuyện hỏng bét a. Phải biết để làm được chấp sự của một môn phái cự đầu như Âm Ma tông, tu vi cũng phải ít nhất đạt tới Tôn cấp a, mà từ kinh nghiệm của Diệp Kinh Thiên hắn, tên chấp sự này có thực lực không dưới mình, nếu để yên cho hắn ra tay với Diệp gia thì hắn có đánh đuổi được Âm Ma tông đi cũng còn có tác dụng gì, một gia tộc mất đi căn cơ không sớm thì muộn cũng suy tàn, đó là điều hắn không muốn thấy một chút nào.



Trung niên chấp sự thì căn bản không quan tâm, nhàn nhã đứng ở đó, có vẻ như rất tin tưởng vào thực lực của hai tên thủ hạ của mình. Tình cảnh nhất thời trở nên vô cùng lúng túng, hơn ngàn người đứng chia làm hai phe, giương cung bạt kiếm nhưng chỉ nhìn nhau mà không động thủ.