Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 141 :

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


“Nàng làm gì vậy, để yên ta tát chết con lợn béo này, dám chạm tới nàng thì không thể tha được, cùng lắm thì chúng ta rời khỏi nơi này, thượng cổ di tích hay cái củ khoai gì cũng bỏ hết!” Tử Phong nhíu mày.



“Thiếp biết chàng không quan trọng mấy thứ đó, nhưng mà vấn đề nằm ở chỗ khác, có cao thủ đang ẩn nấp ở gần đây quan sát chúng ta.” Hồ Phi Nguyệt nhỏ giọng nói.



“Cao thủ?? Cao tới mức nào cơ chứ?”



“Hai Thánh cấp, và một lố Tôn cấp khoảng mười mấy người nữa. Bọn chúng không phải đối thủ của thiếp, nhưng chúng cũng không có biểu hiện gì ác ý cả, có lẽ bọn chúng đang quan sát chúng ta, còn lí do tại sao thì khó biết.”



Mẹ nó, người ta vẫn nói Thánh cấp như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rồi thì cả đại lục chỉ còn vài chục Thánh cấp, ta phi, ít đâu không thấy, chỉ thấy Thánh cấp hở ra cái là xuất hiện một tá, ít ở đâu ra. Tử Phong trong lòng chửi rủa, nhưng cũng phải bội phục vị bảo tiêu Thánh cấp ở bên cạnh mình tới sát đất, tinh thần lực quá kinh khủng a, đến cả Thánh cấp ẩn nấp cũng không thể thoát khỏi thần thức của nàng ta, có thể thấy được vào thời kì toàn thịnh Hồ Phi Nguyệt mạnh ra sao.



Hồ Phi Nguyệt bảo hắn không nên manh động, nhưng Tử Phong lại nghĩ khác, nếu như nàng ta đã nói rằng bọn chúng không có vẻ gì như là mang theo ác ý, vậy tại sao không dụ bọn chúng xuất hiện? Bọn hắn không phải là đối thủ của Hồ Phi Nguyệt, cùng lắm có biến thì tất cả cùng chạy trốn, quá đơn giản.



Cũng không phải là hắn ỷ lại vào sức mạnh của Hồ Phi Nguyệt, mà là hắn không muốn giữ lại một mối lo ở trong tối như thế này, ai mà biết được mục đích đối phương là gì, về sau liệu có đâm một đao sau lưng hắn hay không, tốt nhất là bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước a.



“Nếu như bọn chúng đang quan sát, vậy thì………..phải cho bọn hắn một màn trình diễn trọn vẹn chứ!!” Tử Phong cười lớn một tiếng, giãy ra khỏi cánh tay của Hồ Phi Nguyệt, cả người hóa thành một cái bóng màu đen, lao thẳng tới tên công tử béo mập dưới đất.



Tử Phong tung ra một quyền đơn giản, mà như vậy cũng đã đủ rồi, một quyền đơn giản này của hắn đến Vương cấp còn ăn không tiêu chứ đừng nói là một tên phế vật chỉ biết thải uế ra quần như tên mập này. Ngay khi nắm tay hắn chuẩn bị chạm vào đầu công tử mập, một tiếng hét vang lên cùng với một luồng lực lượng vô hình mạnh mẽ chặn tay hắn lại.



“Dừng tay!!”
"Thuộc hạ không dám, vậy thuộc hạ xin phép lui, nếu có gì thì ta ở ngay bên ngoài, ngài có thể gọi bất kì lúc nào." Nói đoạn, tên chấp sự liền đi ra ngoài, không quên dùng một ánh mắt ngờ vực mà nhìn vào bên trong, hắn không hiểu rằng chủ thượng có ý gì khi muốn đưa một tán tu Vương cấp đến đây, nhưng lệnh là như vậy, hắn cũng chỉ biết làm theo mà thôi.



"Ngươi hẳn lúc này không biết được chuyện gì đang xảy ra phải không, từ từ rồi ta sẽ giải thích cho, hiện tại cho ngươi gặp hai người này đã, ra đây đi." Nữ tử giấu mặt nói.



Một tiếng kẽo kẹt vang lên, bức tường bên cạnh bất ngờ dịch chuyển, để lộ ra một thông đạo bí mật, từ trong thông đạo đó, hai bóng người bước ra, nhìn thấy hai người này, Tử Phong không khỏi thầm hô hỏng bét, hắn đã mắc lừa rồi. Chỉ thấy đi từ bên trong thông đạo, thành chủ Thiên Ưng thành Mạc Thương Lan cùng còn gái Mạc Chỉ Tình của hắn bước ra, ôm quyền hành lễ với nữ nhân thần bí, sau đó vô cùng cung kính đứng ở bên cạnh chỗ nàng ngồi.



"Có đúng là hắn ta không??"



"Bẩm chủ thượng, đúng là hắn, hắn chính là người mà thuộc hạ đã nhắc tới!" Mạc Thương Lan nói.



"Vậy hả, thì ra đây là tên sát thủ siêu cấp mà ngươi đã nhắc tới, để ta xem trông hắn ra sao." Chiếc ghế từ từ xoay lại, để lộ ra diện mạo của nữ tử thần bí. Chỉ thấy nàng mặc một bộ cung trang màu trắng, một gương mặt thiên kiều bá mị, làn da trắng như tuyết, đôi môi hồng nhỏ nhắn bên dưới sống mũi dọc dừa, mái tóc dài bồng bềnh như mây, nàng đang nở một nụ cười nhìn Tử Phong, để lộ hàm răng trắng đều như ngọc, tuy không thể sánh với Hồ Phi Nguyệt, nhưng tuyệt đối là một mỹ nhân hại nước hại dân ngang ngửa Diệp Ngưng Tuyết, chỉ khác nhau ở chỗ một người mang theo vẻ thành thục mà thôi.



Đối với Tử Phong mà nói, mỹ nhân hay không không quan trọng, có ai còn đẹp hơn hồ ly tinh nhà hắn ư, vấn đề ở chỗ, đó là diện mạo của nữ nhân thần bí trước mắt, vừa nhìn thấy nàng, hai mắt hắn liền trừng lớn, miệng không tự chủ được mà hô lên: "Giáo quan??!!" và hai chữ này, hắn nói bằng thứ tiếng kiếp trước của hắn.



Nữ tử thần bí trước mắt liền ngay lập tức dừng cười, khuôn mặt nghiêm nghị, đôi lông mày nhíu lại: "Hai người bọn ngươi, đi ra ngoài đi!!"



Mạc Thương Lan cùng Mạc Chỉ Tình hai người nhìn nhau hơi khó hiểu, sau đó liền đi ra ngoài. Đợi cho hai người kia biến mất, nữ tử thần bí mới nhìn Tử Phong từ trên xuống dưới một hồi lâu, sau đó mới mở miệng nói: "Ngươi là ai??" và nàng nói bằng thứ tiếng giống hệt với hắn.