Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 182 : Rời khỏi Giác Vi Thành

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Tử Phong đây là lần đầu tiên thật sự nhìn thấy khung cảnh bên trong Giác Vi Thành, khi hắn vừa mới tới đây, nhà trọ là nơi đầu tiên hắn đến, sau đó là một đống thứ xảy ra khiến hắn mặc dù đã ở đây được một thời gian nhưng vẫn chưa có cơ hội ngắm nhìn phố xá. Không hổ là một đại thành, những tòa nhà ở đây đều rất to lớn, được xây nên bằng đá nham thạch cứng rắn, bên ngoài được sơn một lớp sơn màu xám tro, thiếu đi một chút nét hoa mỹ, nhưng lại thêm vẻ trang nghiêm cùng cứng rắn.



Bên trong Giác Vi thành mặc dù an ninh luôn được đảm bảo nhờ sự tồn tại của phân đà Lăng Hư Cung, nhưng cũng vì thế mà võ giả đổ về đây cũng không ít, xảy ra ẩu đả là điều khó tránh khỏi, chính vì vậy mà kiến trúc nơi này lấy vững chãi cùng kiên cố làm chủ đạo, cũng không thể cứ hở chút là lại xây lại nhà, sửa lại tường bị phá hỏng được.



Dọc đường đi, Tử Phong nhìn thấy xung quanh có rất nhiều cửa tiệm, những cửa tiệm này đích thực là cái gì cũng bán, vũ khí, đan dược, dược liệu, đồ ăn thức uống, lương khô, nhu yếu phẩm cho dong binh, nhà trọ. Thậm chí đến cả những tửu quán giải trí chuyên phục vụ “nhu cầu” đặc biệt của đám đàn ông cũng có. Đương nhiên những cửa hàng cỡ lớn cũng xuất hiện, Tử Phong còn thấy một chi nhánh của Vạn Bảo Lâu ở đây, xem ra tổ chức buôn bán này có mặt ở khắp nơi.



Đương nhiên Tử Phong hắn không có rảnh để mà đi dạo như thế này, Hồ Phi Nguyệt thì lại càng lười đi ra ngoài hơn hắn, mặc dù sau khi phục dụng đan dược cùng Huyết Liinh Chi mà hắn mang về, tu vi của nàng liền khôi phục tới tận Thánh giả đỉnh phong, cùng một cấp bậc với Lâm Tử Hàm, nhưng nàng vẫn thích giấu mình trong phòng hơn. Diệp Ngưng Tuyết thì còn đang tu luyện tối mặt tối mũi, khó khăn lắm nàng mới được một Thánh giả thu làm đồ đệ, dù có muốn lười biếng cũng không được.



Lí do mà Tử Phong hắn phải vác xác ra ngoài đường giờ này, đó là vì lệnh của Lâm Tử Hàm: “Thu dọn đồ đạc, trở về tổng đà Lăng Hư Cung!!”



Và thế là hắn vừa mới trở về từ di tích, được nghỉ ngơi đúng một ngày rưỡi, sau đó lại tất bật thu xếp đồ đạc rồi đi theo chấp pháp đoàn dưới trướng Lâm Tử Hàm chuẩn bị rời khỏi Giác Vi Thành, ai bảo hắn hiện tại là một phần tử trong đó chứ. Cũng may là Tử Phong, Hồ Phi Nguyệt cùng Diệp Ngưng Tuyết đều là người tự do không chút vướng bận, có chăng là hiện tại cả ba người đều trực tiếp hay gián tiếp gắn bó với Lăng Hư Cung mà thôi, nên nói đi là đi, không chút chậm trễ nào cả.
Hồ Phi Nguyệt tinh ý cảm nhận thấy Tử Phong có chút khác thường, lấy thần thức của nàng đương nhiên là nghe thấy những lời khó nghe của bốn tên kia nhưng nàng chẳng để tâm lắm: "Chàng làm sao vậy, có vấn đề gì chăng??"



Tử Phong thở ra một hơi lạnh lẽo, nheo mắt nói: "Bốn tên chấp sự kia, phải chết!!!"



Nghe vậy, Hồ Phi Nguyệt liền hiểu rằng hắn đã biết được bốn tên kia nói gì, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy ngọt ngào, dù nàng mạnh hơn hắn biết bao nhiêu lần, nhưng nàng vẫn là nữ nhân, được nam nhân của mình quan tâm bảo vệ luôn là điều khiến nàng cảm thấy vui vẻ.



"Thôi kệ bọn hắn đi, chàng cũng biết bọn chúng không thể nào động tới thiếp được mà." Hồ Phi Nguyệt ôn nhu nói, nàng biết hắn hiện tại đã gia nhập Lăng Hư Cung, nàng không muốn Tử Phong vì nàng mà gây ra rắc rối không đáng có, nào biết rằng bốn tên chấp sự kia vốn là mục tiêu của hắn.



Tử Phong chỉ gật đầu lấy lệ, nhưng trong lòng thì đã âm thầm tặng cho bốn tên chấp sự kia những cái chết thê thảm nhất có thể. Động tới nữ nhân của Tử Phong, một cái chết dễ dàng chính là điều tốt đẹp nhất mà bọn chúng có thể nghĩ tới.