Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 319 : Trảm sát Thánh cấp

Ngày đăng: 18:00 30/04/20


Đôi mắt Tử Phong bốc lên một ngọn lửa màu tím yêu dị không hề tỏa ra nhiệt lượng, trái lại lại mang theo một cỗ khí tức băng hàn thấm vào tim can, tầm nhìn của hắn vặn vẹo một chút sau đó liền biến đổi, chỉ thấy thế giới trong mắt hắn lúc này không những tràn ngập những luồng năng lượng trong trời đất do hiệu quả của Thiên Ma Nhãn, mà sau khi Trực Tử Ma Nhãn được kích hoạt, mọi vật trước mặt hắn xuất hiện vô số đường kẻ sọc, nối liền với nhau bằng những tâm điểm nho nhỏ màu tím.



Những đường kẻ sọc này chính là "đường tử", công kích vào đường tử sẽ trực tiếp bỏ qua hoàn toàn cái gọi là phòng ngự của đối phương, nếu công kích trực tiếp vào những tiêu điểm màu tím kia hay còn gọi là "điểm tử" thì bất kể mục tiêu là cái gì cũng sẽ bị phá hủy. Tên Thánh cấp sơ giai kia cũng không phải ngoại lệ, lúc này trong tầm mắt của Tử Phong, trên người y xuất hiện một loạt hơn chục cái "điểm tử" cùng với hàng loạt "đường tử", biểu thị toàn bộ yếu điểm trên cơ thể y.



"Trảm Nguyệt Ngũ Thức - Đoạn Không Trảm!!"



Cánh tay Tử Phong rung lên, Thiên Ma Kiếm trong tay hóa thành từng đạo tàn ảnh lấy tốc độ cùng sự chính xác tuyệt đối chém vào những "đường tử" cùng "điểm tử" trước mắt, trong nháy mắt liền chém ra mấy chục kiếm xỏ xuyên qua người tên Thánh Giả sơ giai. Tử Phong cũng không biết liệu rằng với Trực Tử Ma Nhãn thì có thể đối phó với nội lĩnh vực của Thánh cấp hay không, nhưng mà không thử thì sao biết, dù sao ý định ban đầu của hắn cũng là tự tay làm thịt một vài tên Thánh cấp đối phương.



Hiệu lực của Thế Giới kết thúc, vạn vật trong khoảng cách vạn cây số khôi phục lại bình thường, tất cả mọi người ngay lập tức nhận ra sự tồn tại của Tử Phong, chỉ là ngay lúc này, chuyện xảy ra tiếp theo khiến tất cả mọi người phải trừng mắt lên kinh hãi.



Chỉ thấy tên Thánh Giả sơ giai kia không ngờ theo sự xuất hiện của Tử Phong liền rơi từ trên không trung xuống, cơ thể bị tháo rời thành mấy chục mảnh lớn nhỏ khác nhau, điều kì lạ đó là không hề có đến một giọt máu nào rơi ra ngoài, miệng vết cắt trên đống mảnh cơ thể kia tối đen lại giống như là da thịt của một xác chết đã lâu ngày. Khí tức của tên Thánh Giá sơ giai cũng ngay lập tức biến mất hoàn toàn, chết đến không thể chết hơn được nữa.



Không để ý tới ánh mắt kinh khủng của đám trưởng lão Âm Dương Thánh Giáo, Tử Phong âm thầm vui mừng, quả nhiên Trực Tử Ma Nhãn có thể khắc chế tuyệt đối nội lĩnh vực của Thánh cấp, phải biết rằng bản thân hắn chỉ là Tôn cấp, công kích không mang theo pháp tắc chi lực, một khi đụng vào người Thánh cấp cường giả thì sẽ bị nội lĩnh vực phản phệ, không những công kích bị giảm hiệu quả mà bản thân còn có thể bị thương.



Nhưng mà khi dùng Thiên Ma Kiếm chém vào "đường tử", cảm giác giống như dao nóng cắt vào bơ, căn bản chẳng có cái gì mà nội hay ngoại lĩnh vực cả, hơn nữa sau khi công kích trúng "điểm tử" thì tên Thánh Giả sơ giai kia cũng lập tức vong mạng, không thể tự hồi phục bản thân bên trong Lĩnh Vực như bình thường.



"Hừ, Trực Tử Ma Nhãn, quả nhiên khủng bố đúng như dự đoán, sức mạnh này so với Tử Vong Nhãn của thần bóng tối Balor trong thần thoại Celtic cũng không kém là bao, đến cả Thánh cấp cũng không thể ngăn cản." Tử Phong thầm nghĩ, cả người khẽ động liền xuất hiện bên cạnh Lâm Tử Hàm.



"Giáo quan không sao cả chứ??" Tử Phong liếc mắt nhìn thân ảnh rực lửa bên cạnh mình, tâm thần không khỏi có chút rung động không rõ nguyên nhân, khẽ hỏi.



Khỏi phải nói cũng biết lúc này Lâm Tử Hàm ngạc nhiên ra sao, vốn dĩ nàng vẫn còn bán tín bán nghi khi Tử Phong nói rằng hắn có thể nắm chắc giết chết toàn bộ Thánh Giả sơ giai bên phía đối phương, nhưng mà sự thật trước mắt không thể chối cãi, Tử Phong hắn thật sự làm được, mà không phải là làm được, mà là dễ dàng hoàn thành những gì mình đã nói, mấy chục mảnh vụn thi thể trước mắt chính là minh chứng rõ ràng nhất.




Hai tiếng gầm vang lên khi Ám phân thân cùng Lôi phân thân tung ra hai quyền hết sức bình sinh vào đầu nữ nhân Thánh Giả sơ giai thứ ba, chỉ để sau đó trên người bọn chúng xuất hiện vô số vết nứt tràn lan, cuối cùng còn không đợi Thế Giới mất đi hiệu lực, bọn hắn đã trực tiếp tan vỡ mà biến mất.



“Thời gian tiếp tục trôi qua….” Tử Phong thầm lẩm bẩm.



Vạn vật lấy lại được thời gian của chính nó, cũng là lúc này, mọi người chợt nhận ra Tử Phong không biết từ lúc nào đã đừng ở ngay sát người hai tên Thánh Giả sơ giai, hai phân thân của hắn đã biến mất. Cơ mà chỉ một tích tắc sau, hai tên Thánh Giả kia cơ thể cứ thế hóa thành một đám thịt vụn rơi xuống đất, kết cục so với tên Thánh Giả lúc nãy không sai biệt lắm, trong khi nữ nhân Thánh Giả thứ ba thì rú lên một tiếng đau đớn, cả người từ trên không trung phóng xuống mặt đất như thiên ngoại lưu tinh.



Lâm Tử Hàm nhân lúc tất cả mọi người còn đang sững sờ, vung tay lên một cái, một đoàn hỏa diễm bốc lên liền cuốn lấy Tử Phong lôi ngược trở lại bên cạnh mình, nhìn hắn ta ở bên cạnh không ngừng thở dốc, nàng có chút quan tâm hỏi: “Không sao chứ??”



Tử Phong một lần nữa cảm nhận thứ ánh sáng huyền bí kia phát ra từ trong cơ thể, hắn ngẩng mặt lên, cười tà nói: “Khậc khậc, không có gì, đến lúc tiến hành bước tiếp theo rồi.” nói đoạn tự mình tách ra khỏi Lâm Tử Hàm, tự mình chạy đến một chỗ khác xa hơn, căn bản giống như là thiêu thân lao vào chỗ chết vậy.



“Khốn kiếp, mau giết chết hắn!!”



Đám người còn lại của Âm Dương Thánh Giáo còn lại Tư Đồ Dật Tiêu cùng với hai nữ nhân Thánh Giả trung giai nhìn thấy một màn rung động tâm can trước mắt mà không khỏi cảm thấy sợ hãi, bọn hắn chưa bao giờ biết đến công kích quỷ dị đến mức có thể giết chết Thánh cấp như giêt gà như thế cả, hơn nữa đối phương chỉ là một Tôn cấp nho nhỏ khiến bọn chúng lại càng nghi thần nghi quỷ hơn, Tư Đồ Dật Tiêu ngay lập tức làm ra phản ứng, hắn gầm lên một câu trước khi tung người lao lên đánh chặn đầu Lâm Tử Hàm. Giờ thì hắn đã hiểu lí do tại sao Lâm Tử Hàm lại liều mình lấy một địch bảy mà bảo vệ cho cái tên “Tôn cấp” kia rồi.



Theo lệnh của Tư Đồ Dật Tiêu, hai nữ nhân Thánh Giả trung giai cùng Nhạc Tư Kỳ ngay lập tức xé rách không gian mà xuất hiện trước mặt Tử Phong, không hề có chút phong phạm cường giả nào mà lấy ba Thánh cấp vây công một Tôn cấp.



Tử Phong nhìn thấy một màn này liền cười lạnh, ánh mắt hắn lóe lên tinh quang kì dị: “Chuẩn xác, Nhạc Tư Kỳ, chính là lúc này!!”.



Hai nữ nhân Thánh Giả trung giai kia còn không kịp hiểu ý nghĩa trong câu nói của hắn, một người đứng ở gần Nhạc Tư Kỳ đã kêu lên một tiếng đau đớn, ánh mắt khó tin nhìn vào cánh tay đang xuyên qua ngực mình, bàn tay thon dài nắm lấy một trái tim vẫn còn đang đập. Há miệng phụt ra một ngụm máu, nữ nhân đó khó khăn quay đầu ra đằng sau khi sinh cơ trong cơ thể đang dần bị pháp tắc chi lực của đối phương tàn phá, chỉ kịp run rẩy nói ra hai chữ: “Tại sao??” rồi sau đó tắt thở, chết không nhắm được mắt.