Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 336 : Nghi vấn của Mai Tôn giả

Ngày đăng: 18:00 30/04/20


Ngay khi thông báo về đại lễ sắc phong chức vụ trưởng lão tân nhậm được đưa ra, toàn bộ trên dưới Lăng Hư Cung đồng loạt sôi trào, đã bao lâu rồi tông môn không có thêm Thánh giai cường giả nào mới đột phá, hơn nữa lần này vị trưởng lão mới lên nhận chức này nghe nói sẽ trở thành một nội môn trưởng lão chứ không phải ngoại môn cung phụng như bình thường. Khiến tất cả mọi người kinh ngạc đó là chẳng ai biết lai lịch của vị Thánh giai cường giả này là ai cả, tất cả đệ tử cùng chấp sự của bốn sơn phong đều không biết vị trưởng lão mới này đến từ đâu, dù sao thông tin của những thành viên trong sơn phong đều được lưu truyền rộng rãi.



Các vị trưởng lão của bốn sơn phong thì lại ngược lại, bọn họ biết khá rõ về lai lịch của vị trưởng lão mới nổi này, dù sao thì tràng biến cố kinh người ở ngoại môn hầu hết bọn họ cũng có mặt ở đó cả, cũng không khó để biết được người sắp sửa ngồi lên ghế trưởng lão này là ai, lúc này toàn bộ tông môn đang gấp rút chuẩn bị cho đại lễ sắc phong, bên trong nội môn vốn khá là yên binh nay rộn ràng hẳn lên.



Trong khi đó thì nhân vật chính của sự kiện này là Tử Phong lại chẳng quan tâm quái gì đến cái gì gọi là đại lễ sắc phong cả, lúc này hắn đang thảnh thơi ở trong phủ đệ của mình, bản thân nằm vắt vẻo ở trên mái nhà, miệng ngậm một cọng thảo dược có vị ngọt, cứ như thế mà đọc sách, không hề để ý tới bên ngoài đang bận rộn. Một cơn gió nhẹ thổi qua, Hồ Phi Nguyệt nhẹ nhàng xuất hiện bên cạnh hắn, cười cười: "Chàng không quan tâm tới bên ngoài à, bọn họ đang gấp rút chuẩn bị đại lễ sắc phong trưởng lão cho chàng đấy."



Hạ quyển sách xuống, Tử Phong giơ tay kéo Hồ Phi Nguyệt nằm vào trong lòng mình, miệng cười nói: "Mặc xác bọn họ, ta vốn dĩ đâu có cần cái chức vụ trưởng lão này làm cái gì đâu, về sau cái việc gì cũng đổ lên đầu ta, phiền phức lắm."



"Chàng thật là, người khác nằm mơ cũng muốn ngồi vào vị trí trưởng lão nội môn, chàng thì lại nghĩ nó phiền phức, thiếp cũng chịu thua." Ngoan ngoãn rúc vào trong ngực Tử Phong, Hồ Phi Nguyệt dùng mị nhãn liếc xéo một cái khiến xương cốt trong người hắn hình như vơi mất ba thành, cả người có chút mềm nhũn.



"Cái gì cũng có giá của nó mà thôi, Lăng Hư Cung muốn đưa ta lên làm trưởng lão cũng chỉ là vì nhắm vào một thân thực lực này mà thôi, cũng chẳng có gì gọi là bữa ăn miễn phí cả."



"Cao tầng Lăng Hư Cung đã biết thân phận của chàng mà vẫn quyết định giữ lại, chàng hiện tại có một chỗ dựa vững chắc rồi thì cũng nên vì người ta mà làm việc chứ, giống như chàng vừa nói vậy, chẳng có bữa ăn nào miễn phí cả."



Khẽ ngửi hương thơm dịu nhẹ trên tóc Hồ Phi Nguyệt, Tử Phong không nói gì mà chỉ nằm đấy ôm nàng, trong đầu thầm nghĩ: "Có thật sự là chỗ dựa vững chắc hay không??".



"Chàng định xử lí cái nhiệm vụ đó như thế nào, có cần thiếp giúp không?" Tử Phong gần như không giấu bất kì thứ gì với Hồ Phi Nguyệt, lẽ dĩ nhiên là nàng biết được những gì Tử Phong sắp đối mặt. Nàng là người trực tiếp có mặt ngày Diệp Thủy Lan bị bắt đi, nàng cũng đã tận mắt chứng kiến Tử Phong sụp đổ như thế nào sau cái ngày đó, nàng thật sự cảm thấy lo lắng cho hắn a.



"Không cần phải lo lắng, cả hai người bọn chúng chỉ là Thánh Giả sơ giai đỉnh phong, ta chỉ cần mang theo Nhạc Tư Kỳ là được, hơn nữa nàng cũng không cần phải sợ ta giận dữ quá mà mất khôn đâu." trong mắt Tử Phong lóe lên một tia tinh quang, miệng nhàn nhạt nói.
Mai Tôn giả nghe vậy liền nhíu mày: "Ngươi có thể bắt sống được bọn chúng ư??"



"Dễ dàng, nhưng quan trọng vẫn là ngài nói sao, ta nên bắt sống cả hai hay là chỉ một người??"



"Hừm......không cần phải bắt sống, nếu được thì giết cả hai đi, hành tung của bọn chúng sẽ được cập nhật liên tục cho ngươi cho đến khi đắc thủ, tạm thời sau khi hoàn thành lễ sắc phong cho ngươi thì hãy hành động." Mai Tôn giả suy nghĩ một chút rồi nói.



"Rõ rồi, vậy ta xin phép đi trước."



"Khoan đã!!"



Tử Phong còn chưa kịp bỏ đi thì đã bị Mai Tôn giả gọi giật lại.



"Ngày mai là lễ sắc phong của ngươi, nhớ mà xuất hiện cho đúng lúc, hơn nữa, tuy ngươi được Ảnh Ma tiền bối chấp nhận, nhưng ta vẫn sẽ để mắt tới ngươi đấy, hi vọng là ngươi sẽ không làm ta thất vọng."



Nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Mai Tôn giả, một hồi lâu sau Tử Phong mới lên tiếng: "Tùy ngài, chỉ cần Lăng Hư Cung không làm ra chuyện gì có lỗi với ta, ta cũng sẽ như vậy, cáo từ."



Thân ảnh Tử Phong đột ngột biến mất ngay trước mắt Mai Tôn giả, đến cả một tia ba động không gian cũng không có khiến nàng nhớ lại lúc hắn ta né tránh công kích của Ảnh Ma Tôn Giả ngày hôm đó, đôi mày liễu của nàng không khỏi nhíu lại, một lúc sau liền giãn ra, miệng nàng nở một nụ cười mỉm: "Tiểu tử, ta có hứng thú với ngươi rồi đấy."