Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 341 : Đệ tam Lĩnh Vực - Lĩnh Vực tầng thứ hai
Ngày đăng: 18:00 30/04/20
Bên trong võ đài, sau một chút yên lặng thì chiến đấu lại nổ ra, nhưng lần này không còn là hai bên trao đổi chiêu thức nữa, mà là đơn phương hành hạ, chỉ thấy Trần Mộ đang bị hai phân thân của Tử Phong cuốn lấy, chiêu thức tung ra liên tục, nước biển bắn tung tóe, lôi điện ngập trời khiến không gian bên tỏng võ đài liên tục vỡ nát. Trong khi đó thì Trần Mộ đang chật vật né đông né tây, đến cả thời gian thở dốc một cái cũng không có, trong đầu hắn lúc này chỉ biết đến phòng thủ và phòng thủ, chỉ cần hơi không chú ý một chút thôi là sẽ nhận phải công kích ngập mặt.
Bản thể Tử Phong ngược lại không hề ra tay, hắn chỉ cầm lưỡi hái mà lơ lửng trên không trung, đôi mắt lạnh nhạt bao quát toàn bộ tràng cảnh chiến đấu trước mắt, một bộ dáng ngạo thị thiên địa đến cực điểm. Trần Mộ phòng thủ thì phòng thủ, nhưng mọi chuyện xảy ra bên trong võ đài hắn vẫn rõ như ban ngày, đương nhiên là hắn cũng biết được bản thể Tử Phong đang đứng đó mà nhìn giống như xem xiếc thú, trong lòng hắn không khỏi bực tức, không còn giữ lại chút gì mà bộc phát toàn bộ sức mạnh mình có.
Gầm lên một tiếng, Trần Mộ bất kì xuất ý cầm một thanh cự kiếm quạt mạnh một cái, trực tiếp đẩy văng hai phân thân ra, thân hình phá toái không gian mà xuất hiện đằng sau lưng Tử Phong, quang điểm diễn hóa thành một thanh đại kiếm, nhằm thẳng đầu Tử Phong mà bổ xuống.
"Thiểm Quang Trảm!!!"
Mũi kiếm phát ra ánh sáng màu hoàng kim chói lọi, trên đường đi xẻ đôi không gian mà chém xuống, trong khi đó thì Tử Phong vẫn đứng yên không nhúc nhích giống như là không kịp làm ra phản ứng. Trong một tích tắc mũi kiếm bổ xuống, thân ảnh Tử Phong đột ngột biến mất, thế chỗ hắn là Lôi phân thân lúc này đang tỏa ra lôi điện một cách mãnh liệt, cây thương sét trong tay chém lên, trực tiếp hất văng thanh đại kiếm của đối phương sang một bên.
Lôi phân thân thả tay ra khỏi cây thương, trực tiếp dùng tay không nắm lấy thanh đại kiếm, lấy đó làm điểm tựa mà tung người lên lao thẳng về phía Trần Mộ, bàn tay còn lại vỗ mạnh lên ngực hắn.
"Tử Lôi Nhất Kích - Chưởng Tâm Lôi!!"
Các vị Tôn giả cùng tông chủ Lâm Chấn Hạo thấy thế liền bật người đứng dậy, ánh mắt kinh dị mà nhìn vào vùng không gian đen kịt trước mắt, Mai Tôn giả cũng sửng sốt không kém, không thể tin được mà nói: "Lĩnh Vực tầng thứ hai!!"
Màn đêm vô tận chỉ kéo dài khoảng chừng một giây đồng hồ, sau đó thì một tiếng hét thê thảm tới cực điểm vang lên, nghe ra thì đúng là tiếng của Trần Mộ, ngay sau tiếng thét đó thì màn đêm rút lui, trả lại một bầu trời trong xanh với những tia nắng vàng rực rỡ giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Tử Phong đứng ở giữa võ đài, bộ giáp bạc trên người hắn đã biến mất, trả lại nguyên bản một thân trang phục lúc đầu hiện đang bay phất phới trong gió, những phân thân của hắn cũng đã "tan biến", trước mặt hắn là Trần Mộ lúc này đang nằm ngửa trên mặt đất, trên người không hề có thêm một vết thương nào khác nhưng hai con mắt thì trợn ngược lên trắng dã, khóe miệng sùi bọt mép, nếu như không phải là hắn vẫn còn một hơi thở thoi thóp thì chắc hẳn mọi người nghĩ hắn đã chết bất đắc kì tử rồi.
Lặng im một chút, sau đó thì tiếng reo hò ầm trời của đám đệ tử vang lên, dù là ở đâu thì cường giả vẫn luôn được hoan nghênh, màn trình diễn vừa rồi của Tử Phong thực sự là quá mức kinh thế hãi tục, một chút bất mãn ban nãy liền bị quét sạch khi Tử Phong sử dụng Lĩnh Vực thứ ba của mình mà kết thúc Trần Mộ chỉ trong một giây đồng hồ, rốt cuộc thì mọi người cũng có thể hiểu được tại sao hắn lại không ra tay từ ban đầu.
Hai mươi mốt tuổi, Thánh Giả sơ giai đỉnh phong, thập thất trưởng lão Thanh Long phong, võ giả tam linh căn Ám - Lôi - Thủy, sở hữu ba Lĩnh Vực trong đó có Ám Lĩnh Vực đã trực tiếp đạt tới tầng thứ hai, lúc này thì không một ai có thể nghi ngờ thực lực của vị trưởng lão trẻ tuổi này nữa, thậm chí đến cả ý nghĩ để Tử Phong ở vị trí thập thất trưởng lão thì có hơi bị thấp quá không cũng có người nghĩ đến.
Tử Phong nghe tiếng reo hò vang dội xung quanh, khóe miệng nở một nụ cười vô cùng hiếm thấy, khẽ lẩm bẩm: "Đến lúc tính sổ rồi, tên khốp kiếp kia!!"