Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 371 : Oan gia ngõ hẹp
Ngày đăng: 18:01 30/04/20
Bản thân Tử Phong không phải là một người quá mức ngu dốt, ngược lại trí tuệ của hắn cũng không phải là dạng vừa, chỉ là bình thường hắn quá lười mà thôi, nhưng hiện tại liên quan đến tiến cảnh tu vi của mình mai sau, hắn dù có muốn lười cũng không được, hắn thật sự không muốn tu luyện mấy trăm năm mới có thể đột phá giống như võ giả thông thường a.
Tử Phong ngẫu nhiên mở bảng thông tin trạng thái của mình ra, ngoài những chỉ số cùng với thanh trạng thái và thanh kinh nghiệm như bình thường, vẫn còn một khoảng trống trên bảng trạng thái. Khoảng trống này trước kia đã từng xuất hiện, cơ mà bởi vì đây chỉ là bảng thông tin trạng thái cá nhân của hắn nên dù sự xuất hiện của một vùng trống cũng không khiến hắn phải để tâm lắm, chỉ là hiện tại thì khác.
Chỉ thấy ở khoảng trống đó, xuất hiện một đồ án phức tạo, tạo thành hình dạng một khung xương người to lớn trong suốt có thể nhìn thấu ra tận đằng sau, trên khung xương này chỉ có một bên bàn tay là không còn trong suốt nữa mà thay vào đó là một khối xương bàn tay màu bạc có chút giống như xương cốt của chính Tử Phong, ẩn ẩn đằng sau khung xương này còn có hư ảnh một chữ “Cương” lớn.
Sự xuất hiện đột ngột của khung xương này cùng với chữ “Cương” lớn khiến Tử Phong không khỏi kinh ngạc, lấy sự liên hệ giữa cái xương bàn tay được thực thể hóa cùng với thanh kinh nghiệm của mình, hắn rất nhanh liền hiểu được hai thứ này có liên quan mật thiết với nhau, khi mà hắn đổ đầy thanh kinh nghiệm thì cũng là lúc khung xương kia được hoàn thành. Còn về hư ảnh chữ “Cương”, Tử Phong thật sự không hề có manh mối nào để phán đoán cả, trong các điển tịch nói về cảnh giới Thánh cấp mà hắn thời gian gần đây chú ý sưu tầm thì cũng không có đề cập đến chữ “Cương” này, rất có thể đây chính là một loại tiến cảnh đặc biệt của hệ thống.
Tử Phong tạm gọi cái này là Cương Cảnh, ám chỉ hiện tại cảnh giới của hắn đang dừng lại tại chữ “Cương”, sau Cương Cảnh sẽ là cái khỉ gì thì chỉ có trời mới biết, nếu có thể phá giải được ẩn ý đằng sau Cương Cảnh thì rất có thể quá trình tu luyện của hắn sẽ tiến bộ thần tốc……
- --------------------------------
Sinh Hồn bí cảnh, một nơi không rõ vị trí, mọi thứ đang diễn ra rất yên lành, đột nhiên thiên không chợt rách ra thành một cái hắc động lớn, sau đó thì một bàn tay khổng lồ có thể che lấp cả bầu trời thò ra từ bên trong hắc động đó, năm ngón tay thả lỏng ra liền thả xuống vô số vật thể nho nhỏ màu đỏ, ngay khi rơi xuống đất liền biến thành những dòng chất lỏng đặc sệt màu đỏ giống như máu rồi thấm vào trong lòng đất.
Sự xuất hiện của bàn tay không rõ lai lịch đó khiến toàn bộ không gian trong trăm vạn dặm giống như đang chịu phải một thứ áp lực khủng bố nào đó mà liên tục sụp đổ, yêu thú dưới thất giai trực tiếp lăn ra đất mà chết, một vài đầu thất giai thì run rẩy quỳ rạp xuống mặt đất, da thịt trên người không ngừng nứt vỡ tuôn ra huyết dịch đầm đìa nhưng tuyệt nhiên không dám nhúc nhích dù chỉ một phân.
“Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp, không ngờ chúng ta lại gặp phải một nhóm người của Lăng gia, còn kia thì chắc là người của Thuần Thú Tông, chỉ là không thấy Thánh giai của hai phe đâu nhỉ?” Hàn Nhất Nguyên liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của đám người trước mắt, miệng không khỏi lẩm bẩm.
Tử Phong nhắm hai mắt lại, ngay sau đó thì mở ra, đôi mắt vốn đen kịt nay xuất hiện vô số tơ máu tỏa ra hào quang màu đỏ yêu dị giăng kín khắp mắt hắn giống như mạng nhện khiến Hàn Nhất Nguyên nhìn vào mà không khỏi giật mình. Tử Phong nhún người nhảy lên trên mấy tán cây, sau đó rất nhanh liền tụt xuống, nheo mắt nói:
“Phía đông hơn trăm dặm đang có bốn luồng khí thế của Thánh cấp, cả bốn người đều là Thánh Giả cao giai đỉnh phong, giao chiến vô cùng kịch liệt, thập tam trưởng lão, ngài thử nói xem chúng ta nên làm gì.”
“Thuần Thú Tông cùng chúng ta không có thù oán gì cả, nhưng Lăng gia thì vẫn luôn là tử địch của Lăng Hư Cung chúng ta, nếu có thể thì ta rất muốn giúp đỡ Thuần Thú Tông đánh lại đám người Lăng gia, vừa có được một ân tình vừa tiêu hao được lực lượng Lăng gia, chỉ là…..” Hàn Nhất Nguyên có điều suy tư nói.
“Chỉ là tất cả đều là Thánh Giả cao giai đỉnh phong, thực lực của ngài dù có muốn giúp cũng không được, ý ngài là như vậy đúng không?”
“Dù thật sự mất mặt khi phải thừa nhận điều đó nhưng đúng vậy, thực lực của ta không tồi nhưng để đấu với Thánh Giả cao giai đỉnh phong thì vẫn còn xa mới đủ.” Hàn Nhất Nguyên cười khổ.
Tử Phong trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về hướng đang có Thánh giai giao chiến, miệng nhàn nhạt nói: “Vậy thì….hãy để ta ra tay lần nữa đi!!”