Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 400 : Hồn Châu tới tay
Ngày đăng: 18:01 30/04/20
Cao Tiến vừa rồi theo bản năng mà trả lời Tống Mặc Hinh, đến lúc ngẫm lại mới nhớ ra là mình vừa nói cái gì, Thánh Giả sô giai đỉnh phong có lực đánh một trận với Thánh Hoàng cường giả, cái này thật sự là....
"Quái vật!!" cả ba người không hẹn mà cùng dùng một danh từ không chút mỹ cảm để đánh giá Tử Phong, trong khi đó thì đám đệ tử của hai tông môn vây công đệ tử Độc Cô gia chém giết rung trời, cơ mà cả ba đều không có ý định giúp đỡ. Đạt tới tầng thứ như bọn họ thì việc ra tay với tiểu bối chính là vi phạm thiết luật, dù có không quan tâm tới thiết luật thì cũng là việc đánh mất mặt mũi, cũng chỉ có cái tên quái thai Tử Phong mặt dày như tường thành mới không kiêng kị gì mà ra tay mà thôi.
Ở bên kia, Độc Cô Vũ Vân nhìn thấy Độc Cô Tề Nhạc bị ném xuống đất như miếng giẻ rách, sinh cơ vẫn còn nhưng mà cơ thể lại mềm nhũn không có phản ứng, hai mắt trợn lên tràn ngập tơ máu mất đi tiêu cự, bên tai nghe thấy tiếng chém giết của đám đệ tử ở phương xa mà trong lòng không khỏi đắng chát, đó toàn là tinh anh trong gia tộc a. Thế gia võ học như bọn họ tuy rằng thực lực không hề kém cạnh so với siêu cấp tông môn nhưng mà cũng có một nhược điểm chí mạng.
Tông môn thông thường có thể thông qua tuyển chọn số lượng lớn, thu nạp vô số võ giả, dù đệ tử tinh anh có thiệt mạng đi chăng nữa thì chỉ trong thời gian ngắn có thể tiến hành thay máu, tổn thất có thể giảm xuống mức thấp nhất. Nhưng mà ẩn thế gia tộc lại không như vậy, chín phần võ giả trong gia tộc đều là người đồng tộc, độ trung thành đảm bảo hơn nhiều so với tông môn nhưng mà chết đi một người thì ít đi một người, không thể trong thời gian ngắn có thể khôi phục lại được, đệ tử tinh anh lại càng trân quý hơn. Lần này nhiều đệ tử tinh anh chết đi như vậy tuyệt đối là tổn thất lớn cho Độc Cô gia, hắn dù có sống sót trở về thì cũng sẽ bị trách tội nặng nề, hơn nữa nhìn vào thân ảnh Tử Phong đang dần dần hạ xuống trước mặt, hắn cũng không nghĩ rằng mình cùng với Độc Cô Tề Nhạc có thể sống sót để mà trở về.
Kể cả đối với siêu cấp tông môn như Lăng Hư Cung mà nói, số lượng Thánh Giả lên đến xấp xỉ cả trăm người nhưng mỗi một Thánh giai cường giả đều là lực lượng trung kiên nhất quyết định thực lực của tông môn, đợt trước ở trong Cổ Mộ cả Lăng Hư Cung lẫn Lăng gia đều chết mất mấy Thánh cấp cường giả đã khiến thực lực tông môn suy giảm không nhẹ, nếu không phải cao tầng hai thế lực ém nhẹm chuyện này xuống thì rất có thể sẽ khiến đại lục chấn động. Đối với Độc Cô gia cũng không ngoại lệ, nếu Độc Cô Tề Nhạc cùng với Độc Cô Vũ Vân chết ở đây thì sẽ đả kích rất lớn đối với Độc Cô gia.
Tử Phong đương nhiên không để ý nhiều đến như vậy, mà nếu hắn có biết thì cũng trực tiếp bỏ qua, giết thì giết, còn quan tâm nhiều đến thế làm gì, thiên hạ có đại loạn cũng không đến lượt hắn lo. Ám phân thân quay sang nhìn Tử Phong gật đầu sau đó biến mất, trở về bên cạnh Lôi phân thân đang ẩn nấp trong bóng của Lãnh Băng Băng sau đó lợi dụng năng lực ẩn thân tiếp tục bảo hộ Tuyết Phi Nhan. Còn bản thân Tử Phong lúc này đã hạ xuống trước mặt Độc Cô Vũ Vân, trên người một bộ khải giáp màu bạc uy vũ, mái tóc dài bạc trăng bay phất phơ trong gió, bốn chiếc cánh giang rộng bốc lửa hừng hực, đằng sau lưng hắn là song trùng Lĩnh Vực với uy thế như muốn phá hủy cả thiên không, nhìn hắn giống như một ma thần từ thượng giới hàng lâm xuống nhân gian.
Nhưng mà hiện tại đạt được Hồn Châu, Tử Phong lại có chút do dự không biết có nên sử dụng nó hay không. Chúa Tể Hư Không đã từng nói rằng hắn căn bản không thể "xuất hiện tâm ma", nếu như lời của y là sự thực thì tồn tại như Hắc Bạch Tử Phong là thứ gì?? Liệu rằng khi hắn sử dụng Hồn Châu thì tác dụng sẽ ngược lại với mong muốn của hắn hay không?? Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, Tử Phong trước khi nắm chắc có lẽ sẽ không dám sử dụng Hồn Châu bừa bãi.
"Tử Phong trưởng lão, ta nói thế này có chút không đúng, nhưng ngài có thể nhượng lại một viên Hồn Châu cho chúng ta hay không??" Tiếng nói của Cao Tiến vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của Tử Phong.
Tử Phong không nói gì mà quay sang Cao Tiến, đôi mày kiếm hơi nhíu lại.
Cao Tiến thấy thế vội vàng nói thêm: "Đương nhiên ta sẽ không để cho ngài phải chịu thiệt, ta có thể dùng vật có giá trị tương đương để đổi cho ngài??"
Hồn Châu là chí bảo thiên địa, hắn hào phóng nhưng cũng không có lên cơn đến mức từ bỏ nó, chỉ là lúc Tử Phong đang định từ chối, linh quang trong đầu hắn lóe lên, miệng cười nhạt: "Vậy Cao trưởng lão định dùng thứ gì để đổi lấy Hồn Châu??"