Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 406 : Hội tụ
Ngày đăng: 21:15 20/05/20
Nhìn thấy cơn sóng thần đỏ quạch như tỏa ra mùi huyết tinh nồng nặc, ba người Hàn Nhất Nguyên nhnah chóng nhận ra tình thế không ổn, bằng không thì đám người Tuyết Phi Nhan cũng sẽ không mang theo bộ dáng hốt hoảng mà bỏ chạy thục mạng như thế kia, cả ba đồng loạt bay lên không trung ra vẻ muốn tiếp ứng.
Tử Phong đổi chỗ cho Ám phân thân, thấy vậy liền khoát tay nói: "Đừng có làm liều, mau chóng đưa đám đệ tử rời khỏi đây ngay, ta sẽ ở lại chặn hậu, huyết triều kia không phải là thứ gì dễ đối phó đâu."
"Thập thất trưởng lão, ngài biết thứ kia là cái gì ư?" Hàn Nhất Nguyên nghi hoặc nói.
"Không có thời gian để giải thích đâu, cứ bảo vệ đám đệ tử cho tốt đã, sau khi tìm được chỗ an toàn thì ta sẽ giải thích sau, mau đi!!" Tử Phong trầm giọng nói, không quên thúc giục ba người nhanh chóng hành động.
Nhận ra sự gấp gáp trong giọng nói của Tử Phong, ba người liền từ bỏ ý định chiến đấu của mình, người mạnh nhất trong cả bọn đã nói như thế có nghĩa chuyện này không phải đơn giản, nếu bọn họ còn không chịu nghe theo thì có chút lỗ mãng rồi. Tử Phong tung người bay lên không trung đón đầu nhóm người Tuyết Phi Nhan, hắn cũng không mở miệng hỏi han bởi vì vốn dĩ hắn biết toàn bộ mọi việc, chỉ nhìn về phía Tuyết Phi Nhan rồi gật đầu một cái.
Vừa rồi Tiêu Linh nghe theo lời Tuyết Phi Nhan chạy theo hướng đông nam mà bán tín bán nghi, phải sau khi chạy được một lúc thì thấy trước mặt xuất hiện một cột lôi điện khủng bố kèm theo tiếng nổ rung trời, đây tuyệt nhiên không phải là hiện tượng tự nhiên mà là do võ giả làm ra, nàng mới hiểu được tại sao lại phải chạy về hướng đông nam. Cơ mà khi nhìn thấy Tử Phong xuất hiện ở đây nàng vô cùng ngạc nhiên, không hiểu là do tình cờ hay là Tuyết Phi Nhan biết trước hắn ở đây mà chạy tới nữa, nhưng mà như thế này cũng tốt, chiến lực khủng bố của Tử Phong nàng đã tận mắt chứng kiến, có thêm trợ lực cường hãn như vậy thì đối mặt với một đám sinh vật không biết tên kia cũng có thêm phần thắng.
Thực ra thì cũng không thể trách bọn họ được, thứ nhất thì những sinh vật này bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy, căn bản không biết được chúng lợi hại ra sao, đến cả chính hắn cũng không thực sự biết rõ diều đó, hơn nữa Tử Phong cũng không giải thích gì cả mà đã bảo bọn họ mang theo đệ tử bỏ chạy, không ngớ người ra mới là lạ.
Cả đám nghe thấy Tử Phong gầm lên như vậy liền quay sang nhìn nhau sau đó gật đầu, không hẹn mà cùng quát lui đám đệ tử, bản thân không bỏ chạy mà lao vào muốn giúp Tử Phong. Mỗi người đều rút vũ khí của mình ra, Lĩnh Vực không bành trướng mà co cụm lại một chỗ bảo vệ lấy bản thân, tự mình tìm đến đám Huyết Ma đang vây quanh hắn, tạm thời giải thoát hắn khỏi áp lực bị vây công, ít nhất thì đấy là những gì họ nghĩ.
"Ngu ngốc!!" Tử Phong biết rằng bọn họ có ý tốt nhưng vẫn không nhịn được mắng thầm một tiếng, tất cả lao lên chiến đầu để mặc đám đệ tử ở đằng sau, mỗi một đầu Huyết Ma đều có thực lực của Thánh cấp cường giả, nếu bọn chúng xuất hiện nhiều hơn nữa thì căn bản không ai có thể bảo vệ đám đệ tử a. Chỉ là đến mức như thế này thì hắn cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhắc nhở một câu:
"Thu hồi Lĩnh Vực lại đi, những sinh vật này gọi là Huyết Ma, thực lực tương đương với Thánh cấp nhân loại, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi Lĩnh Vực lực, chỉ có thể dùng man lực đối phó mà thôi."
Tiêu Linh cùng với Tuyết Phi Nhan đã sớm lĩnh giáo sự lợi hại của bọn chúng nên nghe hắn nói vậy cũng không bất ngờ, nhưng mà ba người Hàn Nhất Nguyên lại có sắc mặt cổ quái, lúc trước đám kị sĩ ở trong bảo địa cũng miễn nhiễm với công kích Lĩnh Vực cùng với linh lực, chỉ có man lực mới có thể giải quyết, hiện tại lại đến đám sinh vật kì dị có tên là Huyết Ma này nữa, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra ở trong Sinh Hồn bí cảnh vậy.
Cũng không thèm quan tâm tới việc mọi người phản ứng ra sao, bản thân hắn nhìn thấy mỗi người đều có thể chống lại 2-3 đầu Huyết Ma, tuy có chút khó khăn nhưng cũng không rơi vào hạ phong, Tử Phong bình tĩnh quan sát xung quanh, thần thức khóa chặt vào huyết triều lúc này đã chìm xuống trở về hình dạng huyết trì như lúc trước.