Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 414 : Ám toán
Ngày đăng: 22:19 27/06/20
Lúc trước Tử Phong đã ra tay giết trưởng lão của Độc Cô gia, mặc dù việc này chỉ có người mình biết nhưng giấy không gói được lửa, kiểu gì rồi cũng sẽ lộ ra vậy nên đối với hắn Độc Cô gia chính là kẻ địch, đối với kẻ địch thì hắn căn bản không hề có chút nhân từ, tha không bỏ đá xuống giếng là may chứ đừng nói đến việc giúp đỡ lúc khó khăn hoạn nạn. Còn về phần Thiên Cơ Tông vốn không thù không oán với hắn, đúng hơn là hắn còn không quan tâm xem trên đời có cái tông môn nào có tên như thế hay không nữa, chết hay sống không liên quan gì tới hắn cả.
Thứ hắn muốn tìm hiểu đó là thực lực của đám Huyết Ma sau khi kí sinh trên vật chủ mạnh mẽ đến mức độ nào, dù sao thì đây chắc chắn không phải là toàn bộ số Huyết Ma có trong bí cảnh, biết trước được thực lực của bọn chúng để sau này có cách đối phó cũng là việc cần làm. Đương nhiên hắn còn tính toán khác nữa, Cương Cảnh đột phá bằng cách tu luyện lực lượng cơ thể, mà ngoài đám Huyết Ma này thì tìm đâu ra thứ để luyện tập lực lượng tốt như vậy nữa.
Nếu đám Huyết Ma đông như quân Nguyên trước mắt không mạnh đến mức nghịch thiên thì hắn cũng không ngại ra tay “trợ giúp” một chút. Nói là “trợ giúp” chứ mục đích thực của hắn là bí mật hại chết toàn bộ người của Độc Cô gia, sau đó hiện thân cứu giúp tàn binh của Thiên Cơ Tông, vừa tiêu diệt được kẻ địch vừa ban phát ân huệ đối với một siêu cấp đại phái. Người khác mà biết hắn đang âm mưu như vậy sẽ lập tức phỉ nhổ hắn là đồ tiểu nhân bỉ ổi, cơ mà vấn đề ở chỗ hắn căn bản không phải là quân tử, không trực tiếp tiễn tất cả sang tây thiên đã là tốt tính lắm rồi.
Lẽ đương nhiên nếu đám Huyết Ma mạnh quá mức mà hắn có thể đối phó thì hiển nhiên Tử Phong sẽ quay lưng bỏ đi, hắn không ngu tới mức như thiêu thân lao vào lửa rồi mong đợi kì tích của nhân vật chính sẽ rơi xuống đầu mình.
Tuyết Phi Nhan đối với quyết định này của Tử Phong cũng không có dị nghị nhiều mà chỉ hơi nhíu mày, chung quy lại thì nàng cũng không có tâm tình độc địa đến mức như thế, nhưng mà phu quân đã nói như vậy, vả lại nàng cũng không có quan hệ gì với đám người bị vây công trước mắt cả, đồng thời một mình nàng cũng không làm nên trò trống gì, án binh bất động là cách tốt nhất. Nàng cũng không biết rằng đám yêu thú kia tất cả đều đã trở thành khôi lỗi do Huyết Ma khống chế, bằng không thì nàng cũng sẽ không có chút bất mãn như vừa rồi.
Trong lúc hai người còn đang suy nghĩ thì chiến đấu ở bên dưới đang trở nên ngày càng khốc liệt, đám Huyết Ma chiếm cứ lấy cơ thể của yêu thú vốn không phải con nào cũng là thất giai yêu thú, nhưng chỉ cần bị Huyết Ma phụ thể thì nhất loạt đều biến thành thực lực ngang ngửa thất giai yêu thú, tuy không còn có công kích thiên phú đặc thù của yêu thú nhưng thực lực thì không cần phải bàn cãi.
Tử Phong thu hết vào mắt, hắn âm thầm nở một nụ cười lạnh, Thánh cấp thì Thánh cấp, sinh tử cũng chỉ mong manh như sợi chỉ, làm gì có chuyện cao thủ so chiêu phải đánh nhau đến long trời lở đất rồi mới lăn ra chết như trong tiểu thuyết đâu, đấy căn bản chỉ là nhảm nhí.
Một thủ đoạn không thể nào dùng được hai lần, chỉ là thủ đoạn ám toán người khác của Tử Phong sẽ thiếu ư?? Câu trả lời là không. Tử Phong kiên nhẫn ẩn nấp ở ngay bên dưới mặt đất, đem Liễm Tức phát huy tới mức tận cùng, cẩn thận chờ đợi thời cơ ra tay thích hợp.
Trưởng lão Độc Cô gia bất ngờ bị đánh ngã xuống đất, đang định bật dậy thì bất ngờ có hai cánh tay giống như hai gọng kìm không thể bị phá huỷ từ bên dưới mặt đất thò lên tóm chặt lấy cổ chân mình, lực đạo khủng khiếp khiến cả người mình không thể nhúc nhích để có thể đứng dậy, chống đỡ được một lúc liền bị yêu thú biến thành cái bánh thịt trên mặt đất.
Tử Phong từ dưới đất chui lên, lặng lẽ ẩn bên dưới xác của mấy tên đệ tử Độc Cô gia, trong tay xuất hiện mấy thanh chuỷ thủ là Địa Giai Bảo Khí vừa mới mua trong cửa hàng hối đoái, bên trên mỗi thanh chuỷ thủ thấm đẫm máu tươi của chính hắn, nhằm thẳng hai vị trưởng lão Độc Cô gia khác mà phóng tới.
Chiến đấu nước sôi lửa bỏng, ai rảnh rỗi mà có thể để ý tới mấy cái xác chết xếp chồng lên nhau cơ chứ, chỉ thấy hai luồng tinh quang loé lên, hai thanh chuỷ thủ sắc bén thành công chém sượt qua da thịt hai tên trưởng lão, để lại hai vết xước nho nhỏ.
Chỉ là hai vết xước nho nhỏ đó nhanh chóng mở rộng ra, da thịt xung quanh lở loét biến thành một hỗn hợp dịch thể bầy nhầy bốc lên mùi hôi thối nồng nặc, đau đớn thấu tận tâm can khiến hai vị trưởng lão trong nháy mắt mất tập trung. Chỉ đợi có vậy, những yêu thú xung quanh liền làm nốt công việc còn dang dở của Tử Phong, tiễn hai vị trưởng lão xấu số bị trúng độc này qua tây thiên thỉnh kinh.
-