Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 420 :

Ngày đăng: 22:05 07/03/21


Tử Phong cùng với Tuyết Phi Nhan là hai người đầu tiên tiến vào bên trong Khổ Thiên Điện, quả nhiên giống như hắn đã đoán, không gian bên trong này hoàn toàn khác với những gì trông thấy ở bên ngoài, dường như nơi này tồn tại một loại quy tắc thời không nào đó khiến không gian bên trong lớn hơn rất nhiều so với kích thước thực tế của Khổ Thiên Điện vốn có, hay ít nhất là nhìn từ bên ngoài vào thì là như vậy.



Chỉ thấy trước mặt hai người là một đại điện khổng lồ, không, phải nói là trên cả mức khổng lồ, tính từ sàn nhà lên đến trần nhà phải đến hơn ngàn mét, diện tích bên dưới cũng rộng một cách khủng khiếp, xung quanh trang trí những cái gì thì hai người không quan tâm, bởi vì tầm mắt của Tử Phong và Tuyết Phi Nhan đều bị một vật thu hút.



Một bức tượng khủng bố cao xấp xỉ 4-500 mét được chạm khắc tinh xảo, hoàn toàn được đẽo gọt bởi thiên tinh thạch quý giá mà cứng rắn vô cùng, xuất hiện dưới hình dáng của một nam nhân tầm 30 tuổi đang ở tư thế đứng thẳng, hai tay đặt lên chuôi kiếm đang cắm ngập vào mặt đất, ngũ quan uy nghiêm, loáng thoáng còn có thể cảm nhận một nỗi bi ai mờ nhạt trên khuôn mặt đó.



Một luồng thông tin không hiểu từ đâu ra đột nhiên xuất hiện trong đầu Tử Phong, hắn không tự chủ được mà lẩm bẩm: “Khổ Hải Thiên Tôn!!”.



Lấy thính lực của Tuyết Phi Nhan, đương nhiên là nàng có thể nghe được lời lẩm bẩm của hắn ở khoảng cách gần như thế này, nàng liền ngay lập tức hỏi nhỏ: “Chàng biết nam nhân này??”.



Có thể trực tiếp can thiệp vào trong suy nghĩ của mình, ngoại trừ hai tâm ma ra thì chỉ có thể là một người, cái tồn tại chí cao vô thượng mà dạo gần đây có khuynh hướng xuất hiện hơi bị nhiều, Chúa Tể Hư Không, Tử Phong ngay lập tức có thể đoán ra người đó là ai, chỉ là mớ thông tin này giống như là “Hắn” đang gián tiêp yêu cầu Tử Phong phải làm theo vậy.



Dù ngàn vạn lần không nguyện ý, nhưng đây là lần đầu tiên mà “Hắn” nhúng tay can thiệp vào một cách trắng trợn trực tiếp như thế này, Tử Phong cũng đành phải thuận nước đưa thuyền, nhẹ giọng trả lời:



“Khổ Hải Thiên Tôn là một trong những cường giả đỉnh tiêm cùng thời với…..ta cách đây vạn năm trước, chỉ là hắn không phải là người của Huyền Linh đại lục giống như ta mà thôi.” Trên thực tế thì đống thông tin kia lớn hơn nhiều so với lời giải thích đơn giản này, nhưng bảo Tử Phong phun hết chỗ đó ra thì đến cả chính hắn với bản mặt dày còn hơn cả cái thớt cũng phải cảm thấy ngượng ngùng vì chém gió quá đà.



“Cái gì, vậy tức là cái vị…..Khổ Hải Thiên Tôn này tới từ cùng một nơi giống như chàng ư??” Tuyết Phi Nhan dường như bị sốc trước câu trả lời bất ngờ của Tử Phong, không kìm được giọng mà bật thốt lên.



“Cái gì mà hưởng thụ đủ rồi chứ, hơn nữa chỗ của muội là cái chỗ nào chứ, tỷ cứ nói linh tinh….” Khuôn mặt non nớt nhưng thập phần xinh đẹp của Diệp Ngưng Tuyết ửng đỏ lên trông vô cùng đáng yêu, thậm chỉ còn đỏ rực hẳn khi nhìn thấy Tuyết Phi Nhan đang lấy ngón tay chỉ vào trong lòng Tử Phong.



“À mà chàng không định đi thăm tiểu tình nhân của mình à, ta thấy cô ấy cũng có vẻ như là bị thương đấy.” Tuyết Phi Nhan chợt nói.



Tử Phong nghe vậy liền nhíu mày, ai là tiểu tình nhân của hắn cơ chứ??



“Chính là nữ đệ tử mà khiến chàng phải đích thân nói chuyện với phong chủ Chu Tước phong đòi một danh ngạch cho nàng ta ấy, chàng còn định giả vờ đến lúc nào nữa, khi nào thì định thu nàng ta vào phòng đây.” Tuyết Phi Nhan cực kì thân mật dùng ngón tay trắng muốt của mình mà dí nhẹ lên trán Tử Phong.



“Lãnh Băng Băng hả, cái đó thì không cần nàng nói, ta đã lo liệu xong rồi.” Tử Phong cười một cách thần bí.



- ------------------------------------



Lãnh Băng Băng cũng chuẩn bị riêng cho mình một căn lều nhỏ, sau khi ở bên ngoài cũng với những nữ đệ tử khác thì nàng mới lấy cớ mà rời khỏi, trở về lếu của mình. Vừa vào bên trong, cơ thể nàng chợt run lên, khoé miệng ẩn ẩn có máu tươi tràn ra, đôi chân không giữ được thăng bằng mà ngã xuống.



Chỉ là nàng còn chưa chạm đất, một bóng mờ loáng lên, Tử Phong không biết từ lúc nào đã vô thanh vô tức xuất hiện bên trong lều, đưa tay đỡ lấy Lãnh Băng Băng.



- ------------------------------------