Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 423 : Mất kiểm soát?

Ngày đăng: 22:05 07/03/21


Giọng nói âm u giống như tới từ cửu trùng địa ngục vang lên khiến tất cả mọi người trong đó có cả Tuyết Phi Nhan không nhịn được mà rùng mình một cái, cảm giác khắp người nổi đầy gai ốc vô cùng khó chịu.



Thiên Cơ Ngạo cũng không phải ngoại lệ, ngay khi giọng nói của Tử Phong cất lên, lông tơ toàn thân hắn dựng đứng hết cả lên, cơ thể theo bản năng trở nên căng cứng giống như là đang gặp nguy hiểm, chỉ là ngay sau đó hắn liền lấy lại bình tĩnh, đưa tay hất nhẹ một cái liền xoè cây quạt trên tay ra, cười lạnh:



“Tai ngươi có bị điếc không?? Tiện nhân, ta gọi cô ta là tiện nhân đấy có nghe rõ không? Cái thứ đàn bà không chung thuỷ như cô ta chỉ bị chửi một tiếng tiện nhân là còn nhẹ chán, nếu không phải ta nể tình nghĩa xưa thì không chỉ là chửi một tiếng đâu.”



Tuyết Phi Nhan đang định cất tiếng chửi mắng, thân ảnh bên cạnh nàng chợt thở ra một hơi nhẹ, cơ mà một làn hơi nhẹ nhàng này lại khiến nàng không khỏi khiếp vía, trong lòng thầm hô hỏng bét. Ở chung với Tử Phong không phải là quá lâu, nhưng với người từng trải như nàng thì việc nắm bắt được thói quen của hắn cũng không phải là quá mức khó khăn.



Hơi thở của Tử Phong lúc này tưởng chừng chỉ là hít thở bình thường, nhưng vấn đề nằm ở chính chỗ đó, bời vì bình thường hắn không hề có hành động hít thở. Với cơ thể chỉ cần có linh lực là có thể sống, việc hít thở ăn uống trở nên thừa thãi khiến Tử Phong vô thức đánh mất những thói quen này, Tuyết Phi Nhan hiển nhiên là có thể nhận ra được chuyện này, đó chính là lí do khiến nàng sợ hãi. Tử Phong hắn…..đang cực kì tức giận.



“Ồ, ta cũng cực kì ghét nữ nhân không chung thuỷ, xem ra ngươi cũng là người cùng chung chí hướng với ta đây. Không biết là vị công tử đây…hừm Thiên Cơ công tử, năm xưa ngài hẳn là nam nhân của Tuyết trưởng lão đúng không?” Tử Phong chậm rãi nói.



Dường như phản ứng của Tử Phong khiến Thiên Cơ Ngạo có chút bất ngờ không biết phải phản ứng ra sao, chỉ là ngay sau đó, nghe thấy những lời tiếp theo của Tử Phong khiến khuôn mặt hắn tối sầm lại.



“Hẳn là không rồi, một con chó rách rác rưởi mở miệng ra là sủa bậy như ngươi thì chỉ có người bị thần kinh mới để ngươi làm nam nhân của mình, Phi Nhan tuyệt đối là người có đầu óc bình thường a. Mà nghe cái giọng điệu sặc mùi cay cú của ngươi thì ta đoán là năm xưa ngươi theo đuổi Phi Nhan một thời gian dài những không thành công, sau đó thì dùng vài thủ đoạn bỉ ổi nhưng vẫn thất bại phải không??”



“Câm miệng, ngươi chỉ là một trưởng lão nhỏ nhoi của Lăng Hư Cung, lấy tư cách gì để nói thiếu tông chủ Thiên Cơ Tông của chúng ta!!” trung niên nhân đứng đằng sau Thiên Cơ Ngạo quát lớn.



“Này, liệu như thế này có ổn không đấy??” Bạch Tử Phong nhíu mày nói.



“Ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai, hơn nữa cái thứ đồ này là lão già kia cho hắn, có quỷ mới biết được nó có thể làm được những gì.” Hắc Tử Phong lầu bầu.



Tiểu Linh mặc kệ hai tên Hắc – Bạch đang cãi nhau, ánh mắt của nàng dán chặt vào một đầu của ngôi sao tám cánh, miệng lẩm bẩm: “Chỉ mong rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra.”



Nơi nàng đang nhìn vào, một đầu của ngôi sao, vòng tròn ánh sáng vốn có màu vàng dịu nay đã biến thành ánh sáng hoàng kim chói lọi, hơn nữa kí tự bên trong bốc cháy cũng dữ dội hơn rất nhiều so với những kí tự còn lại, kí tự mang tên: “Ira”. (Thịnh nộ)



- ----------------------------------



“Nhanh như vậy đã thắp sáng một ngọn thần hoả rồi, không biết đây là phúc hay là hoạ của ngươi nữa.”



“Chủ nhân, ngài đưa cho hắn Bát Tự Thần Hoả liệu có phải là ý hay không, ý của thuộc hạ là…hắn ta chỉ là phàm nhân.”



“Phàm nhân?? Khậc khậc, hắn ta có thể là phàm nhân, nhưng mệnh cách của hắn lại không nằm trong thế giới này, không tin ư? Việc hắn thắp sáng một ngọn thần hoả lúc này vốn không nằm trong bất kì đường vận mệnh nào của hắn, tự hắn ta đã tạo ra một đường vận mệnh mới cho riêng mình, ngươi nói thử xem điều này có nghịch thiên hay không?”



“Nếu chú nhân đã nói thế, vậy thì thuộc hạ không còn thắc mắc nữa, nhưng mà chẳng phải ngài cũng có năng lực thay đổi vận mệnh hay sao, sao ngài không thay đổi vận mệnh của hắn theo như ý của mình.”



Một bóng hình mờ nhạt đến mức giống như vừa tồn tại lại vừa không tồn tại cùng một lúc xuất hiện trong cõi hư vô, y mở miệng cảm thán: “Nếu mọi thứ đều theo ý của mình, vậy thì còn gì thú vị nữa, hahahaha!!”