Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 9 : Trở về

Ngày đăng: 17:57 30/04/20


“Cái gì??” Ánh mắt Diệp Cuồng co rút lại, dùng một tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy mà biến mất trước mắt tên thủ vệ cùng Diệp Bắc Phàm.



Ra đến đại sảnh, Diệp Cuồng nhìn thấy con gái của mình đang ngồi trên ghế, một y sư đang bắt mạch cho Diệp Thủy Lan, hắn lập tức cuồng hỉ hô to: “Lan nhi!!!!”, sau đó lao tới chỗ Diệp Thủy Lan, tiện tay ném luôn tên y sư ra ngoài. Tên y sư bị ném ra ngoài nằm lăn lộn trên mặt đất, tức mà không dám làm gì, ai bảo người ta là cường giả Vương cấp chứ, hắn chỉ là một y sư nho nhỏ của Diệp gia, sao dám nói gì.



Nghe tiếng gọi quen thuộc, Diệp Thủy Lan vốn dĩ đã nín khóc, lại không chịu được mà chảy nước mắt, nhào vào trong ngực Diệp Cuồng thút thít. Diệp Cuồng giơ hai tay ôm chặt lấy con gái, trông không khác gì một con gấu ôm một chú mèo nhỏ.



Một lúc lâu sau, hắn mới sực tỉnh lại, nhanh chóng kiểm tra cơ thể của Diệp Thủy Lan. Thở phào một cái, may mà ngoại trừ vài vết bầm tím với mấy vết xước vớ vẩn ra thì con gái hắn cũng không bị tổn thương chỗ khác, đưa linh lực vào cơ thể thăm dò cũng không phát hiện nội thương.



Vỗ về trấn an Diệp Thủy Lan một lúc, Diệp Cuồng lúc này mới hỏi: “Lan nhi, là bọn chúng thả con ra ư, là đám khốn kiếp nào dám bắt con, nói cho cha, để ta đem bọn chúng nghiền thành tro bụi!”



“Không phải, có một đại ca ca tốt bụng cứu con ra ngoài, còn có một đám người xấu bắt con, bọn họ còn giết hết tất cả mọi người.....” Diệp Thủy Lan lắc đầu run giọng nói.



Sau một hồi hỏi han, Diệp Cuồng rốt cục cũng hiểu được mọi chuyện, qua lời kể của con gái hắn, Diệp Cuồng biết được vài tin tức:



Thứ nhất, người bắt con gái hắn là cái Thanh xà dong binh đoàn gì gì đó, hắn không phải là ngu ngốc, một cái dong binh đoàn tuyệt đối không có lá gan chọc vào Diệp gia, hơn nữa còn là một dong binh đoàn vô danh tiểu tốt, chắc chắn là có người đứng sau màn chỉ huy, hẳn chính là người đã gửi bức thứ nặc danh kia cho mình.




Nhìn vào chỉ số của bản thân, hắn bỗng ngạc nhiên thấy linh lực của mình tăng lên 50, mặc dù hắn không hề có công pháp tu luyện linh lực. Suy nghĩ một hồi, Tử Phong mới nhớ ra năng lực của chức nghiệp phụ “Thợ săn” của mình, đó chính là đánh cắp vĩnh viễn một phần chỉ số của đối phương sau khi hạ gục. Tính toán một lúc, có vẻ như năng lực này đánh cắp nửa phần chỉ số của đối phương sau khi hạ gục, tuy chỉ nửa phần, nhưng Tử Phong hắn cũng vô cùng vui mừng, phải biết hắn vốn là một sát thủ, giết người đối với hắn giống như đi chợ mua đồ ăn vậy, đánh cắp nửa phần chỉ số, vậy chẳng phải giết tầm hai chục tên Sĩ cấp tứ phẩm thì hắn cũng nhận được một lượng chỉ số bằng với một tên ư? Nếu là như vậy, thì hắn sẽ mạnh gấp đôi hiện tại, điều đó chẳng phải rất tuyệt sao, việc khác có thể hắn không làm được, nhưng giết người là sở trường của hắn rồi.



“Chậc chậc, đánh lén bốn tên dong binh, lên level 2, mà chỉ số của ta tăng vọt lên xấp xỉ Sĩ cấp cửu phẩm, chủng tộc Thiên ma vạn tuế, chức nghiệp vạn tuế, hệ thống vạn tuế a, cảm giác cứ như nhân vật chính của mấy bộ tiểu thuyết yy vậy, cũng không tồi cho lắm!! À đúng rồi, còn có cái hệ thống cửa hàng hối đoái gì gì đó thì phải” Tử Phong chợt nhớ ra.



Hắn liền không thể đợi được mà ra lệnh mở ra hệ thống hối đoái, đúng như những gì hắn dự đoán, cái hệ thống hối đoái này chẳng phải trông giống y hệt như cái cửa hàng trong game sao, cũng có từng danh mục vật phẩm, giá tiền công dụng mọi thứ đều được ghi rõ. Tử Phong nhìn ngó một hồi mà cảm thấy hoa cả mắt, ở trong này có đủ thứ, từ vũ khí, áo giáp thông thường, đến cả Huyền khí hay Bảo khí cũng có, chỉ tiếc là khi hắn thử xem Bảo khí cùng Huyền khí cấp cao thì nhận được dòng thông báo level chưa đủ, khiến hắn cũng chỉ ngậm ngùi mà đi ra.



Đơn vị tiền tệ trong này chính là điểm tích lũy, Tử Phong hiện tại sở hữu 1500 điểm tích lũy, hắn rất muốn sử dụng đống điểm này để mua sắm lấy vài thứ trong hệ thống hối đoái, chỉ là khi nhìn vào giá cả trong đó khiến hắn thiếu chút nữa muốn ngất xỉu.



Một quyển công pháp Huyền giai hạ phẩm 3000 điểm tích lũy, Huyền giai thượng phẩm 1 vạn điểm, thậm chí cả Địa giai và Thiên giai công pháp cũng có, nhưng hiển nhiên level hiện tại của hắn không đủ để tiếp xúc với chúng, mà kể cả có đủ level, thì với mấy điểm tích lũy bé xíu của hắn cũng vô phương chạm vào được chúng.



“Nếu công pháp đã như vậy, ta liền xem vũ kĩ, vũ khí, vật phẩm khác các loại, lão tử không tin là mình không thể mua được gì!” Tử Phong nghiến răng thầm nghĩ.



Tuy nhiên, có vẻ như hắn rốt cuộc cũng nhận ra mình nghèo đến mức thế nào, giá cả trong hệ thống hối đoái cao đến dọa người, một thanh Kim cang kiếm trị giá 500 điểm tích lũy, đùa lão tử hả? Kim cang kiếm là thứ mặt hàng có đầy trong Diệp phủ, chỉ cần có chút tu vi là có thể sở hữu một thanh, thay vì tiêu tốn 500 điểm để mua, hắn chỉ cần dùng kĩ năng Ngụy trang lẻn vào nhà kho lấy tám hay mười thanh cũng chả ai để ý.