Cuồng Lang

Chương 17 :

Ngày đăng: 17:21 27/06/20

Trong quán cafe, thằng mập và đám đàn em của Hưng đang quan sát cuộc chiến giữa 1 với 10, nhìn Thiều Quốc Việt tả xung hữu đột không sợ chết mà da đầu chúng run lên, thằng này còn nhỏ mà kinh nghiệm và độ gan lì quá kinh khủng.
“Bốp......” Né được một cú đánh của một thằng, Thiều Quốc Việt đá vào khủy tay của một thằng khác làm nó đánh rơi con dao trên tay, cậu nhanh chóng vung gậy vào đầu thằng vừa rớt dao làm nó ôm đầu lăn lộn.
“Chết đi nhóc con.......” Một thằng thừa cơ Thiều Quốc Việt vừa ra đòn đã cầm mã tấu chém vào lưng cậu, đâm thuê chém mướn là nghề bọn chúng, tất nhiên là không phải dân chuyên nghiệp như Đế Nhất Phương.
Thiều Quốc Việt cảm nhận được nguy hiểm sau lưng, qua 7 ngày sống trong địa ngục, cậu rất mẫn cảm với nguy hiểm sắp tới, nhanh chóng xoay người né nhát chém của hắn, Thiều Quốc Việt vung gậy đánh vào cổ tay làm gã đau quá thả cây mã tấu xuống.
Không nhân từ với kẻ định giết mình, Thiều Quốc Việt lấy chân đá cây mã tấu đang rớt xuống để nó bay lên, thả cây gậy nắm lấy mã tấu, Thiều Quốc Việt giơ chân đá vào bụng một thằng đang xông tới làm nó bay ra sau, cậu vung nhanh mã tấu chém vào cánh tay đang đau đớn của thằng định chém cậu.
“Xoạc..........ahhhhhhhhh.................tay tao...........ahhhhhhhhhh.......” Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tất cả mọi người xanh mặt nhìn cánh tay rơi xuống sàn nhà, mấy tên còn lại không dám xông lên mà nhìn Thiều Quốc Việt run cầm cập, thằng này không phải người rồi, nó phản ứng kinh khủng quá.
“Đưa nó đi bênh viện đi.........từ nay tao là đại ca của bọn mày........” Nhìn quanh một lượt 6 thằng còn lại đang đứng run cầm cập, Thiều Quốc Việt vứt cây mã tấu xuống hét to.
“Nhặt tay nó lên đi rồi đưa nó đi bênh viện đi..........bọn mày không nghe đại ca nói gì à” Tên lớn tuổi nói với đám đứng xung quanh, từ nay bọn chúng có đại ca mới, nhìn thân ảnh trẻ tuổi kia, máu nóng của gã cũng sôi trào, đó mới chính là đại ca mà gã muốn.
Một tiếng sau, công an đến hỏi thăm sự việc, nhưng mà không ai hé ra nữa lời, sống trong giang hồ, chém và bị chém tự chịu, đứa nào dám tố cáo hay nhờ đến chính quyền chính là phản bội, nó sẽ ngay lập tức bị cô lập và xử lí ngay lập tức theo luật rừng.
Không điều tra đươc gì, mấy tên công an phường lại trở về, đối với loại giang hồ chém nhau kiếm xống thì họ cũng chả thiết điều tra làm gì, cứ ghi vào thanh toán băng đảng, có khi còn mong chúng tự chém nhau chết hết còn sướng hơn.
............….
Trong một quán cafe nhỏ khác cách đó không xa, Thiều Quốc Việt đang ngồi với thằng mập cùng tên lớn tuổi nhất, gã tên là Xone, làm giang hồ quèn hơn hai chục năm rồi, không có bản lĩnh đánh nhau nhưng về tin tức lớn nhỏ trong cái thế giới ngầm này thì rất nhanh nhạy.
“Vậy địa bàn của thằng Hưng chỉ là một nửa cái chợ này...........thế còn một nửa còn lại thì của ai” Thiều Quốc Việt hỏi Xone.
“Là của Tán Nhân, hắn biệt danh là Nhân chó dại.....cánh tay phải của Lãng chó điên......ông trùm quận 5” Xone nói với Thiều Quốc Việt, đến giờ gã vẫn chưa tin mình lại trở thành đàn em của một đứa mới 15 tuổi.
“Thế à..........từ bây giờ anh sẽ quản lý toàn bộ việc làm ăn của Hưng trước kia.........và tìm hiểu mọi tin tức về Nhân chó dại xem thực lực của bọn nó thế nào..........mục tiêu của chúng ta sẽ dành lấy khu chợ này và sắp tới sẽ là toàn bộ quận 5.....” Thiều Quốc Việt nhìn Xone nói làm gã trợn mắt, cậu định lật cả Lãng chó điên, một anh chị trong thế giới ngầm Sài Thành sao.
Suy ngẫm lại, Xone nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo nhưng đầy nhiệt huyết và quyết tâm của Thiều Quốc Việt mà Xone nắm chặc nắm tay, gã đã sống quá yên bình trong cuộc đời mình, trước kia gia nhập vào thế giới này gã cũng đã có quyết tâm làm ông trùm, làm đại ca như cậu nhưng mà đến khi tham gia vào những trận chém nhau đầu tiên, gã lần đầu tiên biết nó khốc liệt đến thế nào, ai dấn chân vào con đường này cũng đều như gã cả, muốn đè đầu người khác xuống để bước lên làm đàn anh, làm đại ca chỉ huy đàn em, và dần dần, từng ngày trôi quá, cái nhiệt huyết và quyết tâm của gã lại giảm bớt, đến khi mệt mỏi, gã tham gia vào băng của Hưng đê sống cuộc sống an nhàn là đi thu tiền bảo kê ở các sạp trong chợ.
Cậu thanh niên này, tuy còn trẻ nhưng với bản lĩnh của bản thân mình lại một lần nữa làm máu nóng của Xone sôi lên, gã lúc còn trẻ không có được bản lĩnh như cậu, chỉ mới 15 tuổi nhưng khiến gã và anh em nể phục sát đất, nghĩ đến trận chiến vừa rồi, ai nhìn đại ca mới cũng run sợ.
“Được...........đại ca yên tâm...........tôi sẽ điều tra rõ ràng về hai bọn nó..........” Xone uống cạn ly bia lạnh rồi rời đi, gã còn rất nhiều việc phải làm để tiếp thu hoàn toàn công việc của Hưng.
“Ken........từ mai mày sẽ đại diện anh ở khu chợ này..........cứ đi theo lão Xone học việc đi........xem thử thằng nào không phục thì mày xử nó.........nếu không xử được thì cử vài thằng tới giúp........nhưng mà nên một một để tăng cường kinh nghiệm lúc đánh nhau.......hiểu chưa?” Thiều Quốc Việt nói với thằng Ken mập nãy giờ cứ ngồi đần ra làm hắn giật mình.
“Vâng.......em.........anh..............em..........anh” Thằng Ken mập lắp bắp nhìn Thiều Quốc Việt, đến tận bây giờ nó vẫn chưa tỉnh lại, Thiều Quốc Việt đánh bại toàn bộ lên làm đại ca thay Hưng, có trong tưởng tượng xa vời nhất nó cũng không thể nghĩ đến chuyện này, đại ca quá lợi há, à mà không phải, quá là biến thái.
“Sao..........lúc trước nói một một không sợ thằng nào mà............nhát thế thì không cần phải theo tao nữa” Thiều Quốc Việt nhìn Ken mập nói khích làm nó tỉnh lại, bị sỉ nhục làm lòng tự trọng của nó không chịu được, nó trợn mắt nhìn Thiều Quốc Việt hét lên:
“Ai nói.........em làm được.......lần sau anh phải nhường em một đứa chứ.....”
Thiều Quốc Việt sửng sốt, mình xử hêt dùm nó mà nó còn không biết cảm ơn còn la mình nữa, mà hình như lúc trước có nói để nó xử Hưng còn mình xử đám đàn em thì phải, nhưng mà đến lúc đến nơi tự nhiên không kìm chế được nên mình xử hết luôn thì phải.
“A......hắc hắc..........lúc nãy anh hưng phấn quá.........xin lỗi chú......hehe” Thiều Quốc Việt xấu hổ vỗ vai thằng mập an ủi trái tim bé nhỏ của hắn.
…..
Một tuần sau, Hưng bị đánh đến chấn thương sọ não, công an điều tra nhưng không có nhân chứng nên để vụ án treo như bao vụ giang hồ xử nhau khác.
“Công việc làm ăn ở chợ thế nào rồi?” Thiều Quốc Việt hỏi Xone, thật ra cậu có nghe thằng Ken báo cáo lại mỗi ngày nhưng mà có những việc phải hỏi lại Xone cho chắc, cậu ngày nào cũng đi tập võ với thầy và học tin học nên không có thời gian lắm cho việc này.
“Do Hưng không tỉnh lại nên những đàn em trung thành trước đây không dám làm gì, bọn chúng co lại thành một chỗ duy nhất là nhà của Hưng, vợ gã có một quán bia ôm, nghe nói cô ta có quan hệ mập mờ với thằng Lãng, có lẽ đó cũng là lý do mà Hưng nắm được địa bàn này khi mà không có chỗ dựa sau lưng, để vợ mình làm vợ bé người ta”
Xone nói với giọng khinh bỉ, càng tìm hiểu gã và đàn em lại càng thêm coi thường tên đại ca cũ của mình, cho vợ mình đi ăn nằm với người ta đổi lại chỗ làm ăn, thằng này không còn cả lòng tự trọng của một thằng đàn ông.
“Thế chắc cô ta sẽ trả thù chúng ta sao.....” Thiều Quốc Việt nheo mắt lại hỏi, cậu nhìn ra được nguy hiểm của mình.
“Đúng...........cô ta tập hợp đám đàn em trung thành của Hưng lại........nghe bảo tối nay Nhân sẽ tới quán cô ta để bàn về địa bàn khu chợ.........”
“Xem ra bọn chúng coi thường chúng ta đến vậy..........xử lí nó thì chắc chắn thằng Lãng sẽ nhúng tay vào.........chúng ta còn chưa có lực chống lại nó nha.....” Thiều Quốc Việt xoa đầu nghĩ, giờ cậu mới thấy việc làm đại ca cũng thực phức tạp.
“Đúng vậy …..........xem ra chúng ta phải nhả ra địa bàn này nếu còn muốn sống.........còn về cô ta có trả thù cậu như thế nào nữa thì chúng ta phải nghĩ cách đối phó.........” Xone thở dài, không ngờ bọn họ chưa ổn định mà đã gặp phải khó khắn quá lớn.
“Xoảng........Hừ........chúng ta không thể ngồi chờ chết được........cùng lắm thì cá chết lưới rách......” Thiều Quốc Việt tức giận cầm cái ly ném mạnh xuống sàn nói to.
“Cá chết lưới rách sao.............chém chúng nó” Xone run lên hỏi đại ca.
“Chưa đến mức đó............nhưng mà tôi không tin thằng Nhân không làm trò mờ ám sau lưng Tài.........chúng ta cần phải làm gã phải nôn ra rồi cho thằng Lãng nghe thấy........” Thiều Quốc Việt suy nghĩ một hồi nói.
“Khi nào ra tay?....” Xone nắm chặc tay hỏi, ở gần Thiều Quốc Việt là máu nóng trong người gã lại muốn sôi trào vì cách suy nghĩ và hành động của cậu.
“Tối nay...........bọn chúng gom lại một chỗ quá tốt cho chúng ta..........kiếm hàng nóng nhiều vào......cho anh em nhậu nhẹt no say đi...........đêm nay chúng ta chiến vời chúng........” Thiều Quốc Việt mong chờ đêm nay lắm rồi, cậu thèm muốn cảm giác đương đầu với nguy hiểm.
….....
19 giờ tối, quán bia ôm Hưng Phấn hôm nay không tiếp khách với lý do có người bao trọn quán đêm nay, bên trong căn phòng vip nhất là một bàn đầy rượu bia và thức ăn, Nhân chó dại – cánh tay phải của Lãng chó điên, quản lý một nửa khu chợ Kim Biên đang ngồi chiễm chệ ở giữa, bên phải là Phấn - vợ của Hưng, tuy đã gần 40 nhưng nhan sắc vẫn còn rất mặn mà quyến rũ, thân hình lồi lõm khiêu gợi, ả ta đang gián sát cặp ngực to tròn vào cánh tay Nhân mà chà tới lui để gã cảm nhận bộ ngực mình.
“Anh Nhân.........lần này anh phải giúp em đó..........dù sao thì lão ta cũng là chồng của em...........ba của mấy đứa con em......” Đút cho Nhân miếng khô bò, Phấn nũng nịu nói với Nhân, gã đang chăm chú thưởng thức cặp ngực của cô gái tiếp viên bên trái mình.
“Haha............chỉ là một thắng nhóc...............lão Hưng cũng quá tệ rồi...............bị một thằng nhóc dành lấy toàn bộ địa bàn và đàn em........còn đánh cho lão chấn thương sọ não đợi ngày xuống mồ ......... hừ............xử nó chỉ cần búng tay một cái.........em yên tâm đi” Nhân cười bỡn cợt nghĩ đến những trò của Thiều Quốc Việt, gã không để cậu và đám đàn em dưới trướng mới thu phục được vào mắt mình.
“Yêu anh nhất.........đêm nay anh ở lại với em chứ......” Phấn càng ôm chặc cánh tay Nhân làm cặp vú như dính chặt vào tay cậu.
“Hắc hắc........thằng Hưng thế rồi thì em còn níu kéo làm gì.........bỏ nó đi ........anh có biết ông bạn già góa vợ............em về làm vợ lão ta nhé............lão ta có mấy tiệm vàng đấy...........đợi lão xuống mồ thì em và anh chiếm sạch tài sản không cho mấy thằng con lão chút nào........haha.....sao hả” Nhân thò luôn bàn tay vào cổ áo Phấn mò lấy đôi vú của ả mà bóp mạnh làm ả nhíu mày vì đau.
“Vâng...........theo ý anh.............người ta đã thuộc về anh rồi mà.......” Phấn ưởn ngực để Nhân bóp, trong lòng ả ta thì đang nguyển rủa mười tám đời nhà gã, nhưng mà trong lúc này ả đang cần đến gã không thể làm khác được.
“Ngoan lắm...........tối nay anh sẽ chơi nát hai cái lỗ của em luôn để lão già kia khỏi được xài hàng ngon .........haha” Nhân cười to chuẩn bị cầm ly rượu lên uống.
“Rầm........” Cánh cửa bị đá tung ra làm Nhân giật mình đánh rơi ly rượu trên tay.
“Chuyện gì...........?” Nhìn cánh cửa bị đá tung, gã hét lên với 3 thằng đàn em thân tín nhất trong phòng, hôm nay gã tới đây chỉ với 3 thằng này và 5 thằng canh bên ngoài.
“Để bọn em ra xem......” Ba thằng nhìn nhau rồi chạy nhanh ra bên ngoài xem.
“Bốp........hự.......bọn mày.......bốp........hự.......bốp..........bốp........hự” Tiếng va chạm mạnh bên ngoài cùng tiếng hét thảm của ba thằng vang lên làm Nhân rùng mình, gã biết chuyện không ổn thật rồi.
Vài phút sau, một thằng mập đi vào, trên tay nó cầm một cây gậy còn dính máu chảy tí tách lên sàn nhà, mấy em tiếp viên nhìn nó mà sợ xanh mặt.
“Mày.......mày là thằng nào......” Nhân cố gắng hét lên, có lẽ là một sự hiểu lầm gì đó, ở cái đất quận 5 này ai không biết anh Lãng là ông trùm mà gã là cánh tay phải của anh Lãng nha.
“Tao là ông nội mày.............bốp” Thằng Ken mập nói xong thì đã vung gậy tới, anh Thiều Quốc Việt đã dạy hắn không được nhiều lời, ra tay nhanh và hết sức mới mang tới hiệu quả tốt nhất.
“Bốp......Áaaaaaaaaa.............tay tao.........ahhhhhhhh.........thằng chó” Không còn cái gì có thể đỡ, Nhân chỉ còn cách đưa tay lên đỡ cây gậy đang đánh xuống, Phấn và mấy em tiếp viên đã núp vào một góc vì sợ liên lụy rồi. Nhưng mà với sức lực của thằng Ken mập thì cánh tay Nhân sao chịu nổi cú đánh ấy, tay gã nhanh chóng bị gãy mà oằn xuống, mặt tái xanh vì đau đớn, Nhân chửi đổng.
“Đệch mẹ...Dám chửi tao..........mày dám chửi ông nội mày hả.....bốp.......bốp.......bốp” Thằng Ken mập nổi khùng vì bị chửi, hắn vung gậy vụt vào Nhân liên tiếp làm gã sợ hãi lấy cánh tay còn lại ôm đầu mà chịu đòn.
“Đừng.....bốp.......đừng........bốp....aaaaaaa..............đừng......bốp........bốp.........” Vài phút sau, Nhân ngất đi vì đau, người gã bị thằng mập đánh cho mềm nhũn, nhìn hai cánh tay rũ xuống và đầu sưng to như cái đầu heo đủ biết thằng mập ra tay ác cỡ nào.
“Mời đại ca vào........” Thằng mập hét to ra bên ngoài.