Cuồng Lang
Chương 21 :
Ngày đăng: 17:21 27/06/20
Nằm trên giường nghe yêu của cầu Thiều Quốc Việt, Tuyết Nhi xanh mặt vì cô hiểu được bọn chúng muốn gì, xử lý Lãng chính là mục đích của bọn chúng, không ngờ hai tên thanh niên này lại có âm mưu to lớn đến vậy.
“Nhưng...........nhưng hắn giết tôi mất” Tuyết Nhi nói, cô thật ra không có tình cảm gì với Lãng nhưng mà dù sao gã vẫn là dân anh chị, nếu lộ ra thì cô không dám chắc là hắn có bất chấp tình cảm với cô mà xuống tay với vợ mình hay không, hai người đã đăng ký kết hôn rồi và năm sau sẽ làm lễ cưới.
“Hắc hắc..................nếu thế cô em phải thật cẩn thận.........hết sức cẩn thận..........chỉ cần xong chuyện thì bọn này hứa em sẽ có một khách sạn và một nhà hàng làm 'tiền phí cung cấp tin tức'.........” Thiều Quốc Việt vừa đánh vừa xoa, cậu bắt đầu dùng lợi ích dụ hoặc, nếu có Đế Nhất Phương ở đây lúc này thì chắc hẳn gã sẽ ngạc nhiên vì sự trưởng thành của Thiều Quốc Việt.
“A.........” Nghe đến 'phần quà' không nhỏ của mình, Tuyết Nhi nuốt nước miếng vì nghĩ cái khách sạn và nhà hàng của mình, có chúng thì cô không phải lo cái ăn cái mặc nữa rồi.
“Các cậu.............các cậu chắc chắn sẽ thành công chứ...........” Tuyết Nhi kìm nén lại dục vọng giàu sang mà hỏi lại Thiều Quốc Việt, dụ hoặc và uy hiếp từ gã thanh niên này làm cô không có con đường khác.
“Hắc hắc................” Không có câu trả lời, chỉ còn tiếng cười của con sói đầu đàn trước khi chuẩn bị săn mồi.
…......
…......
Hai tháng sau..........
“Sao rồi ?” Trong một nhà kho vắng vẻ, Thiều Quốc Việt hỏi Xone, sau lưng hắn là gần năm mươi tên với hung khí trên tay, gương mặt đỏ hồng và hơi thở tràn ngập mùi rượu bia, chúng vừa được uống không ít để dùng men say lấn át đi sợ hãi của bản thân, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
“Đã chuẩn bị đầy đủ...........” Xone ngoái đầu nhìn lại một lượt rồi trả lời, hôm nay bọn chúng sẽ làm kinh động giới giang hồ cả cái đất Sài Thành này.
“Được.............đã nhận được tin tối nay thằng Lãng sẽ nhập một lô hàng lớn nên tụ tập đám đàn em thân tín tới cảnh vệ............bọn chúng không mang vũ khí vì sợ công an đánh hơi được điều gì nên chúng ta có lợi thế hơn.........phải chém mạnh tay rõ chưa..........” Thiều Quốc Việt hét lên.
“RÕ.........” Cả đám giang hồ hô to, máu nóng bọn chúng đã sôi lên rồi.
“Lên xe..........” Nhìn đồng hồ đến giờ, Thiều Quốc Việt ra hiệu, ngay lập tức 3 chiếc xe 17 kín chỗ lao đi vun vút trong bóng đêm.
…..........
1 giờ sáng, trong những cơn gió mát và sự tĩnh lặng của đêm khuya, ở một nhà kho đã bỏ hoang là một chiếc xe tải và hơn hai mươi tên giang hồ đang đứng xung quanh, hôm nay Lãng nhập một lô 'hàng' lớn nên đích thân tới kiểm tra, chỉ mang theo đám đàn em thân tín nhất để tránh chuyện bại lộ, hắn đang cảm thấy khá bức bối trong người vì 'bảo bối bé nhỏ' không biết vì sao dạo gần đây gắt gỏng và khó chịu với hắn, xong chuyện lần này ngày mai hắn phải ra tiệm trang sức mua cho cô cái vòng cổ đắt tiền để tạ lỗi dù không biết chuyện gì.
“Nhanh đi...........” Lãng lên tiếng hối bọn đàn em, nhìn những thùng hàng cuối cùng từ xe tải xuống, hắn mỉm cười vì sắp được về ngủ, xong chuyến này đủ 'hàng' xài qua Tết.
Bỗng nhiên hai chiếc xe 17 chỗ từ đâu lao nhanh tới làm cả đám sững sờ, chúng chạy tới gần thì bỗng nhiên bật đèn pha rọi mạnh làm tất cả bị chói phải đưa tay lên che mắt.
“Ầm...........ầm...........” Tiếng giật cửa xe mạnh mẽ, Lãng nhìn thấy bước xuống là từng tên từng tên một với hung khí trên tay đang nhìn bọn gã như muốn ăn tưới nuốt sống, hiểu chuyện gì xảy ra gã hét lên:
“Nhanh............rút...........rút.........rút” Cả đám không mang vũ khí sao chống lại bọn kia, Lãng vừa chạy vừa hét ra hiệu cho đám đàn em chạy về lối cửa sau, chỉ cần chúng lao tới khu dân cư thì an toàn.
“Ầm...........” Tiếng giật cửa xe một lần nữa vang lên, lần này là trước mặt Lãng, không ngờ bọn chúng còn một chiếc chặn ở lối cửa sau, nhìn trước sau bị bao vây thế gọng kìm, Lãng biến sắc mặt, hắn hiểu là bọn chúng đã chuẩn bị từ trước và tính toán kĩ lưỡng, nhưng mà vì sao bọn chúng biết, chuyện này chỉ có hắn biết trước địa điêm, đến gần giờ G thì hắn mới thông báo cho đám đàn em thân tín của mình nên làm sao có chuyện bọn nó bán đứng hắn đươc.
“Là...............là.............” Lẩm bẩm trong miệng một hồi, nhớ tới điều gì Lãng mở to mắt ra vì kinh ngạc, vẫn còn một người biết chuyện, đó là vợ sắp cưới của gã – Tuyết Nhi, trước khi đi thì buổi chiều gã có nói với cô về việc nhập hàng ở nhà kho này mặc dù không cho cô biết là hàng gì, đang không thèm nói chuyện bỗng nhiên cô hỏi chuyện làm hắn hưng phấn nói ra mà không hề có chút đề phòng nào.
“Bộp...........bộp..............” Nhìn đám người đang bao vây rẽ ra một con đường cho ai đó, Lãng nắm chặt tay căng mắc ra nhìn để xác định tên nào có ý định xử mình, nhưng mà hắn còn mong muốn nhìn người đã khiến Tuyết Nhi phản bội gã hơn, tim gã như vỡ vụn ra khi nghĩ tới chuyện đó.
“Chào ông trùm............nhớ tôi chứ...........” Thiều Quốc Việt tiến tới chào hỏi Lãng, dí sát cậu là thằng Ken mập và Xone, ngoài Thiều Quốc Việt thì ai cũng có sẵn vũ khí trên tay.
“Là mày...........không ngờ.............thật không ngờ...........” Nhìn tên thanh niên với gương mặt còn non nớt trước mặt, Lãng trợn mắt muốn nứt ra, mới chỉ vài tháng mà hắn dám làm điều này chứng tỏ khát vọng quyền lực và trí thông mình cũng như sự dũng cảm của thằng nhóc này quá kinh khủng, còn vượt qua dự đoán trước kia của gã.
“Hắc hắc.........lúc trước ông anh có hỏi em là có muốn thay chỗ thằng Nhân không...............haha............em trả lời là không.......................vì sao.................vì em muốn thay chỗ của ông anh cơ...............hắc hắc” Thiều Quốc Việt cười nói.
“Khá lắm...........khá lắm nhóc con.....................nhưng mà tao muốn hỏi một điều cuối là..............là sao mày có thể khiến Tuyết Nhi phản bội tao...............” Lãng mặc kệ tất cả, sống trong giang hồ kẻ nào mà lương thiện chứ, nhưng mà hắn phải biết, nhất định phải biết vì sao Tuyết Nhi lại phản bội gã, lúc nào gã cũng lo lắng và chu cấp cho cô hết mực.
“Haha..................cô vợ bé nhỏ của ông anh từ lâu đã trở thành món đồ chơi của bọn này.............chẳng lẽ ông anh không thấy hai cái lỗ bé nhỏ bên dưới giờ đã bị nong rộng ra không ít sao............cả hai đều bị chịch một lần mới khiến cô ấy thỏa mãn nha........ông anh khoảng ấy yếu quá nha.....” Thiều Quốc Việt trả lời làm Lãng muốn ngất, chẳng lẽ vì nhục dục, cô chán ghét một thằng già như gã sao, Lãng cảm thấy đau đớn, đau đớn đến tột cùng. Nếu là bình thương thì gã đã tỉnh táo nhận ra Thiều Quốc Việt đang khích mình nhưng mà trong lúc này trí óc Lãng không được minh mẫn như thế.
Nhìn Lãng với khuôn mặt thất lạc, Thiều Quốc Việt cảm thấy thời cơ đến, cậu ngoắc tay ra hiệu cho đám đàn em.
“Anh.............anh..............” Đám đàn em Lãng thấy đại ca sững người khi bọn nó nhào tới thì gọi to, bọn chúng sẵn sàng mở ra một con đường máu cho gã thoát đi. Nhưng mà Lãng lúc này chẳng nghĩ đến chuyện tranh đấu gì nữa, gã đã quá yêu cô vợ bé nhỏ của mình, lúc nào gã cũng nghĩ đến cô, gã đang dự định sang năm cưới cô thì sẽ đưa cả nhà sang Úc sống với số tài sản của mình cơ mà.
“Anh...........chạy..........mau..........phập.............Ahhhhhhhhhh............anh” Một tên đàn em của Lãng hét to, gã vừa đỡ dùm đại ca một cây mã tấu vào đầu, nhưng mà cánh tay của hắn chính là vật thế thân cho cái đầu của Lãng, đau đớn làm hắn khụy xuống kêu đại ca mình lần cuối vì cây mã tấu kia lại sắp vung lên một lần nữa, lần này mục tiêu chính là đầu của hắn.
“Ahhhhhhh.............Phập...........anhhhhhhhhhhh.............đại ca........”
“Hự.............đại ca chạyyyyyyyyyy.............phập..........anhhhhhhh..............phập...........”
“Chạyyyyyyyyyy...............phập....................hự..............phập............”
“Bốp..............phập...........”
“Phập......................phập.........”
“Hự.......”
“Phập..............”
“Phập......”
…...
Nửa tiếng sau, cái nhà kho kia đã biến thành một địa ngục, từng bộ phận cơ thể người nằm rải rác khắp nơi, đám đàn em của Lãng đã không còn một ai, bọn chúng cũng kịp kéo theo vài thằng đàn em của Thiều Quốc Việt nhưng mà tay không sao chống lại được một bọn đầy hung khí và hung hãn.
Đứng giữa đống thi thể đàn em, Lãng vẫn không nhúc nhích, thở dài một hơi, gã tỉnh lại, nhìn thi thể những người anh em đã vào sống ra chết với mình từ lâu, gã biết hết, gã biết họ muốn gã chạy đi nhưng mà chạy để làm gì, cuộc sống trong mơ của gã đã vụt tắt khi mà người gã yêu nhất đã đâm gã một dao sau lưng, cuộc sống này đối với gã còn ý nghĩa gì nữa cơ chứ.
“Việt.............dám chiến với tao một trận cuối chứ..........” Nắm chặt tay, Lãng nhìn Thiều Quốc Việt nói to, gã muốn chiến..........muốn chiến một trận với kẻ đã cướp đi mọi thứ của gã.................dù gì cũng phải chết..........gã muốn xem tên thanh niên này bản lĩnh cỡ nào........
“Hắc hắc..........được............tay đôi chứ........” Thiều Quốc Việt nhìn ông trùm nói.
“Được............”
….....
Ở khu đất trống duy nhất không dính máu, Thiều Quốc Việt và Lãng đứng đối diện nhau, đây là cuộc chiến cuối cùng của con Hổ già và con Sói đầu đàn trẻ tuổi.
“Hừ...........” Lãng ra đòn trước, gã nắm chặt nắm đấm nhắm thẳng vào mặt Thiều Quốc Việt.
“Chậm quá.......” Thiều Quốc Việt than khẽ rồi lắc đầu né cú đấm của Lãng nhẹ nhàng
“Vù.....”Không chút tức giận, Lãng tiến chân biến thế, gập tay lại vung mạnh một đòn cùi chỏ vào ngực Thiều Quốc Việt, trúng đòn này thì gãy vài cái xương sườn là chắc.
Nhưng nào dễ thế, Thiều Quốc Việt nhanh hơn, cậu lách người né đòn đồng thời tung một cú đã vòng cầu cực mạnh vào cổ Lãng.
“Bốp..........” Cú đá không trúng cổ vì Lãng rất kinh nghiệm, gã dường như đã tính trước điều này, tay kia nhanh chóng co lại giơ cùi chỏ sang ngang đỡ cú đá của Thiều Quốc Việt làm chân cậu đau đến tê cả người vì đá vào cùi chỏ đối phương.
“Còn non lắm.......” Lãng không chút ngừng nghĩ, gã nhân lúc Thiều Quốc Việt đang bị cơn đau nơi chân làm sững người thì tung hai cú đấm cùng lúc vào mặt vào bụng cậu.
“A........” Thiều Quốc Việt không né được, chân cậu vẫn còn đau, chỉ kịp đưa tay ra gạt cú đấm nơi mặt, Thiều Quốc Việt hứng chịu một cú đấm mạnh vào bụng.
“Bốp.............hự..........” Lãng thành công một đòn, gã biết Thiều Quốc Việt không phải hạng đơn giản nên không ngừng lại, tay đầm nơi bụng Thiều Quốc Việt lại biến thế thành đòn chỏ đi lên nhắm ngay cằm cậu. Thiều Quốc Việt biết trúng đòn này mình ngất là chắc, chân và bụng cậu từng cơn đau truyền tới không ngừng, nhưng mà lúc này cảm giác giữa sự sống và cái chết lần nữa lại bùng lên, cắn chặc răng bỏ qua cơn đau, Thiều Quốc Việt ngả đầu ra sau né cú cùi chỏ của Lãng.
“Vù..........” Đối phương ra đòn hụt nên mất thế, Thiều Quốc Việt nắm chặc bàn tay tung một cú đấm vào mặt Lãng.
“Bốp..............a” Lãng không đỡ kịp vì cú đấm ở gần quá, ăn trọn một cú đấm vào mặt làm gã xây xẩm mặt mày, mũi gã đã gãy quẹo qua hẳn một bên, máu tràn ra, rất đau.
Không đợi Lãng định thần, Thiều Quốc Việt bước một chân tới, tay đấm cũng biến thế thành đòn cùi chỏ vào mặt Lãng lần nữa, cậu luôn ra đòn vào những nơi hiểm hóc nhất.
“Bốp...................hự............” Ăn thêm một đòn cùi chỏ thẳng vào mặt, Lãng không chịu nổi nữa rồi, đau đớn làm gã bất tỉnh ngã xuống đánh dấu cho sự kết thúc của ông trùm Quận 5 lừng lẫy một thời.
…......... ...........
“Đại ca là nhất..........haha” Thằng Ken mập cười to hoan hỉ vì Thiều Quốc Việt chiến thắng, hắn luôn tin tưởng đại ca của mình.
“Đại ca không sao chứ........” Xone bước tới hỏi thăm Thiều Quốc Việt, nhìn tư thế đứng không tự nhiên của cậu thì gã biết cậu bị thương nơi khuỷu chân rồi........
“Không sao..........dọn dẹp đi..........” Thiều Quốc Việt hít thở sâu vài hơi rồi nói, chân cậu khá đau, có thể bị nứt xương.
“OK............phập............” Xone trả lời Thiều Quốc Việt nhưng mà là âm thanh đâm vào da thịt sau đó làm thằng mập tròn mắt ngạc nhiên.
“Mày.............mày dám.........” Thiều Quốc Việt đang thả lỏng cơ thể sau trận chiến thì bất ngờ vì một con dao đâm vào ngực mình, là Xone, cậu không ngờ tên đàn em tâm phúc nhất của mình lại ra tay sau với cậu, hắn bước tới gần hỏi thăm đột nhiên rút con dao ra đâm thẳng vào ngực trái của cậu.
“Nhóc con.................tao mới là ông trùm mới.................”Xone cười gằn rút con dao ra kéo theo một dòng màu đỏ không ngừng trào ra ngoài, đám đàn em đứng xung quanh đã vây thằng Ken mập lại một chỗ.
“Nhưng...........nhưng hắn giết tôi mất” Tuyết Nhi nói, cô thật ra không có tình cảm gì với Lãng nhưng mà dù sao gã vẫn là dân anh chị, nếu lộ ra thì cô không dám chắc là hắn có bất chấp tình cảm với cô mà xuống tay với vợ mình hay không, hai người đã đăng ký kết hôn rồi và năm sau sẽ làm lễ cưới.
“Hắc hắc..................nếu thế cô em phải thật cẩn thận.........hết sức cẩn thận..........chỉ cần xong chuyện thì bọn này hứa em sẽ có một khách sạn và một nhà hàng làm 'tiền phí cung cấp tin tức'.........” Thiều Quốc Việt vừa đánh vừa xoa, cậu bắt đầu dùng lợi ích dụ hoặc, nếu có Đế Nhất Phương ở đây lúc này thì chắc hẳn gã sẽ ngạc nhiên vì sự trưởng thành của Thiều Quốc Việt.
“A.........” Nghe đến 'phần quà' không nhỏ của mình, Tuyết Nhi nuốt nước miếng vì nghĩ cái khách sạn và nhà hàng của mình, có chúng thì cô không phải lo cái ăn cái mặc nữa rồi.
“Các cậu.............các cậu chắc chắn sẽ thành công chứ...........” Tuyết Nhi kìm nén lại dục vọng giàu sang mà hỏi lại Thiều Quốc Việt, dụ hoặc và uy hiếp từ gã thanh niên này làm cô không có con đường khác.
“Hắc hắc................” Không có câu trả lời, chỉ còn tiếng cười của con sói đầu đàn trước khi chuẩn bị săn mồi.
…......
…......
Hai tháng sau..........
“Sao rồi ?” Trong một nhà kho vắng vẻ, Thiều Quốc Việt hỏi Xone, sau lưng hắn là gần năm mươi tên với hung khí trên tay, gương mặt đỏ hồng và hơi thở tràn ngập mùi rượu bia, chúng vừa được uống không ít để dùng men say lấn át đi sợ hãi của bản thân, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
“Đã chuẩn bị đầy đủ...........” Xone ngoái đầu nhìn lại một lượt rồi trả lời, hôm nay bọn chúng sẽ làm kinh động giới giang hồ cả cái đất Sài Thành này.
“Được.............đã nhận được tin tối nay thằng Lãng sẽ nhập một lô hàng lớn nên tụ tập đám đàn em thân tín tới cảnh vệ............bọn chúng không mang vũ khí vì sợ công an đánh hơi được điều gì nên chúng ta có lợi thế hơn.........phải chém mạnh tay rõ chưa..........” Thiều Quốc Việt hét lên.
“RÕ.........” Cả đám giang hồ hô to, máu nóng bọn chúng đã sôi lên rồi.
“Lên xe..........” Nhìn đồng hồ đến giờ, Thiều Quốc Việt ra hiệu, ngay lập tức 3 chiếc xe 17 kín chỗ lao đi vun vút trong bóng đêm.
…..........
1 giờ sáng, trong những cơn gió mát và sự tĩnh lặng của đêm khuya, ở một nhà kho đã bỏ hoang là một chiếc xe tải và hơn hai mươi tên giang hồ đang đứng xung quanh, hôm nay Lãng nhập một lô 'hàng' lớn nên đích thân tới kiểm tra, chỉ mang theo đám đàn em thân tín nhất để tránh chuyện bại lộ, hắn đang cảm thấy khá bức bối trong người vì 'bảo bối bé nhỏ' không biết vì sao dạo gần đây gắt gỏng và khó chịu với hắn, xong chuyện lần này ngày mai hắn phải ra tiệm trang sức mua cho cô cái vòng cổ đắt tiền để tạ lỗi dù không biết chuyện gì.
“Nhanh đi...........” Lãng lên tiếng hối bọn đàn em, nhìn những thùng hàng cuối cùng từ xe tải xuống, hắn mỉm cười vì sắp được về ngủ, xong chuyến này đủ 'hàng' xài qua Tết.
Bỗng nhiên hai chiếc xe 17 chỗ từ đâu lao nhanh tới làm cả đám sững sờ, chúng chạy tới gần thì bỗng nhiên bật đèn pha rọi mạnh làm tất cả bị chói phải đưa tay lên che mắt.
“Ầm...........ầm...........” Tiếng giật cửa xe mạnh mẽ, Lãng nhìn thấy bước xuống là từng tên từng tên một với hung khí trên tay đang nhìn bọn gã như muốn ăn tưới nuốt sống, hiểu chuyện gì xảy ra gã hét lên:
“Nhanh............rút...........rút.........rút” Cả đám không mang vũ khí sao chống lại bọn kia, Lãng vừa chạy vừa hét ra hiệu cho đám đàn em chạy về lối cửa sau, chỉ cần chúng lao tới khu dân cư thì an toàn.
“Ầm...........” Tiếng giật cửa xe một lần nữa vang lên, lần này là trước mặt Lãng, không ngờ bọn chúng còn một chiếc chặn ở lối cửa sau, nhìn trước sau bị bao vây thế gọng kìm, Lãng biến sắc mặt, hắn hiểu là bọn chúng đã chuẩn bị từ trước và tính toán kĩ lưỡng, nhưng mà vì sao bọn chúng biết, chuyện này chỉ có hắn biết trước địa điêm, đến gần giờ G thì hắn mới thông báo cho đám đàn em thân tín của mình nên làm sao có chuyện bọn nó bán đứng hắn đươc.
“Là...............là.............” Lẩm bẩm trong miệng một hồi, nhớ tới điều gì Lãng mở to mắt ra vì kinh ngạc, vẫn còn một người biết chuyện, đó là vợ sắp cưới của gã – Tuyết Nhi, trước khi đi thì buổi chiều gã có nói với cô về việc nhập hàng ở nhà kho này mặc dù không cho cô biết là hàng gì, đang không thèm nói chuyện bỗng nhiên cô hỏi chuyện làm hắn hưng phấn nói ra mà không hề có chút đề phòng nào.
“Bộp...........bộp..............” Nhìn đám người đang bao vây rẽ ra một con đường cho ai đó, Lãng nắm chặt tay căng mắc ra nhìn để xác định tên nào có ý định xử mình, nhưng mà hắn còn mong muốn nhìn người đã khiến Tuyết Nhi phản bội gã hơn, tim gã như vỡ vụn ra khi nghĩ tới chuyện đó.
“Chào ông trùm............nhớ tôi chứ...........” Thiều Quốc Việt tiến tới chào hỏi Lãng, dí sát cậu là thằng Ken mập và Xone, ngoài Thiều Quốc Việt thì ai cũng có sẵn vũ khí trên tay.
“Là mày...........không ngờ.............thật không ngờ...........” Nhìn tên thanh niên với gương mặt còn non nớt trước mặt, Lãng trợn mắt muốn nứt ra, mới chỉ vài tháng mà hắn dám làm điều này chứng tỏ khát vọng quyền lực và trí thông mình cũng như sự dũng cảm của thằng nhóc này quá kinh khủng, còn vượt qua dự đoán trước kia của gã.
“Hắc hắc.........lúc trước ông anh có hỏi em là có muốn thay chỗ thằng Nhân không...............haha............em trả lời là không.......................vì sao.................vì em muốn thay chỗ của ông anh cơ...............hắc hắc” Thiều Quốc Việt cười nói.
“Khá lắm...........khá lắm nhóc con.....................nhưng mà tao muốn hỏi một điều cuối là..............là sao mày có thể khiến Tuyết Nhi phản bội tao...............” Lãng mặc kệ tất cả, sống trong giang hồ kẻ nào mà lương thiện chứ, nhưng mà hắn phải biết, nhất định phải biết vì sao Tuyết Nhi lại phản bội gã, lúc nào gã cũng lo lắng và chu cấp cho cô hết mực.
“Haha..................cô vợ bé nhỏ của ông anh từ lâu đã trở thành món đồ chơi của bọn này.............chẳng lẽ ông anh không thấy hai cái lỗ bé nhỏ bên dưới giờ đã bị nong rộng ra không ít sao............cả hai đều bị chịch một lần mới khiến cô ấy thỏa mãn nha........ông anh khoảng ấy yếu quá nha.....” Thiều Quốc Việt trả lời làm Lãng muốn ngất, chẳng lẽ vì nhục dục, cô chán ghét một thằng già như gã sao, Lãng cảm thấy đau đớn, đau đớn đến tột cùng. Nếu là bình thương thì gã đã tỉnh táo nhận ra Thiều Quốc Việt đang khích mình nhưng mà trong lúc này trí óc Lãng không được minh mẫn như thế.
Nhìn Lãng với khuôn mặt thất lạc, Thiều Quốc Việt cảm thấy thời cơ đến, cậu ngoắc tay ra hiệu cho đám đàn em.
“Anh.............anh..............” Đám đàn em Lãng thấy đại ca sững người khi bọn nó nhào tới thì gọi to, bọn chúng sẵn sàng mở ra một con đường máu cho gã thoát đi. Nhưng mà Lãng lúc này chẳng nghĩ đến chuyện tranh đấu gì nữa, gã đã quá yêu cô vợ bé nhỏ của mình, lúc nào gã cũng nghĩ đến cô, gã đang dự định sang năm cưới cô thì sẽ đưa cả nhà sang Úc sống với số tài sản của mình cơ mà.
“Anh...........chạy..........mau..........phập.............Ahhhhhhhhhh............anh” Một tên đàn em của Lãng hét to, gã vừa đỡ dùm đại ca một cây mã tấu vào đầu, nhưng mà cánh tay của hắn chính là vật thế thân cho cái đầu của Lãng, đau đớn làm hắn khụy xuống kêu đại ca mình lần cuối vì cây mã tấu kia lại sắp vung lên một lần nữa, lần này mục tiêu chính là đầu của hắn.
“Ahhhhhhh.............Phập...........anhhhhhhhhhhh.............đại ca........”
“Hự.............đại ca chạyyyyyyyyyy.............phập..........anhhhhhhh..............phập...........”
“Chạyyyyyyyyyy...............phập....................hự..............phập............”
“Bốp..............phập...........”
“Phập......................phập.........”
“Hự.......”
“Phập..............”
“Phập......”
…...
Nửa tiếng sau, cái nhà kho kia đã biến thành một địa ngục, từng bộ phận cơ thể người nằm rải rác khắp nơi, đám đàn em của Lãng đã không còn một ai, bọn chúng cũng kịp kéo theo vài thằng đàn em của Thiều Quốc Việt nhưng mà tay không sao chống lại được một bọn đầy hung khí và hung hãn.
Đứng giữa đống thi thể đàn em, Lãng vẫn không nhúc nhích, thở dài một hơi, gã tỉnh lại, nhìn thi thể những người anh em đã vào sống ra chết với mình từ lâu, gã biết hết, gã biết họ muốn gã chạy đi nhưng mà chạy để làm gì, cuộc sống trong mơ của gã đã vụt tắt khi mà người gã yêu nhất đã đâm gã một dao sau lưng, cuộc sống này đối với gã còn ý nghĩa gì nữa cơ chứ.
“Việt.............dám chiến với tao một trận cuối chứ..........” Nắm chặt tay, Lãng nhìn Thiều Quốc Việt nói to, gã muốn chiến..........muốn chiến một trận với kẻ đã cướp đi mọi thứ của gã.................dù gì cũng phải chết..........gã muốn xem tên thanh niên này bản lĩnh cỡ nào........
“Hắc hắc..........được............tay đôi chứ........” Thiều Quốc Việt nhìn ông trùm nói.
“Được............”
….....
Ở khu đất trống duy nhất không dính máu, Thiều Quốc Việt và Lãng đứng đối diện nhau, đây là cuộc chiến cuối cùng của con Hổ già và con Sói đầu đàn trẻ tuổi.
“Hừ...........” Lãng ra đòn trước, gã nắm chặt nắm đấm nhắm thẳng vào mặt Thiều Quốc Việt.
“Chậm quá.......” Thiều Quốc Việt than khẽ rồi lắc đầu né cú đấm của Lãng nhẹ nhàng
“Vù.....”Không chút tức giận, Lãng tiến chân biến thế, gập tay lại vung mạnh một đòn cùi chỏ vào ngực Thiều Quốc Việt, trúng đòn này thì gãy vài cái xương sườn là chắc.
Nhưng nào dễ thế, Thiều Quốc Việt nhanh hơn, cậu lách người né đòn đồng thời tung một cú đã vòng cầu cực mạnh vào cổ Lãng.
“Bốp..........” Cú đá không trúng cổ vì Lãng rất kinh nghiệm, gã dường như đã tính trước điều này, tay kia nhanh chóng co lại giơ cùi chỏ sang ngang đỡ cú đá của Thiều Quốc Việt làm chân cậu đau đến tê cả người vì đá vào cùi chỏ đối phương.
“Còn non lắm.......” Lãng không chút ngừng nghĩ, gã nhân lúc Thiều Quốc Việt đang bị cơn đau nơi chân làm sững người thì tung hai cú đấm cùng lúc vào mặt vào bụng cậu.
“A........” Thiều Quốc Việt không né được, chân cậu vẫn còn đau, chỉ kịp đưa tay ra gạt cú đấm nơi mặt, Thiều Quốc Việt hứng chịu một cú đấm mạnh vào bụng.
“Bốp.............hự..........” Lãng thành công một đòn, gã biết Thiều Quốc Việt không phải hạng đơn giản nên không ngừng lại, tay đầm nơi bụng Thiều Quốc Việt lại biến thế thành đòn chỏ đi lên nhắm ngay cằm cậu. Thiều Quốc Việt biết trúng đòn này mình ngất là chắc, chân và bụng cậu từng cơn đau truyền tới không ngừng, nhưng mà lúc này cảm giác giữa sự sống và cái chết lần nữa lại bùng lên, cắn chặc răng bỏ qua cơn đau, Thiều Quốc Việt ngả đầu ra sau né cú cùi chỏ của Lãng.
“Vù..........” Đối phương ra đòn hụt nên mất thế, Thiều Quốc Việt nắm chặc bàn tay tung một cú đấm vào mặt Lãng.
“Bốp..............a” Lãng không đỡ kịp vì cú đấm ở gần quá, ăn trọn một cú đấm vào mặt làm gã xây xẩm mặt mày, mũi gã đã gãy quẹo qua hẳn một bên, máu tràn ra, rất đau.
Không đợi Lãng định thần, Thiều Quốc Việt bước một chân tới, tay đấm cũng biến thế thành đòn cùi chỏ vào mặt Lãng lần nữa, cậu luôn ra đòn vào những nơi hiểm hóc nhất.
“Bốp...................hự............” Ăn thêm một đòn cùi chỏ thẳng vào mặt, Lãng không chịu nổi nữa rồi, đau đớn làm gã bất tỉnh ngã xuống đánh dấu cho sự kết thúc của ông trùm Quận 5 lừng lẫy một thời.
…......... ...........
“Đại ca là nhất..........haha” Thằng Ken mập cười to hoan hỉ vì Thiều Quốc Việt chiến thắng, hắn luôn tin tưởng đại ca của mình.
“Đại ca không sao chứ........” Xone bước tới hỏi thăm Thiều Quốc Việt, nhìn tư thế đứng không tự nhiên của cậu thì gã biết cậu bị thương nơi khuỷu chân rồi........
“Không sao..........dọn dẹp đi..........” Thiều Quốc Việt hít thở sâu vài hơi rồi nói, chân cậu khá đau, có thể bị nứt xương.
“OK............phập............” Xone trả lời Thiều Quốc Việt nhưng mà là âm thanh đâm vào da thịt sau đó làm thằng mập tròn mắt ngạc nhiên.
“Mày.............mày dám.........” Thiều Quốc Việt đang thả lỏng cơ thể sau trận chiến thì bất ngờ vì một con dao đâm vào ngực mình, là Xone, cậu không ngờ tên đàn em tâm phúc nhất của mình lại ra tay sau với cậu, hắn bước tới gần hỏi thăm đột nhiên rút con dao ra đâm thẳng vào ngực trái của cậu.
“Nhóc con.................tao mới là ông trùm mới.................”Xone cười gằn rút con dao ra kéo theo một dòng màu đỏ không ngừng trào ra ngoài, đám đàn em đứng xung quanh đã vây thằng Ken mập lại một chỗ.