Cuồng Thám

Chương 20 : Huynh đệ song hành

Ngày đăng: 12:31 30/04/20


Nhóm dịch: Fulybook



Hóa ra, điều tra cả một buổi chiều, Trương Cảnh Phong và Lương Hoan đã đã tìm hiểu được vì sao không thấy được tài xế xe BMW lúc đó.



Thông qua Khoa Giám địnhkết quả do khoa Giám định báo lại, nhân viên kiểm tra phát hiện kính chắn gió bên trong xe BMW có dấu vết của keo dán nhựa.



Sau khi được kiểm tra và chứng thực, vết keo dán kia là do một loại miếng chắn thủy tinh để lại. Nhân viên nghiệp vụ của khoa Giám định hoài nghi, hôm xảy ra vụ án, hung thủ đã “giở trò” ở chỗ kính chắn gió này. Có lẽ hắn ta đã dán lên đó một tấm chống ánh sáng, sau khi dán lên, từ trong nhìn ra ngoài vẫn thấy rất rõ nhưng từ ngoài nhìn vào thì sẽ không thấy gì cả.



Tuy rằng kính của một số dòng xe đắt tiền cũng có tác dụng như vậy nhưng sẽ không thể giống như chiếc xe BMW này, được, ánh sáng không thể xuyên qua, thậm chí ngay cả hình dáng của người lái xe cũng không nhìn được.



Cho nên, tất nhiên hung thủ đã sử dụng một tấm chắn đặc biệt nào đó. Sau cùng, dưới sự nỗ lực không ngừng của các đồng nghiệp của khoa Giám định, rốt cục cũng tra ra nhãn hiệu của tấm chắnnày.



Không ngờ rằng, tấm chắn kính này, lại là dụng cụ biểu diễn ảo thuật của các ảo thuật gia, họ sử dụng nó khi biểu diễn nhữngtrò ảo thuật cầu kỳ, dùng để tăng cường hiệu quả đánh lừa thị giác của trò ảo thuật.



Thứ này là một vật liệu đặc biệt, hiện giờ trong nước vẫn chưa sản xuất, chỉ có thể nhập khẩu từ nước ngoài.



"Như vậy thì…" Lương Hoan nhìn thấy người trong phòng không còn nhiều lắm liền châm một điếu thuốc, hút mạnh hai hơi mới nói "…vụ án chặt tay này, cũng sắp kết án được rồi! Các tiền bối đã nói, hung thủ càng muốn gây án một cách hoàn mỹ thì càng để lại nhiều chứng cứ! Lần này khẳng định cũng không ngoại lệ."



"Vì sao lại thế?" Triệu Ngọc hiếu kỳ.



"Tấm chắn kính đặc biệt như vậy, chỉ cần tra từ các đại lý bán, dù là mua qua internet hay là mua trực tiếp, đều có thể nhanh chóng xác định được mục tiêu!" Lương Hoan còn nhả một ngụm khói: "Tiểu Triệu Nhi à, tôi thấy… tấm bảng trắng này của cậu xem như vô ích rồi!"




"Còn… gian tình thì sao? Có hay không?" Triệu Ngọc đặc biệt muốn biết phán đoán của mình có đúng hay không, lại hỏi.



"Việc này tuyệt đối không có!" Lương Hoan quả quyết trả lời: "Anh em chúng tôi điều tra được lượng tin tức khá lớn, còn tìm được một số nhân chứng. Vợ nạn nhân lúc ấy bị nạn nhân quản thúc rất chặt, hằng ngày còn không dám bước ra khỏi cánh cổng, chớ nói chi là đi ngoại tình! Cô ta và chồng hiện tại, cũng mới quen từ hai năm trước! Trong thời gian này, cô ta vẫn luôn độc thân."



"Mà tìm hung thủ để giết người thì càng khỏi cần đề cập đến!" Trương Cảnh Phong nói: "Nhà bọn họ rất nghèo, ngoài nợ ra thì chẳng còn gì cả, có muốn bỏ ra năm đồng để thuê sát thủ cũng kiếm không ra!"



"Giống với vụ án cũ lúc trước, sau khi điều tra một hồi, vẫn là về đến điểm bắt đầu." Lương Hoan nói: "Trừ gặp phải rủi ro ra thì cũng không có thu hoạch được gì cả! Rốt cuộc vẫn phải ngoan ngoãn ở bên ngoài lề đường mà điều khiển giao thông thôi!"



"Người anh em!" Trương Cảnh Phong bùi ngùi nói với Triệu Ngọc: "Nhớ kỹ câu này, về sau cho dù có thế nào, cũng tuyệt đối không nên đi đến cái tổ này! Đây chính là một cái hố, người nào tiến vào rồi thì đừng mong bò ra! Được rồi, cậu hãy bảo trọng, đi thôi!"



Trương Cảnh Phong vẫy tay, Lương Hoan đi theo sát đằng sau, một đôi huynh đệ song hành cùng nhau đi ra khỏi phòng làm việc. Nhìn theo bóng lưng của hai người bọn họ, thế mà Triệu Ngọc lại cảm nhận được một chút bi tráng.



Haiz!



Không biết mình nhiều năm về sau, có giống bọn họ lúc này không?



Không được!



Tính khí không chịu thua của Triệu Ngọc lại được nâng cao lần nữa, bất kể như thế nào, “ván bài” vụ án chặt tay này, mình tuyệt không thể thua!