Cửu Đỉnh Ký

Chương 123 : Hai Đại Mật Điển

Ngày đăng: 19:18 20/04/20


Ở Hồng Thạch bang, nhóm Đằng Thanh Sơn được tiếp đãi chu đáo và nhiệt tình.



Đêm hôm đó mọi người ai cũng ăn uống rất thoải mái. Chu Sùng Thạch về đến đích an toàn, điều này hiển nhiên là việc cực kỳ vui vẻ, mọi người uống liên tục tới mức say lúy túy, đến lúc đó mới chia tay nhóm Đằng Thanh Sơn.



- Thanh Sơn huynh đệ! Huynh nên nán lại thêm vài ngày ở chỗ ta!



Chu Sùng Thạch người đầy mùi rượu, đi đường có chút loạng choạng, gã ôm bả vai Đằng Thanh Sơn nhiệt tình mời mọc.



- Ta cũng biết Hắc Giáp quân các huynh bình thường cũng không có việc gì, mà huynh cũng không cần gấp. Coi như trên đường trì hoãn một chút, chậm trễ vài ngày! À...... Được rồi, chỗ ở của huynh đệ đều có những cô nương xinh đẹp mũm mĩm ở đó. Chỗ của huynh, ta an bài riêng cho huynh hai cô nương sinh đôi mĩ miều, tối hôm nay cứ vui vẻ đi nhé, ha ha........



Chu Sùng Thạch nói xong liền cười lớn, gã được người hầu đến đỡ hai tay, thân hình liêu xiêu rời khỏi.



- Đàn bà hả?



Đằng Thanh Sơn lắc đầu, liền đi về phía chỗ ở của mình. (Duyên: thằng cha này có vấn đề rồi, chắc tác giả cũng rứa)



Những binh lính Hắc Giáp quân có nhu cầu hưởng dụng đàn bà không thì hắn không rõ lắm. Nhưng không hề nghi ngờ là khi màn đêm buông xuống, Đằng Thanh Sơn sẽ dành thời gian tu luyện Hình Ý Tam Thể Thức, hơn nữa chỉ khoanh chân ngồi trong đình viện không đụng tới hai cô nương kia một chút nào.



Trong một gian nhà chính, Chu Sùng Thạch ngồi ở chủ vị, gã gần như chẳng còn cảm giác say nào.



- Lão gia!



Ở giữa căn nhà, hai hán tử cao lớn khom người chào.



Trên mặt Chu Sùng Thạch lộ ra vẻ tươi cười:



- Hai người đã khổ cực rồi, dọc theo đường đi hàng hóa có tổn thất gì không?



- May mắn không nhục mạng.



Một người trong đó cấn giọng rin rít rất hữu lực.



- Thuộc hạ và những thương nhân khác tụ tập cùng một chỗ, hình thành một đại thương đội gần ngàn hộ vệ. Dọc theo đường đi mặc dù có chút gập ghềnh, nhưng hàng hóa của chúng ta không tổn thất chút nào, bốn cái rương đều đưa đến đây cả.



Thương nhân đi xa bình thường sẽ tụ tập đi chung với vài thương nhân khác.



Nhiều thương nhân hình thành một đại đoàn thể. Mọi người có thể mời rất nhiều hộ vệ như vậy cũng an toàn hơn.



- Ừm.



Chu Sùng Thạch gật gật đầu.



- Tốt lắm! Bây giờ không còn sớm nữa. Hai người lui về nghỉ ngơi đi.



- Dạ! Lão gia.
Ngoại giới cũng không biết tông phái của họ có bao nhiêu thiên tài, họ chỉ nhìn vào Tiềm Long Bảng.



- Tông chủ......



Nam tử áo màu tro đột nhiên có chút thấp thỏm, cũng có chút kích động cất giọng:



- Đằng Thanh Sơn chưa tới hai mươi tuổi, bây giờ đã có thể đánh bại Mạnh Điền! Tuyệt đối là có thực lực Địa Bảng. Sư huynh đoán hắn đạt tới tiên thiên chưa?



- Tiên thiên? - Gia Cát Nguyên Hồng mắt sáng rực lên.



Ý nghĩa của việc có một tiên thiên cường giả đối với một tông phái thì không cần phải nhiều lời.



- Đệ lui ra trước đi. - Gia Cát Nguyên Hồng bảo.



- Dạ, tông chủ. - Nam tử áo màu tro lập tức cung kính lui ra.



Gia Cát Nguyên Hồng vung tay lên dập tắt ngọn nến, ngồi trong thư phòng tối tăm, Gia Cát Nguyên Hồng lẳng lặng ngồi hồi lâu:



- Đằng Thanh Sơn thân thế trong sạch, tuyệt đối không thể là quân cờ của tông phái khác. Hơn nữa cũng không có tông phái nào dám bỏ ra một thiên tài như vậy làm quân cờ! Người này tuyệt đối là nhân vật thiên tài đệ nhất ngàn năm qua của Quy Nguyên tông ta.! Nếu Đằng Thanh Sơn còn có thể tiếp tục tăng trưởng với tốc độ như vậy, hơn mười năm, trăm năm nữa, Quy Nguyên tông ta, với sự dẫn dắt của Đằng Thanh Sơn, có lẽ...... Có một ngày, có thể qua mặt cả Thanh Hồ đảo, trở thành Dương Châu đệ nhất tông phái! Đằng Thanh Sơn, ta sẽ toàn lực bồi dưỡng ngươi, xem ngươi đạt tới cảnh giới nào, hy vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng!



Có đôi khi phải quả quyết!



Không phải là đệ tử Quy Nguyên tông, cho dù cả cha mẹ của hắn cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm như vậy.



Nhưng Đằng Thanh Sơn cũng coi như có thân thế trong sạch, thiên tài tuyệt thế như vậy không bồi dưỡng, chẳng phải sẽ để cho tông phái khác cướp đoạt đi sao?



Khi cần quyết đoán, phải quyết đoán!



Từ đáy lòng Gia Cát Nguyên Hồng đã có ý bồi dưỡng Đằng Thanh Sơn trở thành đại tông chủ tiếp theo! Tông chủ Quy Nguyên tông tuyệt không phải là cha truyền con nối, mà là tuyển đệ tử ưu tú nhất!



Lúc trước, Gia Cát Nguyên Hồng xem ba người Tang Phong, Quan Lục và nhi tử Gia Cát Vân là người được đề cử làm tông chủ.



Ba người này mặc dù lợi hại, nhưng......



So với Đằng Thanh Sơn, người có thể đánh bại Mạnh Điền thì còn kém xa. Tối trọng yếu là Đằng Thanh Sơn mới mười bảy tuổi! Mười bảy tuổi đánh bại cao thủ Địa Bảng, ngàn năm qua Quy Nguyên tông chưa từng xuất hiện một người nào. Trọng yếu hơn là quá khứ Đằng Thanh Sơn đều là tự mình tu luyện, không chính thức được Quy Nguyên tông bồi dưỡng.



- Quy Nguyên Tâm Điển và U Nguyệt Thương Điển, nên truyền cho hắn cái gì đây?



Gia Cát Nguyên Hồng tự hỏi.



- Một là trấn tông bảo điển của Quy Nguyên tông chúng ta, thiên cấp mật điển, còn một là địa cấp mật điển. Nhưng, lại là về thương pháp! Ừm......



Gia Cát Nguyên Hồng bần thần tự hỏi, phải làm sao mới bồi dưỡng được Đằng Thanh Sơn.