Cửu Đỉnh Ký

Chương 127 : Gió Nổi Mây Tuôn

Ngày đăng: 19:18 20/04/20


Trong một tửu lâu ở Hòe thành thuộc Sở quận.



Một nam tử mặc áo vải đang ngồi dựa vào bên cạnh cái bàn gần cửa sổ, uống rượu, ăn thịt, bên hông đang đeo một thanh trường đao.



- Khách quan, thịt cừu của ngài đây!



Tiểu nhị bưng thịt chạy tới, đặt thức ăn lên bàn:



- Mời khách quan dùng.



Sau đó gã xoay người rời đi, nhưng khi gã vừa xoay người lại đụng phải cánh tay trái nam tử này. Quỷ dị chính là ống tay áo của cánh tay trái lại bị tiểu nhị đẩy tung lên.



Cụt một tay!



Cánh tay trái của y đã bị đứt!



Nam tử đưa mắt nhìn cánh tay trái của mình, y cũng không quan tâm lập tức tiếp tục uống rượu, ăn thịt. Cánh tay bị đứt kia đã là việc xẩy ra rất lâu, lúc trước y đã từng tuyệt vọng, điên cuồng, nhưng thời gian cũng dần xóa nhòa tất cả, trải qua khổ tu hai mươi năm, một lần nữa y lại có thực lực cường đại. Y càng thêm trầm ổn, càng thêm đáng sợ so với tên thanh niên công tử bột hai mươi năm trước.



- Buổi chiều hôm qua trong Sở quận thành, Thiết Y Môn phái ra một đội hơn một trăm cao thủ tinh anh chạy tới Từ Dương quận. Cầm đầu đoàn người đó chính là trưởng lão Thiết Y Môn Ngụy Thương Long. Mười năm trước, y là cao thủ từng được liệt vào nhóm Địa Bảng.



Trên một cái bàn cách nam tử cụt một tay không xa, có vài võ giả bắt đầu đàm luận.



Nam tử cụt một tay cười lạnh một tiếng.



Ngụy Thương Long?



Hôm nay những người từng là cao thủ mà không phát triển, không tiến bộ, vậy sau này sẽ bị những người phía sau thay thế. Ngụy Thương Long mười năm trước từng có tên trong Địa Bảng, nhưng vẻn vẹn chỉ xếp hạng thứ bảy mươi mốt. Còn bây giờ đã sớm bị những cao thủ mạnh hơn thay thế. Đương nhiên với tài năng được vào Địa Bảng trong thời gian ngắn ngủi cũng đại biểu cho thực lực của Thiết Y Môn trưởng lão.



- Thiết Y Môn phái cao thủ đi Từ Dương quận làm gì, có khi nào Thiết Y Môn muốn khống chế Từ Dương quận không?



- Huynh nói sai rồi. Các huynh đệ cũng biết, ngày hôm qua vùng Hỏa Diệm Sơn ở Từ Dương quận truyền ra tin tức là có Xích Lân ấu thú xuất thế! Nó tới một thôn trang tên là Kim gia trang ăn thịt người. Bị không ít võ giả phát hiện, bị đuổi giết tới Hỏa Diệm Sơn. Đó chỉ là một con Ấu Thú cao gần một trượng! Biết Xích Lân ấu thú hiện thế nghĩa là như thế nào không?



Tên võ giả trẻ măng đắc ý nói.



Thân thể nam tử một tay cũng khẽ run lên.



Xích Lân ấu thú?



- Xích Lân ấu thú xuất hiện có hoặc có thể có Hắc Hỏa linh quả. Có Hắc Hỏa linh căn! Nghe nói cao thủ hậu thiên đỉnh một khi ăn Hắc Hỏa linh quả vào, có thể trở thành cường giả tiên thiên đấy.



Gã võ giả trẻ măng nói. Nhất thời những lời này khiến cho mọi người ồ lên.



- Ngay cả Hắc Hỏa linh căn, ăn vào vẫn sẽ trực tiếp trở thành võ giả nhất lưu!



Nam tử một tay uống cạn một chén rượu, ánh mắt càng thêm thâm trầm.



Xích Lân ấu thú? Hắc Hỏa linh quả?



- Tiểu nhị! Tính tiền! - Nam tử một tay lạnh lùng kêu.




Tóc dài bạc phơ, ánh mắt sắc bén là đệ nhất thống lĩnh Ký Hồng, còn nữ tử sắc mặt băng giá, mặc trang phục màu đen, chính là đệ tứ thống lĩnh Quan Lục.



Cộp! Cộp! Cộp!



Đằng Thanh Sơn lập tức đi xuống thang lầu đi ra trước cửa, người người phụ trách ở đây là Dương Tháp đã ra chờ ở ngoài đại môn rồi.



- Hai vị thống lĩnh đại nhân.



Dương Tháp cung kính nói.



- Chiến mã này hãy giao cho người của ta, các đại nhân vào trong nghỉ tạm.



Gã vung tay lên, lập tức một đám người hầu chạy tới dẫn ngựa.



Một đám người rầm rộ, dưới sự chỉ huy của Ký Hồng và Quan Lục cùng đi vào.



- Thống lĩnh đại nhân.



Đằng Thanh Sơn chắp tay hướng về phía hai người trước mắt.



- Ha ha, Thanh Sơn!



Ký Hồng liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn rồi lộ ra nụ cười, ông đi tới vỗ vai Đằng Thanh Sơn,



- Ngươi lần này cho Quy Nguyên Tông chúng ta nhiều sĩ diện rồi, lại đánh bại cả Mạnh Điền, ha ha...... Được rồi, ta hỏi ngươi Mạnh Điền đó có thực sự bị ngươi giết chết không?



Mạnh Điền chết không còn hài cốt, hơn nữa lúc đó chung quanh không có ai, căn bản không ai biết có phải là Đằng Thanh Sơn giết không.



- Đương nhiên là ta giết.



Đằng Thanh Sơn nói.



- Được được.



Ký Hồng cười càng tươi hơn, lập tức xoay người,



- Vị này chính là Quan thống lĩnh! Lần này ta và Quan thống lĩnh phụng mệnh tông chủ, chỉ huy ba mươi tinh anh Hắc Giáp quân, cùng với ba mươi cao thủ đệ tử hạch tâm tới đây. Mặc dù lần này Xích Lân ấu thú xuất thế dẫn tới rất nhiều cao thủ tụ tập, nhưng với Quy Nguyên Tông chúng ta vẫn phải đoạt cho được bảo bối đó! Thanh Sơn, đến lúc đó ngươi phải lưu thủ!



Bất kể là đánh bại Mạnh Điền, hay là giết chết Mạnh Điền thì Đằng Thanh Sơn ít nhất cũng có thực lực Địa Bảng. Một cao thủ Địa Bảng khi tranh đoạt Hắc Hỏa linh quả, có thể phát huy tác dụng rất lớn.



- Dạ, thống lĩnh đại nhân.



Đằng Thanh Sơn đáp, rồi đột nhiên giật mình nhìn về phía sau Ký Hồng. Ánh mắt hắn tập trung nhiều vào một nam tử mặc trọng giáp lưng hùm vai gấu. Đám tinh anh cao thủ của Hắc Giáp quân cũng nghi hoặc Đằng Thanh Sơn.



- Vị huynh đệ này... huynh... huynh có phải là Lý Kim Phúc không?



Đằng Thanh Sơn nhớ rất rõ, năm đó thiên tài của Lý gia trang cầm thành lang nha bổng một trăm hai mươi hai cân.