Cửu Đỉnh Ký

Chương 141 : Cốt nhục tan rã

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


Những cao thủ mạnh nhất ở quanh bờ hồ dung nham đều thu mình chuẩn bị. Tất cả mọi người đều đang hy vọng một người nào đó sẽ đi trước thu hút sự chú ý của người khác, sau đó mình sẽ theo vào.



Tất cả mọi người đều có ý nghĩ đó, nên luôn đề phòng lẫn nhau, không có một ai lao ra trước.



- Ủa? - Đằng Thanh Sơn quay đầu lại.



- Vù!



Từ phía nhân mã Thanh Hồ Đảo, một thân ảnh màu xám nhanh chóng lao về phía trung ương hồ dung nham.



- Đi tìm chết!



Chỉ trong nháy mắt rất nhiều ám khí xé nát không khí lao tới bóng xám đó.



- Ha ha...



Một tràng tiếng cười rộ lên, ánh đao sáng quắc lóe lên kèm theo tiếng kim loại kêu leng keng. Rất nhiều ám khí bị đánh rơi xuống, nhanh chóng bị hòa tan thành một bộ phận của dung nham.



- Đỗ Cửu!



Ánh mắt sắc bén của Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt đã nhận ra thân phận bóng người đó. Thân ảnh áo tro đó chính là đệ nhất cao thủ của Thanh Hồ Đảo lần này tới đây - Đỗ Cửu.



- Ừm. Trên lưng hắn có gì?



Đao pháp Đỗ Cửu rõ ràng kém hơn Lôi Thần Đao Ngô Việt một chút. Hắn không thể hoàn toàn ngăn trở ám khí bốn phía.



Trên quần áo có vài lỗ thủng, nhưng từ những lỗ thủng đó lóe lên một màu vàng nhạt.



- Chẳng lẽ là nội giáp ám kim thần thiết?



Đằng Thanh Sơn thấy mà thất kinh. Ám kim thần thiết tuyệt đối chẳng hề thua gì Vạn Niên Hàn Thiết. Mặc dù ám kim hàn thiết không sắc bằng tử quang hàn thiết, nhưng về tính mềm dẻo thì hơn một bậc, rất thích hợp với việc chế tạo chiến giáp phòng ngự. Nhưng cái giá lại quá đắt, người bình thường không thể chịu nổi. Hơn nữa, cũng rất khó tìm được nhiều ám kim thần thiết.



Đỗ Cửu cũng bắt chước búng ra một quyển sách, chân đạp một cái, mượn lực nhảy lên hòn đá giữa hồ dung nham!



- Đỗ Lão Cửu! - Ký Hồng biến sắc.



- Lên!



Ký Hồng quát lớn.



- Vù!



- Vù!
Một lão giả áo tro tóc bạc, dùng đao. Nhưng Đằng Thanh Sơn căn bản không nghe nói về người này bao giờ.



Người thứ sáu là một lão bà, trên mặt có vết sẹo, sử dụng đao xuất quỷ nhập thần.



...



- Lão Bạch!



Hắc trưởng lão và Bạch trưởng lão đưa mắt trao đổi một chút. Họ biết, lúc này trong số sáu người trên tảng đá hắc sắc, cái uy hiếp họ nhiều nhất là phe Quy Nguyên Tông. Bởi vì Quy Nguyên Tông cũng có hai đại cao thủ. Họ cũng có hai.



Về phần hai người kia, đều là độc hành.



- Xoẹt!



Một thanh trường kiếm hắc sắc đâm vào Đằng Thanh Sơn. Trường thương của Đằng Thanh Sơn co lại, đẩy phắt trường kiếm hắc sắc này ra. Nhưng ngay sau đó một thanh kiếm màu trắng từ phía sau đâm tới.



Hiển nhiên, Hắc Bạch hai vị trưởng lão muốn hợp lực đối phó với Đằng Thanh Sơn.



Một tấc dài một tấc cường. Nhưng, ở chỗ hẹp, sử dụng binh khí dài hơi kém thế một chút.



Nhiều người cũng biết, trong một không gian nhỏ, uy lực thương pháp cũng giảm xuống.



Lúc này, một luồng hàn quang quật về phía Đằng Thanh Sơn. Chính là từ lão bà trên mặt có vết sẹo. Đằng Thanh Sơn sắc mặt đại biến:



- Ba người này muốn đối phó ta trước!



Đằng Thanh Sơn từng giết chết Mạnh Điền, nên mọi người đương nhiên cho rằng hắn là cao thủ Địa Bảng.



- Thanh Sơn. Cẩn thận.



Ký Hồng lập tức vung trường đao, bổ về phía lão bà.



Ánh mắt Đằng Thanh Sơn lạnh đi, Luân Hồi thương trong tay trong nháy mắt nhanh chóng múa lên như du long, đầu thương và cán thương đều có thể phòng ngự. Chỉ thấy hai bóng kiếm trắng đen mờ mịt như sương khói, còn trường thương của Đằng Thanh Sơn lại linh động nhanh nhẹn. Cho dù hai phương đồng thời có người công kích, đều có thể nhanh chóng đỡ gạt công kích của đối phương.



- Nhìn kìa, Đằng Thanh Sơn thật mạnh. Một thanh trường thương lại có thể địch nổi Hắc bạch nhị vị trưởng lão của Tiêu Dao Cung!



- Hắc Bạch nhị vị trưởng lão là cao thủ Địa Bảng liên thủ mà không thể giết chết Đằng Thanh Sơn trong thời gian ngắn. Thương pháp của Đằng Thanh Sơn quả là phòng ngự rất lợi hại.



Ai nấy đều rất khiếp sợ



- Năm người Hắc bạch Nhị trưởng lão, Đằng Thanh Sơn đều có thanh danh bên ngoài. Còn lão đầu tóc bạc thì hơi lạ, nhưng cũng có thể ngang tay với họ.