Cửu Đỉnh Ký
Chương 149 : Trận chiến khốc liệt
Ngày đăng: 19:19 20/04/20
Xích Lân thú trong nháy mắt nhận ra tên nhân loại kia chính là người mà nó muốn giết nhất.
Hơn hai mươi ngày nay, tuyệt không phải không có vũ giả tiến vào vùng hồ ngầm tìm tòi. Đám vũ giả tiến vào khu vực này, nhất là những người tiến vào khu hầm ngầm dưới đất, nếu không may gặp phải Xích Lân thú, đều thành một món ăn khoái khẩu cho nó! Xích Lân thú vừa mới lột xác, lân giáp hoàn toàn biến thành màu đỏ đậm, thực lực tăng lên rất nhiều. Cho nên nó có mười phần nắm chắc có thể giết chết nhân loại trước mắt!
Chết!
Xích Lân thú bước đi không một tiếng động ra khỏi hang ổ, cặp mắt màu đỏ còn lớn hơn cả cặp chuông đồng, ẩn chứa sát ý không hề che dấu!
- Hả? Nó có thể thấy được ta?
Đằng Thanh Sơn thấy Xích Lân thú đi về phía mình, đặc biệt sát ý trong ánh mắt trong mắt nó, làm trong lòng hắn thất kinh, lập tức lạnh lùng cười.
- Nhưng... Con Xích Lân thú này chỉ sợ còn không biết ta cũng thấy nó. - Đằng Thanh Sơn liếc nhìn Xích Lân thú, rồi quay đi chỗ khác, coi như không nhìn thấy Xích Lân thú. Đồng thời hắn âm thầm thu mình!
Xích Lân thú không một tiếng động từ từ đến gần, khi khoảng cách còn cách Đằng Thanh Sơn mười trượng, đồng tử nó trong nháy mắt co lại …
- Gần, gần nữa đi!
Đằng Thanh Sơn toàn thân buông lỏng hết sức.
Vù!
Đằng Thanh Sơn chỉ cảm giác thấy con Xích Lân thú trong nháy mắt hóa thành một luồng hồng quang khổng lồ vọt tới.
- Hây!
Đằng Thanh Sơn đột nhiên quát lớn một tiếng, hai mắt trợn trừng. Thân thể vốn đang buông lỏng, như một dây cung trong nháy mắt bung ra sức mạnh hãi nhân. Đằng Thanh Sơn đạp mạnh xuống đất, nham thạch dưới chân nổ tung vô số mảnh vụn bắn ra, sức mạnh kinh người dọc theo hai chân trong nháy mắt truyền tới eo. Đằng Thanh Sơn xoay phắt người lại.
Lực đạo trong nháy mắt truyền tới hai tay. Cơ bắp song chưởng cuộn lên, xé rách cả tay áo. Lộ ra song chưởng mạnh mẽ ẩn ẩn có màu đỏ sậm!
- Vèo!
Một luồng chớp màu bạc, đâm vào luồng hồng quang!
Hai mươi mốt vạn cân cự lực của thân thể! Mãng Ngưu Đại Lực Quyết tầng thứ chín! Hoàn toàn bộc phát!
Thương pháp Như Ảnh Tùy Hình! Hai mươi bảy vạn cân lực!
- Choang!
Tiếng kim loại chói tai vang lên!
- Ầm!
Luân Hồi Thương của Đằng Thanh Sơn và lợi trảo màu đỏ va chạm vào nhau, khiến cho không khí nổ tung, giống như những đao băng vô hình bay về phía bốn phía. Chỉ nghe những tiếng ầm ầm liên miên không dứt, đá vụn bay tán loạn. Trên vách đá chung quanh đường hầm xuất hiện những vết nứt thật sâu, bụi đất bao trùm khắp nơi.
- Ừm, chính là nó!
- Hống...
Xích Lân thú phẫn nộ xô mạnh vào núi đá, cũng chạy theo.
- Hừ.
Đằng Thanh Sơn lao về phía đường hầm có vẻ hẹp, chui tọt vào nó, thoáng cái đã thoát ra xa hơn mười trượng. Con Xích Lân thú phẫn nộ gầm thét ở ngoài động khẩu. Chụp, cào, xé rách sâu thêm mấy trượng, cuối cùng rồi nó cũng đình chỉ không còn cố gắng nữa. Đường hầm như thế này, thân thể cao lớn của nó căn bản không thể đi vào!
Nó mới đào sâu thêm mấy trượng, Đằng Thanh Sơn đã chạy ra xa hơn mười trượng rồi.
- Hống...~
Xích Lân thú gầm thét phẫn nộ vài tiếng, cuối cùng hậm hực rời đi. Với trí tuệ của nó, nó hiểu rằng mặc dù vừa mới lột xác, nhưng khoảng cách tới đỉnh cao còn một đoạn dài. Nếu năng lượng thuộc tính Hỏa ẩn chứa trong cơ thể nhiều hơn, thì không chỉ phun ra một ngọn lửa đã khiến nó mệt mỏi rồi.
...
Khiêng lân giáp cuộn thành một đống lớn, Đằng Thanh Sơn nhanh chóng theo khe nứt, chẳng mấy chốc đã đến miệng huyệt động.
Nhìn cả người rách rưới, Đằng Thanh Sơn lại nhìn vào hắc sắc lân giáp một bên cuộn thành cuộn tròn lớn thầm nhủ:
- Cuộn lân giáp này đã cuốn lại vài vòng, mà cũng cao bằng một người! Nếu trải rộng ra, phỏng chừng trùm kín cả một cái đình viện.
Nhớ lại trận chiến vừa rồi, Đằng Thanh Sơn cũng hiểu,
- Con Xích Lân thú này hẳn là vừa mới lột xác xong! Độ cao đại khái chỉ có hai trượng bảy tám gì đó, tuyệt không phải cao quá ba trượng như bộ sách ghi lại. Hơn nữa phun lửa chỉ có một lần đã như không còn lực tiếp tục.
Uy lực của ngọn lửa màu trắng cũng thật đáng sợ!
- Nói về uy lực, ngọn lửa màu trắng này so với hắc sắc hàn khí do con giao long ở Bích Hàn Đàm phun ra, phỏng chừng chẳng kém mấy. Nhưng con giao long có thể liên tiếp phun ra không ngừng. Khi ta nhảy xuống vách núi, con giao long vẫn còn phát tiết phun ra hàn khí. Hiển nhiên, giao long chẳng quan tâm gì tới mớ hàn khí này!
Đằng Thanh Sơn suy đoán. Con giao long đó hẳn là đã sống thật lâu, năng lượng trong người rất mạnh. Còn Xích Lân thú, vừa mới lột xác, vẫn còn quá trẻ nên năng lượng trong người ít hơn.
- Đánh nhau với con Xích Lân thú, sức mạnh của ta xem ra không kém gì nó, nhưng lân giáp nó quá mạnh. Độc Long Toản phỏng chừng không làm nó bị thương tới mức yếu hại.
Đằng Thanh Sơn cũng hiểu, nếu liều mạng thật, nhân lúc Xích Lân thú còn chưa trưởng thành, hắn cũng nắm chắc năm sáu thành có thể giết chết Xích Lân thú.
Nhưng Xích Lân thú cũng có thể giết chết hắn. Như thế không đáng để liều mạng!
- Được lân giáp, cũng coi như đã đại công cáo thành, có thể về Giang Ninh rồi. Món đồ này nặng thật, một cuộn tròn lớn như vậy, mà nặng hơn vạn cân.
Đằng Thanh Sơn nhìn cái vòng hắc sắc lân giáp bên người, lập tức ôm cuộn da thoát ra khỏi huyệt động, nhảy xuống núi.