Cửu Đỉnh Ký
Chương 176 : Thiết Tháp hộ vệ
Ngày đăng: 19:19 20/04/20
Cổ Thế Hữu và thiếu nữ áo tím cùng bước tới ngồi chung bàn với Đằng Thanh Sơn.
- Đằng thống lĩnh, đây là sư muội của ta: Ôn Tiêu.
Cổ Thế Hữu nói. Thiếu nữ áo tím kia có hàng mi rất dày, điều đó lại càng làm cho nàng toát lên một khí chất oai hùng. Thiếu nữ áo tím nhìn chăm chú vào Đằng Thanh Sơn, rồi mỉm cười nói:
- Ôn Tiêu ra mắt Đằng thống lĩnh, đáng tiếc, lần trước ta không theo sư huynh đi Hỏa Diệm Sơn, nếu không, cũng có thể chứng kiến được uy lực Hỏa Diễm Thương của Đằng thống lĩnh rồi.
Đằng Thanh Sơn giật mình.
- Hỏa Diễm Thương?
Đằng Thanh Sơn cười nói.
- Ôn cô nương, Hỏa Diễm Thương mà cô vừa nói là cái gì thế?
Ôn Tiêu kinh ngạc hỏi lại:
- Đằng thống lĩnh không biết sao? Phiên bản Địa Bảng mới nhất có nói thương pháp của Đằng thống lĩnh như hỏa diễm cuồng bạo, mãnh liệt, hơn nữa Đằng thống lĩnh cũng thành danh ở Hỏa Diệm Sơn, khắp vùng Cửu Châu không ít người xưng hô ngài là Hỏa Diễm Thương, trên Địa Bảng cũng có miêu tả mà.
Đằng Thanh Sơn dở khóc dở cười.
Hỏa Diễm Thương Đằng Thanh Sơn?
Những cao thủ lợi hại trong thiên hạ, đích thật là có những danh hiệu, kiểu như Huyết Nguyệt Đao Mạnh Điền, Lôi Thần Đao Ngô Việt, Sinh Tử Đao Đỗ Cửu vân vân, đại đa số danh hiệu có thể lộ ra một vài tin tức về người này. Hỏa Diễm Thương, ghi rõ là Đằng Thanh Sơn dùng thương, cộng thêm với thương pháp hung mãnh cuồng bạo.
- Đằng thống lĩnh, sao thế, chẳng lẽ ngươi còn chưa biết à? - Cổ Thế Hữu kinh ngạc hỏi.
- Mấy ngày vừa qua ta ở bên ngoài, còn chưa có về lại Quy Nguyên Tông, quả thực là chẳng biết gì. - Đằng Thanh Sơn đáp lời.
- Nguyên lai là như thế. - Cổ Thế Hữu gật đầu.
Ngay lúc này, từ cách đó không xa có một lão già mập mạp tóc bạc trắng miệng cười cười, mắt hơi nheo nheo lại, chầm chậm đi tới, khi vừa đến nơi đã khẽ khom người, rồi cười nói:
- Thiếu đảo chủ tới, sao không thông báo trước cho lão hủ một tiếng. Để lão hủ chuẩn bị chu đáo trước... Thiếu đảo chủ muốn ăn chút gì không, có gì xin cứ việc phân phó.
Cổ Thế Hữu nhìn thoáng qua lão già đầu bạc này:
- À. Là Vũ Văn lão bản. Được rồi, hoa thuyền năm nay có mười vị giai nhân. Trong đó có mấy cô là người của Vũ Văn lão bản thế?
Lão già đầu bạc cười nói:
- Có bảy cô! Cô gái vừa tới, tên là Mộng Đỗ Quyên. Đó là cô nương tốt nhất trong số các thủ hạ của ta. Về lĩnh vực cầm kỹ, quét mắt cả Vũ An Quận Thành phải đứng số một số hai. Hơn nữa bây giờ nàng còn chưa có chủ. Hay là … Thiếu đảo chủ...
- Ngươi lui xuống trước đi. - Cổ Thế Hữu sầm mặt xuống.
Lão già đầu bạc nhìn thoáng qua thiếu nữ áo tím, rồi lập tức lui xuống.
- Sư huynh, cô Mộng Đỗ Quyên cô nương ở trên đó là một mỹ nhân đó. - Thiếu nữ áo tím nói.
- Vâng, lão gia.
Mộng Đỗ Quyên thật bình tĩnh, trong mắt cũng lóe lên vẻ vui sướng.
Dù sao có là hoa khôi đi chăng nữa, cũng không khỏi bị trăm, ngàn kẻ dày vò. Bây giờ đã có người mua, sao nàng không vui mừng cho được?
- Người này, sao ta không biết nhỉ?
Cổ Thế Hữu kinh ngạc nhìn thoáng qua trung niên nam tử áo tím,
- Có thể ra tay hào phóng như vậy, tuyệt đối là một đại phú thương. Những đại phú thương ở Dương Châu thì ta cơ hồ đều biết cả. Đằng thống lĩnh, ngươi có biết đại phú thương giàu nứt đố đổ vách này không?
- Không biết. - Đằng Thanh Sơn vừa uống rượu vừa nói.
Ngay lúc này, trung niên nam tử áo tím quay đầu nhìn về phía đám người Đằng Thanh Sơn:
- Hôm nay Bùi Tam ta vận khí thật tốt, có thể gặp được Đằng Thanh Sơn đệ nhất Tiềm Long Bảng, và Cổ Thế Hữu đệ nhị Tiềm Long Bảng.
- Đệ nhất Tiềm Long Bảng? - Đằng Thanh Sơn giật mình kinh ngạc.
Mình ở Địa Bảng có thể xếp thứ bốn mươi sáu, đương nhiên có tên trong Tiềm Long Bảng, nhưng không ngờ lại xếp đầu, còn đè ép cả Cổ Thế Hữu một bậc.
Sắc mặt Cổ Thế Hữu sa sầm xuống.
- Bùi Tam, ở Dương Châu ta tựa hồ chưa từng nghe nói về ngươi. - Cổ Thế Hữu mắt nheo lại nói.
Trung niên nam tử áo tím mỉm cười nói:
- Chẳng qua ngươi cô văn quả lậu mà thôi.
Cổ Thế Hữu không khỏi tức giận.
Ở Dương Châu, ai dám bất kính với thiếu đảo chủ hắn?
Nam tử áo tím lại nhìn Đằng Thanh Sơn vài lần:
- Mười bảy tuổi, đệ nhất Tiềm Long Bảng, thứ bốn mươi sáu Địa Bảng! Không tệ, rất không tệ! Thế hệ thanh niên Quy Nguyên Tông đích xác mạnh hơn Thanh Hồ Đảo.
Lời này vừa nói ra, Cổ Thế Hữu càng tức giận hơn. Nam tử áo tím ngay sau đó phân phó:
- Thiết Tháp!
Đại hán đen thui như thấu hiểu lão gia muốn hắn làm gì.
Hắn lập tức tiến lên một bước, nói oang oang:
- Đằng Thanh Sơn, nghe nói thương pháp ngươi rất khá, ta đến đây xin được lãnh giáo!