Cửu Đỉnh Ký

Chương 188 : Xích Hổ Bào

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


- Biện pháp gì, ngươi dám giao thủ với Gia Cát Nguyên Hồng à?



Trung niên áo tro cười khẩy.



- Không, đương nhiên không phải!



Đại hán cường tráng cười nói:



- Hồ trưởng lão! Gia Cát Nguyên Hồng là tông chủ, hẳn y phải trấn thủ Giang Ninh quận thành, chắc không thể ở thành Duyên Giang được. Biện pháp của ta là... làm giảm nhuệ khí Hắc Giáp quân, để nội bộ chúng bắt đầu rạn nứt.



Trung niên áo tro, Thiết trưởng lão cùng nhìn hắn lưu tâm.



- Ta thấy, tin tức Thiết Y Môn bị diệt phỏng chừng chỉ có lãnh đạo cao cấp của Quy Nguyên Tông mới biết, họ không dám nói với các đệ tử. Nếu để các đệ tử tuyệt vọng, sợ hãi, vậy có thể có không ít tiểu đệ tử thiếu can đảm sẽ suy sụp, đào ngũ.



Đại hán cường tráng phân tích.



Đích xác... Nếu để các đệ tử nhỏ tuổi biết Thiết Y Môn bị diệt trong một đêm, chỉ sợ sẽ có không ít người Quy Nguyên Tông sợ hãi.



Dù sao, ngay cả Đằng Thanh Sơn với Yến trưởng lão đều cảm thấy không thể xoay chuyển tình thế, chứ đừng nói là đệ tử bình thường.



- Ý của ngươi là?



Trung niên áo tro sáng mắt.



- Khiêu chiến trước trận!



Đại hán cường tráng cười nói:



- Hơn nữa công khai tin tức Thiết Y Môn bị diệt! Làm rúng động lòng quân!



"Khiêu chiến trước trận"! Bình thường, đối với trận chiến giữa những tông phái cỡ lớn, khi hai bên đang giằng co, cao thủ thủ lĩnh sẽ có tác dụng rất lớn. Nếu đánh bại, thậm chí giết chết thủ lĩnh đối phương, có thể khiến cho tinh thần đối phương sụp đổ.



- Công khai tin tức Thiết Y Môn bị diệt... Ừm, được lắm. Ngươi nói khiêu chiến trước trận à?



Trung niên áo tro nhíu mày.



- Ý của ta là...



Đại hán cường tráng lập tức nói ngay.



******



Buổi sáng. Mặt trời đã mọc.



Thành Duyên Giang, ba ngàn Hắc Giáp quân đang ở trên đầu tường. Ai nấy đều dùng điểm tâm. Trên tường thành còn những vết máu của trận chiến hôm qua. Dưới chân thành, đại quân Thanh Hồ Đảo đã bắt đầu tập kết.



- Họ muốn công thành?



Đằng Thanh Sơn đứng trên tường thành, nhìn đại doanh Thanh Hồ Đảo xa xa.



- Công thành có gì không tốt? Có thể giết thêm được vài tên.



Yến trưởng lão cười khẽ, đáp.



Ầm …



Dưới chân thành vọng đến tiếng chấn động.



- Hử??!



Đằng Thanh Sơn chăm chú nhìn xuống dưới chân thành.



Chỉ thấy đại quân Thanh Hồ Đảo xa xa đã tập kết xong, lúc này lại bắt đầu chậm rãi chỉnh tề hành quân đến gần thành Duyên Giang. Trên vạn quân sĩ Ngân Giao quân như một dòng lũ đen chậm rãi áp tới gần. Quân sĩ Ngân Giao quân mặc trọng giáp cùng màu đen, chỉ là mảnh che tay, mũ trụ thì có vài viền màu bạc.



- Đề phòng!




- Oàng!



Cán thương rung động liên tục.



Tùy ý!



Không có qui luật!



- Xoẹt xoẹt …



Tiên thiên chân nguyên hình xoắn ốc màu đỏ rực dọc theo mũi thương xoay tròn, tựa như một mũi dùi, lập tức nén lại rồi nhanh chóng tụ tập, tụ ở mũi thương thành một điểm màu đỏ chói mắt. Luân Hồi thương chỉ trong chốc lát tựa như một con rồng lửa bắn ra thật mạnh, tốc độ cực nhanh, Thiết Vạn Mậu căn bản không kịp né tránh.



- Phốc!



Mũi thương đâm vào ngực Vạn Mậu, rồi trong nháy mắt xuyên thấu nội giáp.



Thiết Vạn Mậu trợn trừng.



- Ầm!



Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, tiên thiên chân nguyên màu đỏ rực xoay tròn, mang theo kình đạo xoắn ốc bắn vào khu vực phía trước. Đám Ngân Giao quân xa xa vội né tránh. Đến khi tiên thiên chân nguyên tiêu tán, quân sĩ Ngân Giao quân mới đứng lại, ai nấy nhìn về phía Đằng Thanh Sơn cả người đang bao phủ trong trọng giáp.



Đằng Thanh Sơn giơ Luân Hồi thương, quát to:



- Ba!



- Ba chiêu!



- Ba chiêu!



Tất cả quân sĩ Hắc Giáp Quân đều phấn khởi, ai nấy đều hoan hô ầm ĩ.



Ánh mắt Đằnng Thanh Sơn đảo qua đám quân sĩ Ngân Giao quân, sau đó liếc nhìn mặt đất. Trên mặt đất, Thiết Vạn Mậu đã bị tiên thiên chân nguyên tụ tập đến cực hạn sinh ra nhiệt độ cao kinh người thiêu cháy, chỉ còn lại một vài khúc xương. Nội giáp, Phong Lôi Đao vương vãi khắp nơi.



- Vù!



Đằng Thanh Sơn quay đầu lại, nhảy lên cao, lướt ngang qua độ cao mười trượng, hạ thân trên tường thành.



Y xoay người nhìn đám Ngân Giao quân xa xa dưới chân thành.



Đám quân sĩ Hắc Giáp Quân hoan hô không dứt, còn quân sĩ Ngân Giao quân thì rõ ràng tinh thần bị trấn áp thê thảm.



- Uy lực của Xích Hổ Bào quả nhiên như ta đã đoán trước. Chỉ cần ba thành uy lực là có thể dễ dàng giết chết Tiên Thiên Hư Đan.



Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ. Kỳ thật ngày đó, Đằng Thanh Sơn suy nghĩ tới "Xích Hổ Bào" rồi linh quang chợt lóe. Đợi theo Gia Cát Thanh du ngoạn kênh đào xong, lúc về y đã thử nghiệm thương pháp mới này. Quả nhiên như đã đoán trước, vừa thử đã thành công ngay.



Trên tường thành.



- Yến trưởng lão! Bây giờ nhuệ khí của Hắc Giáp quân ta lên cao. Ngân Giao quân dám công thành thì chỉ có nước chịu chết.



Đằng Thanh Sơn quay đầu nói với Yến trưởng lão.



- Thanh Sơn, ngươi xem, đây là tin tức vừa được đưa tới khi ngươi đang tỷ thí.



Yến trưởng lão đưa một tờ mật thư.



- Mật thư?



Đằng Thanh Sơn trịnh trọng nhận lấy, cúi đầu xuống đọc:



"Đảo chủ Thanh Hồ Đảo Cổ Ung suất lĩnh đại quân tập kích. Lập tức triệt thoái khỏi thành Duyên Giang, toàn quân cấp tốc về Giang Ninh!"



Lời tác giả: xong ba chương rồi … không ngờ để viết chương thứ ba, Cà Chua lại mệt như vậy, phù phù … Ừm, thiên bốn "Xích Hổ Bào" đã xong. Thiên thứ năm sắp bắt đầu! Có thể nói như thế này: thiên thứ năm và thiên thứ sáu là phần cao trào nhất trong cả quyển Cửu Đỉnh Ký! Cao trào sắp tới rồi, chuẩn bị chưa? Ha ha...