Cửu Đỉnh Ký

Chương 24 : Thế giới gì thế này!

Ngày đăng: 19:18 20/04/20


-Trận thứ ba, Đằng Vĩnh Tương của Đằng gia trang đối chiến với Lý Kim Phúc của Lý gia trang. Hai vị, xin tiến vào vòng đầu!



Lão giả tóc bạc chống quải trượng nói.



Đằng Thanh Sơn cẩn thận quan sát Lý Kim Phúc.



"Tên Lý Kim Phúc này, nhìn sát khí trong mắt, bộ dạng đúng là một con thú hoang." Đằng Thanh Sơn cảm thấy lo lắng cho đại bá Đằng Vĩnh Tương của mình.



- Vĩnh Tương, cẩn thận một chút, đừng đấu lực với hắn!



Đằng Vĩnh Phàm nhỏ giọng nói:



- Tên Lý Kim Phúc này, lực lượng cánh tay của hắn tuyệt đối không kém hơn ta.



Trong Đằng gia trang, nói về lực lượng Đằng Vĩnh Phàm không nghi ngờ gì chính là đệ nhất nhân. Ngay cả Đằng Vĩnh Phàm cũng nói như vậy, có thể tưởng tượngđược thực lực của đối phương.



- Hiểu rồi!



Đằng Vĩnh Tương khẽ gật đầu.



Hơn một ngàn người đứng quan chiến đều yên lặng.



Cặp mắt như chuông đồng của Lý Kim Phúc quét về phía Đằng Vĩnh Tương, sau đó bước vào vòng chiến, trầm giọng nói:



- Ngươi, nhanh lên một chút!



Cặp mắt của Đằng Vĩnh Tương khẽ nheo lại, sau đó cũng bước vào trong vòng chiến, hai người đứng đối diện nhau. Đằng Vĩnh Tương lúc này không dám có một chút bất cẩn, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi hột.



- Hai vị, xin bắt đầu!



Lão giả tóc bạc vừa dứt lời, Lý Kim Phúc liền lao tới.



"Hống…"



Lý Kim Phúc gầm lên một tiếng như mãnh thú, hai tay và hai chân đột nhiên chống xuống đất, phảng phất giống như một con hổ cực nhanh lao về phía Đằng Vĩnh Tương. Cộng thêm bộ da thú trên người, càng khiến cho y giống như một con dã thú.



"Thật nhanh!" Đằng Vĩnh Tương vội lùi lại: "Ban đầu vốn muốn dựa vào tốc độ để đấu với hắn, nhưng hình như tốc độ của hắn so với ta còn nhanh hơn."



"Soạt!""Soạt!"



Lý Kim Phúc giống như một con mãnh hổ, hai vuốt trực tiếp lưu lại trên người Đằng Vĩnh Tương mấy vết cào.



Lý Kim Phúc hai mắt trợn trừng, lộ ra hung quang.



Y chống hai tay xuống đất, lại nhảy bật lên, song thủ tựa như thiết quyền liên tiếp đánh tới.



Đằng Vĩnh Tương không kịp né tránh, chỉ có thể nghênh tiếp.


- Quy tắc khảo hạch rất đơn giản. Có thể nâng được năm trăm cân cự thạch, coi như là tam lưu võ giả, có tư cách gia nhập Hắc Giáp quân. Có thể nâng lên hai ngàn cân cự thạch là nhị lưu võ giả. Có thể nâng lên một vạn cân cự thạch là nhất lưu võ giả.



Đằng Thanh Sơn chấn kinh.



Nhất lưu võ giả? Một vạn cân cự thạch? Kiếp trước bản thân đạt đến cảnh giới tông sư, sau khi tu luyện được "Hổ Hình thông thần thuật", bản thân ở trình độ đỉnh cao cũng có thể miễn cưỡng nâng được ngàn cân cự thạch.



Thế giới này thiên địa linh khí sung túc, thân thể tố chất con người tốt, người có lực lượng mạnh cũng không ít.



- Một nam nhân thành niên bình thường có thể nâng được gần ba trăm cân cự thạch. Nhưng lực lượng này càng đề cao lên càng khó. Có thể nâng được bốn trăm cân, trong mười người sợ rằng chỉ được một người. Mà nâng được hơn năm trăm cân, trong trăm người may ra mới có một người.



Đằng Vĩnh Phàm cảm khái nói:



- Ta từ nhỏ khổ luyện, hôm nay cũng có thể nâng được một ngàn hai trăm cân, là người có khí lực mạnh nhất trong Đằng gia trang. Thế nhưng… trong hàng ngũ võ giả cũng chỉ là tam lưu.



Nâng được năm trăm cân đến hai ngàn cân đều là tam lưu võ giả.



Nâng được hai ngàn cân đến một vạn cân là nhị lưu võ giả.



Có thể nâng hơn một vạn cân chính là nhất lưu võ giả.



- Tam lưu võ giả, trong Hắc Giáp quân chỉ là tiểu binh, trong chiến đấu cũng chỉ là bia đỡ đạn. Ta đến đó có thể có được bí pháp tu luyện nội kình đơn giản nhất. Thế nhưng ta đã hơn ba mươi tuổi, tu luyện nội kình đã sớm không có tiền đồ nữa rồi.



Đằng Vĩnh Phàm thở dài nói.



Đằng Thanh Sơn thầm cám thán không thôi.



Phụ thân như vậy, trong Hắc Giáp quân cũng chỉ là chốt thí.



- Cái loại bang phái như Bạch Mã bang, trong mắt chúng ta thì lợi hại. Nhưng trong mắt của Quy Nguyên tông Hắc Giáp quân, chỉ tùy tiện phái ra một đội trăm người, trang bị "hắc giáp" đao thương tên bắn bình thường căn bản không thể đả thương, càn quét vài lần là có thể nghiền nát Bạch Mã bang thành từng mảnh nhỏ.



Đằng Vĩnh Phàm thản nhiên nói.



Đằng Thanh Sơn hít một hơi lạnh.



Trong lịch sử Trung Quốc cổ đại, có đội quân đáng sợ như vậy sao?



Không có!



Có thể nâng dược vật nặng ngàn cân, không ngờ chỉ là tiểu binh chốt thí. Nâng lên hai ngàn cân đến vạn cân, đó mới là tinh anh.



Quân đội như vậy, người mặc áo giáp dày, tuyệt đối là dòng lũ cương thiết không thể năn cản được.



"Có được đội quân tám ngàn người như vậy, quân đội bình thường cho dù là một trăm vạn cũng bị quét sạch." Đằng Thanh Sơn có chút hiểu được, vì sao tại thế giới này tông phái có thể trở thành tồn tại thống trị tối cao.



- Cha! Hắc Giáp quân của Quy Nguyên tông có bao nhiêu người?



Đằng Thanh Sơn dò hỏi.