Cửu Đỉnh Ký

Chương 242 : Hạo kiếp phủ xuống

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


Dưới chân núi, rất nhiều tiên thiên cường giả đang muốn muốn giết chết Tử Quang Giao Long, nghe tiếng gầm ai nấy đều sắc mặt đại biến.



- Còn có một đầu yêu thú lợi hại khác!



Lão tăng có cặp mày dài quát khẽ. Rất nhiều tiên thiên cường giả đều cảnh giác chờ đợi. Đối với họ, một đầu Tử Quang Giao Long không tạo thành uy hiếp lớn.



Đột nhiên...



Một ảo ảnh màu tím khổng lồ trong nháy mắt từ vách núi bị phá lao ra.



- Bên kia!



Tất cả tiên thiên cường giả nhìn về phía động khẩu. Ảo ảnh khổng lồ thoáng cái đã biến mất.



- Vù!



Cuồng phong dấy lên!



Đồng thời, một vầng sáng sương mù màu xanh khổng lồ xuất hiện trên bầu trời trước đám quân sĩ Ngân Giao Quân và những tiên thiên cường giả. Một đoàn tiên thiên cường giả như Cổ Ung, lão tăng có cặp mày dài, Doanh Hạo Giang, Vương Khắc Hầu đều ngửa đầu nhìn trời. Dưới ánh đuốc của những quân sĩ Ngân Giao Quân, mọi người cũng có thể miễn cưỡng thấy được.



Đó là một khối mây!



Mọi người thấy đám mây trên bầu trời không tới trăm trượng, những tầng mây bỗng nhiên xuất hiện tụ tập che kín bầu trời. Trong đám mây ẩn ẩn có vầng sáng màu xanh. Giữa những đám mây, mơ hồ có thể thấy một thân hình khổng lồ uốn lượn. Long lân màu tím đen cũng có thể thấy được khá rõ ràng. Thân hình nó đang uốn lượn.



- Đây là...



Mọi người đều nín thở. Đột nhiên, một con giao long xuyên qua đám mây, nhìn chằm chằm xuống phía dưới. Đầu con giao long có long giác chia làm hai nhánh. Râu rồng trắng bạc phất phơ. Một đôi đồng tử kim sắc to lớn quét về phía một đoàn nhân loại nhỏ bé phía dưới.



- Đây là yêu thú gì?



- Yêu thú cấp bậc Hư cảnh!



Doanh Hạo Giang sắc mặt đại biến.



- Chọc vào tổ kiến lửa rồi. Sau lưng Tử Quang Giao Long còn có một giao long cấp bậc hư cảnh!



- Vận khí sao xấu vậy nhỉ? Thảm rồi.



Không ít tiên thiên cường giả sắc mặt trắng bệch. Dưới cái nhìn chăm chú của con giao long đáng sợ trước mặt, mỗi một người ở đây không ai dám làm bậy. Người nào động đậy đầu tiên, rất có thể lọt vào sự công kích của con yêu thú. Yêu thú Hư cảnh đó, thật là đáng sợ. Trong đám yêu thú, con lợi hại nhất chính là hư cảnh... Trong nhân loại, lợi hại nhất là chí cường, cảnh giới này đã vượt qua hư cảnh. Yêu thú đạt tới hư cảnh, cũng đều có thể khai thông thiên địa, lợi dụng sức mạnh trong thiên địa.



Nhưng, có thể ngự không phi hành, lại đại biểu cho việc khai thông cảm ngộ thiên địa, đã đạt tới cấp bậc cực cao. Bình thường cao thủ hư cảnh, lợi dụng lực thiên địa, vẫn không thể ngự không phi hành được.



- Gào...



Con giao long nhìn về phía Tử Quang Giao Long đang bị thương. Con Tử Quang Giao Long cũng ngước đầu lên nhìn về phía con giao long khổng lồ trên bầu trời, thấp giọng gầm gừ. Đồng thời, "Vù!" một tiếng, một đám mây hạ xuống, bao kín con Tử Quang Giao Long đang bị thương nặng phía dưới, đưa con Tử Quang Giao Long đến chỗ lỗ thủng ở vách núi.



Tử Quang Giao Long gào lên một tiếng, rồi lao vào nước hồ.



- Là nó! Nó chính là yêu thú Tử Tích! Khi Vũ Hoàng trị thuỷ, có loài yêu thú tên là "Tử tích" đã gây sóng gió!



Doanh Hạo Giang đột nhiên kinh hô.



Lão tăng có cặp mày dài cũng biến sắc, nhìn kỹ lại:



- So với với những gì ghi lại, màu sắc long lân đã biến đổi. Lúc trước là màu tím, bây giờ biến thành màu tím đen... ngoài ra thân thể lớn lên rất nhiều. Nhưng con yêu thú Tử Tích này, lưu lại từ thời đại bộ lạc, đến giờ vẫn còn sống được sao?



Trong bộ sách, trước khi Vũ Hoàng thống nhất đều được gọi là thời đại bộ lạc.



- Bao nhiêu năm đã qua, nó đương nhiên phải biến hóa rồi.



Doanh Hạo Giang sắc mặt tái nhợt,




- Ba thước về phía Bắc, sâu hai trượng!



Thanh Hổ lập tức phán định địa điểm.



- Tông chủ, bảo bối … ở nơi này, sâu dưới đất hai trượng.



Gia Cát Nguyên Hồng lập tức rút Thanh Phong Kiếm trên lưng xuống, đầu tiên gạt hết lớp lá vàng, rồi sau đó Thanh Phong Kiếm được tiên thiên chân nguyên phổ vào, rất nhiều đất cát toàn bộ bị hất văng ra. Gia Cát Nguyên Hồng khống chế tiên thiên chân nguyên phi thường chính xác, khi vừa chạm vào vò đá lập tức dừng lại ngay.



- Đây là...



Tiên thiên chân nguyên của Gia Cát Nguyên Hồng cuộn lấy vò đá, kéo lên rồi bay vào tay Gia Cát Nguyên Hồng.



Vò đá rất thô, rõ ràng làm bằng tay, không có gì đáng chú ý. Còn có một cái nút rất thô kệch chẳng kém.



- Bựt!



Nút gỗ bị rút ra.



Gia Cát Nguyên Hồng ghé mắt nhìn lại, rồi không kìm được đỏ mặt lên, lập tức giơ một ngón tay nhè nhẹ điểm điểm, rồi đưa lên mũi ngửi, thậm chí còn liếm một chút, cảm thụ hiệu quả. Lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.



- Là Bắc Hải Chi Linh, thật sự là Bắc Hải Chi Linh.



Gia Cát Nguyên Hồng kích động vạn phần.



- Thanh Sơn lưu lại bảo vật chính là Bắc Hải Chi Linh sao?



Yến Mạc Thiên cũng không dám tin,



- Thanh Sơn đưa cả đám cao thủ tiên thiên đi tìm hai đỉnh là...



- Giả đó, đương nhiên là giả.



Thanh Hổ cũng nói liên hồi. Gia Cát Nguyên Hồng đang cầm vò đá, liên tục hít mạnh vài hơi thở, rồi mới lắng đọng tâm tình kích động:



- Có nhiều Bắc Hải Chi Linh như vậy... Quy Nguyên Tông ta có thể tuyển ra rất nhiều đệ tử xuất sắc, nuôi dưỡng chúng, cũng như Vũ Hoàng môn nuôi dưỡng đệ tử. Đến lúc đó... Quy Nguyên Tông ta sẽ trở nên mạnh hơn bây giờ rất nhiều. Có hi vọng vượt qua cả Thanh Hồ Đảo. Đã có hi vọng vượt qua cả Thanh Hồ Đảo rồi!!!



- Thanh Sơn!



Gia Cát Nguyên Hồng nhìn lên bầu trời.



- Đại ân này của ngươi, Quy Nguyên Tông sẽ không quên...



Gia Cát Nguyên Hồng, Yến Mạc Thiên, Thanh Hổ ba người lúc này đều hơi lo lắng...



Thanh Sơn còn sống không?



...



Ngoài Đại Duyên Sơn sáu trăm dặm, trên một quan đạo. Một con ngựa lông vàng đã rất già sải bước đều đều, mang theo một thanh niên đeo khăn đội đầu đang lảo đảo đi trên quan đạo. Bên cạnh hắn, còn có một chi đội buôn.



- Tần lão huynh! Ngươi rất hợp với ta, chúng ta tới khách sạn phía trước uống mấy chén nhé.



- Đương nhiên, dọc đường đi ta còn nhờ lão Trương ngươi chiếu cố nhiều.



Thanh niên đội khăn trên đầu nói giọng phương bắc theo kiểu người U Yến. Thanh niên đeo khăn đội đầu quay đầu lại nhìn về phía sau, trong lòng thầm nói:



- Quận Giang Ninh, Quy Nguyên Tông... Tái kiến. Sư phụ, tộc nhân của ta giao cho ngươi. Cha, mẹ... Thứ cho con bất hiếu, không thể phụng dưỡng...



Hết thiên năm. Phù! Vậy là cuối cùng cũng đuổi kịp Cà chua. Từ bây giờ trở đi mọi người sẽ theo dõi chín đỉnh cùng với tốc độ viết của Cà chua nhé.