Cửu Đỉnh Ký
Chương 275 : Mật Tông
Ngày đăng: 19:20 20/04/20
Biên tập: Ba_Van
Tôn Phong và Hồng Bào Thần Sứ đi dọc theo sơn đạo lên đỉnh Thiên Thần Sơn, một lát sau đã tới một tòa tiểu lâu hai tầng an tĩnh.
- Phong sứ giả, trước tiên chúng ta hãy bái kiến đệ ngũ Thần Tướng đã.
Hồng Bào Thần Sứ cười nói:
- Trong những Thần Tướng, đệ ngũ Thần Tướng mặc dù còn khá trẻ, nhưng thực lực lại chỉ sau đệ nhất Thần Tương. Nếu đệ ngũ Thần Tướng đồng ý ra tay, cũng có thể nắm chắc.
Tôn Phong nhìn về phía căn lầu đang dựa vào sườn núi, cười cười nhìn Hồng Bào Thần Sứ:
- Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Tề Nhĩ, là người có tiềm lực nhất trong số những Thần Tướng. Sư phụ ta năm xưa cũng tán dương hắn, nói là hắn có hy vọng lớn nhất đạt tới hư cảnh. Nhưng tính tình hắn thì ngươi cũng biết đó, luôn khước từ người ngoài ngàn dặm. Những Thần Tướng khác, có lẽ sẽ nể mặt bộ Hắc y ta mặc trên người này, nhưng Nga Nhật Tề Nhĩ thì không nhất định đâu.
Hồng Bào Thần Sứ đương nhiên biết rõ tính tình của đệ ngũ Thần Tướng.
Nga Nhật Tề Nhĩ, khi còn thanh niên đã có vang danh khắp đại thảo nguyên, được xưng là Thảo Nguyên Hùng Ưng, Thiên Thần Chi Tử vân vân. Sau khi gia nhập vào Thiên Thần Sơn, ông ta chuyên tâm tiềm tu, có tên xếp trong hàng ngũ Thần Tướng, trở thành siêu cường giả chỉ đứng sau đệ nhất Thần Tướng.
- Phong sứ giả, ngươi yên tâm! Xem kìa, cho dù đệ ngũ Thần Tướng đại nhân không vì thể diện của bộ hắc y, cũng sẽ nể mặt sư phụ ngươi mà tiếp đãi chúng ta.
Hồng Bào Thần Sứ cung kính đáp.
Tôn Phong vừa nghe đã bĩu môi:
- Được rồi, đi. Chúng ta đi bái kiến đệ ngũ Thần Tướng.
Tôn Phong quyết định, rồi trực tiếp đi nhanh tới cửa tiểu lâu hai tầng đó.
- Xoẹt... xoẹt...
Bên trong tiểu lâu có một lão già gầy gò mặc áo dày đang quét rác, vừa thấy người đến liền lập tức hành lễ:
- Hai vị Thần Sứ đại nhân, Thần Tướng đại nhân bây giờ đang tĩnh tu.
- Ngươi đi thông báo, nói là có Phong sứ giả cầu kiến.
Hồng Bào Thần Sứ nói.
- Dạ.
Lão già gầy gò đi ra sau, rồi đi xuyên qua cánh cửa hậu của căn lầu hai tầng thông báo.
Hồng Bào Thần Sứ cười cười nhìn Tôn Phong:
- Ta thấy, nếu đệ ngũ Thần Tướng nể mặt người khác, cũng sẽ không thể không nể mặt ngươi. Nhất định sẽ diện kiến Phong sứ giả đó.
Tôn Phong vênh mũi:
- Hãy chờ xem, kỳ thật chỉ cần tìm Thần Tướng là được rồi, Nga Nhật Tề Nhĩ này….
Ngay lúc này, lão già gầy gò đã trở lại trong đình viện, cung kính báo:
- Hai vị Thần Sứ đại nhân, Thần Tướng đại nhân cho mời, xin mời đi theo ta.
- Quyền pháp phải là như thế này.
Đằng Thanh Sơn vừa đi đường, linh cảm lóe lên, liền vung vài quyền pháp, nhưng nếu có người đến gần, Đằng Thanh Sơn cũng sẽ sớm phát hiện ra ngay. Dù sao trạng thái của hắn bây giờ tuyệt không phải như lúc vừa đốn ngộ. Lúc đó, ngay cả có người giết chóc chung quanh, chỉ sợ Đằng Thanh Sơn cũng không phát hiện ra.
- Xem kìa, người đó như đang bị tâm thần.
- Đừng nói lung tung, có thể là một khổ tu giả.
Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua những người chăn dê cừu trên thảo nguyên, cười cười rồi tiếp tục đi tới.
- Tuyết trắng tinh khiết quá.
Đằng Thanh Sơn đưa mắt nhìn một quả núi tuyết rất lớn phía trước. Vì thời tiết thảo nguyên bắc bộ thật sự quá lạnh, nên trên những đỉnh núi, tuyết tích lũy rất nhiều năm không hề tan.
Đi được một lát đã đi tới trên núi tuyết, hắn tiếp tục hành tẩu trong núi tuyết...
- Hả?
Ánh mắt Đằng Thanh Sơn khựng lại, nhìn về khoảng tuyết phía trước
- Lớn quá.
Đằng Thanh Sơn kinh dị nhìn mảng tuyết. Có những dấu chân rất thưa, nhưng cũng rất lớn, rộng chừng một trượng. " Đây là một dấu chân động vật khổng lồ. Trông dấu chân to như vậy, hơn nữa dấu chân rất thưa, hẳn là yêu thú rất giỏi về việc chạy trên tuyết. Trên thảo nguyên này, yêu thú to như vậy có lẽ là Tuyết Sư Thú."
Đằng Thanh Sơn cười cười, nhìn ra xa xa một chút.
Đích xác mơ hồ cũng có dấu chân.
"Dấu chân thưa như vậy, có gió thổi qua, phỏng chừng sẽ chẳng mấy chốc đã bị xóa nhòa mất. Nhưng bây giờ ta vẫn có thể thấy được dấu, chứng tỏ con yêu thú đó vừa đi qua không lâu."
Lập tức Đằng Thanh Sơn thi triển Thiên Nhai Hành theo dấu chân, hóa thành một luồng khói xanh lướt tới rất nhanh.
Một lát sau...
Đằng Thanh Sơn đứng trên một vách núi đá lồi ra, nhìn xuống phía dưới. Ở trong một hồ nước tròn có một con quái vật to lớn. Con yêu thú có bộ lông trắng như tuyết, một sừng thánh khiết, cùng với cặp mắt màu đỏ tà dị huyết tinh. Chỉ nhìn bề ngoài đã biết thân phận của nó Hồng Đồng Tuyết Sư Thú.
Xoát!,
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú đã phát hiện ra hắn. Trong thế giới trắng tinh, Đằng Thanh Sơn một thân xơ xác.
Vừa nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, đồng tử con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú trong nháy mắt khựng lại. " Hống... "
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú phẫn nộ gầm lên với Đằng Thanh Sơn.
- Ha ha, lão huynh, ta không có ý muốn truy theo ngươi, là ông trời dẫn ta tới thôi.
Đằng Thanh Sơn cười ha ha. Thân thể hắn lao đi rất nhanh, từ giữa sườn núi đột nhiên nhảy ra khỏi tảng đá, như một mũi tên rời cung lao thẳng xuống phía dưới.
- Ầm ầm....
Con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú lao ra khỏi hồ nước, tung bốn vó dùng tốc độ kinh người nhắm hướng đông bỏ chạy.