Cửu Đỉnh Ký

Chương 281 : Thiên thần xuất quan

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Biên tập: xuantung



Đang lúc tâm tình Đằng Thanh Sơn không tốt, từ con đường xa xa chợt có một người đi tới. Chỉ liếc mắt nhìn qua, hắn đã nhận ra người nọ chính là sư huynh của Lý.



- Hô Hòa huynh đệ. Chuyện gì thế?



Vạn Thiên Dương từ rất xa đã hô.



- Thần Sứ đại nhân.



Đám binh vệ lập tức hành lễ.



Vạn Thiên Dương gật gật đầu. Tên thủ lĩnh binh vệ trong đó mở miệng nói:



- Thần sứ đại nhân. Vị khách nhân này muốn ly khai khỏi khu vực xung quanh cung điện thần nữ, đi dạo chơi ở nơi khác. Theo quy củ của Thiên Thần Sơn chúng ta, ngoại nhân không được phép một mình đi lại xung quanh Thần Sơn nên chúng ta phải giữ hắn lại.



- À. Hô Hòa huynh đệ.



Tên Vạn Thiên Dương cười cười nhìn Đằng Thanh Sơn nhiệt tình nói.



- Thiên Thần Sơn ta có quy củ như vậy, nhưng nếu Hô Hòa huynh đệ muốn đi dạo đâu đó, ta có thể đi cùng với Hô Hòa huynh đệ một chút.



Đằng Thanh Sơn nhìn nụ cười trên mặt Vạn Thiên Dương.



- Vạn Thiên Dương này trông như là con chồn bày kế bắt gà, không đáng tin cậy.



Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua Thiên Dương rồi lắc đầu nói:



- Không cần.



Nói xong, Đằng Thanh Sơn quay đầu đi về phía chỗ ở của mình.



Vạn Thiên Dương nhìn theo bóng Đằng Thanh Sơn, vê vê cằm, mắt lóe ra hàn quang:



- Từ cử chỉ của muội muội mà nhìn, rồi mức độ thân mật của nàng với Hô Hòa, rõ ràng vượt qua ta. Bất luận là như thế nào, tên Hô Hòa này tốt nhất phải bị diệt trừ. Cho dù không thể diệt trừ, cũng phải đuổi hắn đi. Không thể để hắn ở Thiên Thần Sơn sớm tối ở chung cùng sư muội nữa. Một nam một nữ, hơn nữa lại gần gũi như vậy, quan hệ lại tốt như thế, rồi sẽ có một ngày xảy ra sự cố.



Vừa nghĩ tới việc này, Vạn Thiên Dương cảm thấy trong lòng hơi điên lên vì ghen ghét. Sát ý đối với Đằng Thanh Sơn càng mãnh liệt hơn.



***



Đằng Thanh Sơn ở trên căn lầu bày trí mộc mạc, không ngừng thi triển Tam Thể Thức vô cùng đơn giản. Vạn Thiên Dương nhìn nhìn về phía hắn, rồi chẳng mấy chốc cũng bỏ đi.



- Chỉ là một tên nhố nhăng, không đáng quan tâm.



Đằng Thanh Sơn không để Vạn Thiên Dương vào mắt.




- Sư phụ vẫn thâm sâu khôn lường như trước.



Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Tề Nhĩ nhìn thoáng qua Thiên Thần, rồi cúi đầu cung kính vái chào, trong lòng cảm thán không thôi.



Có thể tùy tiện ảnh hưởng tới tinh thần của tiên thiên cường giả, có thể tưởng tượng được Thiên Thần đã thành công tới đâu về phương diện Thần rồi.



- Ừm. Nhật Lôi Mục, ngươi đi tâm sự với các sư đệ đi.



Thiên Thần mỉm cười nói một tiếng rồi theo cửa hông ly khai.



Nhất thời, vốn đại điện đang yên tĩnh, chợt ồ lên tiếng thảo luận ồn ào.



- Đại sư huynh. Ngươi đã đạt tới hư cảnh chưa?



Không ít người vây quanh vị đệ nhất Thần Tướng gương mặt cương nghị.



Lần này, được Thiên Thần tự mình hỗ trợ, hẳn là có hy vọng.



Đệ nhất Thần Tướng nhìn các Thần Tướng khác, lắc đầu vẻ hơi tiếc nuối nói:



- Vẫn chưa. Bước mấu chốt nhập hư cảnh quá khó. Cho dù có sư phụ dùng Thần dẫn dắt ta cảm ngộ thiên địa, nhưng ta cũng chỉ mơ mơ hồ hồ cảm giác được thôi, vẫn không có một chút đột phá nào cả.



Những người khác nghe xong không khỏi ngạc nhiên.



Thiên Thần như vậy lại dùng Thần của mình dẫn dắt Thần của đệ tử cảm ngộ thiên đạo. Việc này quả là khó có thể tin nổi. Có được người giúp như vậy, việc tiến vào hư cảnh sẽ dễ dàng hơn không ít.



Có thể tưởng tượng được việc đột phá khó như thế nào.



- Nga Nhật Tề Nhĩ.



Đệ nhất Thần Tướng thấy đệ ngũ Thần Tướng, nhãn tình chợt sáng lên, liền nói.



- Mấy ngày nay ta bế quan. Còn sư đệ chuyên tâm tiềm tu. Với nhận thức của sư đệ, ngươi khẳng định là có đột phá rồi. Sư đệ, hai người chúng ta tỷ thí nhé. Luận bàn một chút được không?



Hai mắt Đệ nhất Thần Tướng tỏa sáng.



Trong các Thần Tướng, cũng chỉ có đệ ngũ Thần Tướng là có thể miễn cưỡng giao đấu được với đệ nhất Thần Tướng.



- Đại sư huynh. Ngươi đừng có tìm ta.



Đệ ngũ Thần Tướng tựa như giật bắn cả người, vội vàng nói.



- Ta còn chưa đột phá gì, vẫn còn phải khổ luyện nhiều.