Cửu Đỉnh Ký

Chương 304 : Tham Ăn

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Trên bãi cát Thiết Diệp đảo, Đằng Thanh Sơn và Lý nhất thời không có biện pháp gì. Còn con Huyền Phong Thần Điêu lại tỏ vẻ rất đắc ý không ngừng bay liệng trên trời âm u, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng kêu khoái trá! Dùng vũ lực không thể đánh chết được Đằng Thanh Sơn, bây giờ có thể chọc tức hắn làm Huyền Phong Thần Điêu vô cùng khoái ý!



- Đằng đại ca, ta thử lại xem!



Lý không muốn bỏ qua, ngửa đầu phát ra một tiếng kêu rất thanh.



Đằng Thanh Sơn nhìn Lý ráng mãi, đột nhiên cười.



- U...



Huyền Phong Thần Điêu phát ra một tiếng kêu rất đắc ý, vẫn không ngừng bay liệng trên trời.



Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn thoáng qua con thần điêu. Hắn hiểu thần điêu chắc cố ý làm như vậy.



- Tiểu!



Đằng Thanh Sơn cất tiếng gọi.



- Hả?



Lý nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.



- Thôi đi, đã không thể thu phục, cũng đừng cố nữa.



Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua con thần điêu:



- Con Huyền Phong Thần Điêu này rõ ràng cố ý chọc chúng ta! Phỏng chừng, vừa rồi ta đâm nó một thương, nó ghi hận trong lòng. Hơn nữa muốn thu phục một con yêu thú cấp bậc tiên thiên kim đan quả là việc rất khó, bất tất cưỡng cầu.



Đằng Thanh Sơn lúc trước đã có ý nghĩ thu phục một con thú như vậy.



Có thể thu phục được nó thì quả là một đại sự, nhưng không thu phục được thì cũng bất tất cưỡng cầu! Yêu thú có ngạo khí của yêu thú, sao có thể tùy tiện cúi đầu thần phục được?



- Dạ.



Lý gật gật đầu.



- Sư bá hồi nọ đã nói, lúc trước thu phục Đại Bạch Đại Hắc, và cả con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú nữa, đều mất rất nhiều khí lực.



- Đi. Chúng ta lên thuyền!



Đằng Thanh Sơn một tay xách lưới đánh cá khoác lên vai, cầm cây Luân Hồi thương, rồi đi về phía biển. Lý lập tức đuổi theo.



- U....



- U....



Con Huyền Phong Thần điêu ở trên trời không ngừng bay liệng, lập tức phát ra một tiếng kêu to.



- Đằng đại ca, thần điêu bảo chúng ta bàn lại với nó. - Lý cười.



- Đừng để ý tới nó.



Đằng Thanh Sơn căn bản không quay đầu lại.



Lý cũng gật đầu:



- Muội biết, nó cố ý làm vậy chỉ để trêu chúng ta thôi.




Đằng Thanh Sơn lại gọi.



Lý lúc này mới tỉnh lại, vội nháy mắt mấy cái, nhìn về phía Đằng Thanh Sơn:



- Đằng đại ca, muội vừa mới nghe nó nói nên hơi không tin.



- Nó nói cái gì? - Đằng Thanh Sơn khó hiểu.



- Nó nói...



Lý nhìn Đằng Thanh Sơn:



- Muốn chúng ta cho nó một quả Thiết Diệp Quả để nó ăn.



- Dựa vào cái gì mà bảo chúng ta cho nó?



Đằng Thanh Sơn hứng thú hỏi.



Lý ra vẻ cổ quái:



- Con Cuồng Phong Ưng nói, chỉ cần chúng ta cho nó một quả Thiết Diệp, nó sẽ đi theo chúng ta một tháng, nghe theo lời chúng ta.



Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn nhìn con Cuồng Phong Ưng, tỏ ra rất kinh ngạc. Yêu thú bình thường đều có ngạo khí, con Cuồng Phong Ưng này thật ra rất thú vị.



- Muội hỏi nó tại sao lại làm như vậy.



Đằng Thanh Sơn khó hiểu.



Hắn phải hỏi cho chắc rồi mới dám tin. Nếu không con Cuồng Phong Ưng ăn một mớ Thiết Diệp Quả, rồi sau đó đập cánh bay mất, thì đám người Đằng Thanh Sơn sợ chỉ có thể giương mắt nhìn.



Dù sao họ cũng không bay được!



- U....



- U....



Lý và Cuồng Phong Ưng đang bay trên không trung trao đổi một chút, rồi một tiếng kêu nữa vang lên nghe cũng rất êm tai.



Đằng Thanh Sơn nhìn cảnh này, thầm nhủ:



- Thật ra tốc độ của Cuồng Phong Ưng cũng cực nhanh. Nếu nó theo chúng ta cùng nhau đi, đích xác có thể chở Tiểu lên không trung... Ta cũng không cần nó chiến đấu. Công dụng của nó cũng tương tự như công dụng của con Huyền Phong Thần Điêu! Nếu thật sự có thể sống cùng nhau, thật là một chuyện rất tốt.



Một lát sau...



- Đằng đại ca.



Lý nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, cười nói:



- Thiết Diệp Quả đối với yêu thú cấp bậc tiên thiên kim đan thì vô dụng. Nhưng, đối với những yêu thú nhỏ yếu thì có tác dụng rất lớn. Đối với yêu thú, cũng có chút tác dụng.



Còn ở Thiết Diệp Đảo, con Huyền Phong Thần Điêu độc chiếm Thiết Diệp Quả, không ít yêu thú đều phải nghe theo lệnh của Huyền Phong Thần Điêu. Huyền Phong Thần Điêu thỉnh thoảng cho một hai quả. Nhưng Cuồng Phong Ưng vốn không thể hợp quần được, hay đấu đá với một hai con yêu thú phi hành, nên quan hệ không ổn lắm. Lắm khi vài năm cũng không được chia một quả nào, trên đảo cũng không có thành tựu, nên nó muốn theo chúng ta cùng đi, cũng có thể chia nhau ăn trái cây.



Đằng Thanh Sơn nghe xong, không kìm được cười nói:



- Tiểu, xem ra Cuồng Phong Ưng không quan hệ tốt lắm với các yêu thú khác.