Cửu Đỉnh Ký

Chương 351 : Gia tộc tụ tập

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Ngày mười sáu tháng tám, trời có tuyết lớn.



Nhiệt độ ở Đoan Mộc Đại Lục rõ ràng lạnh hơn Cửu Châu Đại Địa nhiều. Ở Cửu Châu Đại Địa, nhiệt độ tự nhiên cao nhất là vào mùa hè khoảng tháng năm tháng sáu. Còn ở Đoan Mộc Đại Lục, cho dù là tháng năm tháng sáu người thường cũng phải mặc áo ấm. Như bây giờ là tháng tám mà kết băng rơi đại tuyết là việc rất thường.



Đây là nguyên nhân vì sao những nhà cửa ở Đoan Mộc Đại Lục phần lớn đều là đỉnh tròn hoặc đỉnh nhọn.



Nếu là đỉnh bằng, tuyết rơi hàng năm đọng quá dày sẽ có thể ép sập cả căn nhà và trở thành tai hoạ!



...



Xung quanh cả Thần Phủ Sơn như đội cái mũ màu trắng, đến cả bờ hồ Nguyệt Nha cũng đóng băng dày, trên đó đầy tuyết đọng.



Trước nhà, Đằng Thanh Sơn mặc áo da màu trắng tương tự thanh niên thanh tú của một đại gia tộc. Cạnh hắn là Lý cũng mặc áo lông màu trắng.



- Lúc huynh còn ở Cửu Châu rất ít khi có thể thấy tuyết phủ trắng trời đất như vậy!



Đằng Thanh Sơn nhìn tuyết lớn rơi liên tục không ngừng như lông ngỗng, cảm thán một tiếng:



- Cho dù là đại thảo nguyên vốn luôn luôn rét lạnh cũng chỉ vào mùa đông lạnh lẽo mới có thể thỉnh thoảng thấy những trận đại tuyết như vậy!



- Đằng đại ca, đây chỉ là Nam bộ của Đoan Mộc Đại Lục thôi đó.



Mặt Lý đầy vẻ tươi cười:



- Hơn nữa còn chưa phải là mùa đông! Bắc Hàn Vực của Đoan Mộc Đại Lục thì chắc là lạnh hơn nhiều.



Thiên Phong là một trong Tam đại cốc, đến cả cao thủ hậu thiên đỉnh phong mà bị gió lạnh thổi vào cũng sẽ bị đông cứng! Có thể thấy được mức độ lạnh tới đâu.



- Ừm, người tới rồi kìa!



Đằng Thanh Sơn hướng mắt nhìn vào núi. Nhị trưởng lão Húc Nhật Thương Hành mặc áo dài có vẻ rất ung dung, đang dẫn vài chục nhân mã tất cả đều mặc áo giáp, đội mũ trụ, lưng đeo binh khí. Những cao thủ này phân tán, bảo vệ rất kỹ cho Nhị trưởng lão. Vừa thấy đã biết là đội quân được huấn luyện lâu ngày.



- Lý, nói cho Thanh Loan một tiếng. - Đằng Thanh Sơn nhắc.



Lý quay đầu hướng về phía con Thanh Loan đang ở trong phòng, bộ dạng uể oải nằm trong đống chăn bông, nhẹ giọng kêu vài tiếng. Thanh Loan cũng kêu hai tiếng thanh thúy.



- Lão Uông, nơi này tạm thời giao cho ông. - Thanh Sơn phân phó.



- Ông chủ yên tâm.



Lão Uông mặc áo bông dày đang ở cửa phòng mình lập tức đáp.



Lần này cũng chỉ có Đằng Thanh Sơn và Lý đi Nam Sơn Thành.



Về phần lão Uông, Tiểu Bình và Đằng thú, cộng thêm hai đại yêu thú Cuồng Phong Ưng và Thanh Loan Đều ở lại bờ hồ Nguyệt Nha. Có Thanh Loan ở đây, Đằng Thanh Sơn cũng không lo lắng sẽ xảy ra sự cố gì.



- Đằng tiên sinh! - Nhị trưởng lão từ xa xa đã cười lớn gọi.




- Nhị trưởng lão, chúng tôi đang đợi.



Một trung niên ra đón khách cười nói:



- Bây giờ đã có hai mươi mấy gia tộc tới rồi.



- Ừm.



Nhị trưởng lão liếc mắt nhìn hắn,



- Cho ta một khối thẻ thứ tự!



Trung niên này kinh ngạc:



- Nhị trưởng lão, Đại trưởng lão Húc Nhật Thương Hành các vị đã lấy một khối thẻ thứ tự rồi. Còn muốn thẻ thứ tự nữa à?



- Lấy thẻ thứ tự làm gì?



Đằng Thanh Sơn hỏi Nhị trưởng lão, Nhị trưởng lão cười giải thích:



- Bán hội lần này là bộ bản đá ngốc phàm thạch giá cực cao, người giàu bình thường cũng không mua nổi. Do đó, Tư Đồ Thương Hành phát thẻ thứ tự! Chỉ có khi có được thẻ thứ tự mới có thể báo giá mua bản đá ngốc thạch. Nhiều gia tộc như vậy, một vài gia tộc phái người từ một nơi rất xa tới đây, không có khả năng mang theo hơn mười vạn lượng hoàng kim tới đây đâu.



- Do đó, người có năng lực mua mới có thể có được thẻ thứ tự. - Nhị trưởng lão nói.



- Nhị trưởng lão, Thương Hành các vị lấy khối thẻ thứ tự thứ hai sẽ viết tên ai? - Trung niên đó lấy ra một khối thẻ thứ tự.



Nhị trưởng lão nói:



- Khối thẻ thứ tự này viết chữ Đằng là được. Trên sổ sách, ghi mấy khối thẻ thứ tự này trên danh nghĩa của Húc Nhật Thương Hành ta.



- Tốt!



Trung niên nghe câu ghi danh nghĩa Húc Nhật Thương Hành ta, lập tức không lo lắng gì nữa.



Bán hội, cái lo lắng nhất là có người báo một giá trên trời, cuối cùng lại không có tiền đem hàng đi! Có bảo đảm của Húc Nhật Thương Hành, tự nhiên là không có việc gì.



- Nhị trưởng lão, các vị tới đi.



Trung niên đưa thẻ thứ tự cười nói.



Vào lúc Đằng Thanh Sơn nhận thẻ thứ tự, phía sau lại có một đội ngũ dày đặc đi tới.



- Đan Ương Thành Phương Gia, tới!



Trong trong Tư Đồ Thương Hành lập tức ra đón khách, cao giọng hô.