Cửu Đỉnh Ký

Chương 364 : Thanh Danh

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Bây giờ đã vào tiết mùa đông lạnh lẽo. Mùa đông ở Đoan Mộc Đại Lục rất lạnh, nhưng vẫn còn kém xa cơn lạnh trong lòng vị tướng quân này..



"Đằng Thanh Sơn? Lại là hắn!!!"



Thân thể tên tướng quân không chịu khống chế hơi run lên. Đó là phản ứng do hoảng sợ cực độ.



"Gia chủ đã nói Đằng Thanh Sơn chính là Vũ Thánh cấp bậc tiên thiên kim đan. Hơn nữa, đến cả Đại trưởng lão Húc Nhật Thương Hành cũng rất tôn trọng hắn. Đến cả Lôi Đao Vũ Thánh cũng không phải là đối thủ. Sao ta lại trêu vào hắn cơ chứ?"



Tên tướng quân sợ ngây người.



Cả Đoan Mộc Đại Lục cũng chỉ có hai ba ức dân cư, có thể có bao nhiêu cường giả tiên thiên kim đan chứ?



Dựa theo tỉ lệ, Dương Châu có Thanh Hồ Đảo và Quy Nguyên Tông, cộng tiên thiên kim đan lại thì khoảng mười người thôi. Còn cường giả tiên thiên kim đan ở Đoan Mộc Đại Lục, cho dù cả công khai lẫn ngấm ngầm cộng lại, cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi! Còn trong thiên hạ, hơn mười gia tộc cường đại, một vài gia tộc có nhiều cường giả ẩn mình hơn.



Những tộc được xưng là xưng bá thiên hạ sẽ chiếm đi phần lớn tiên thiên kim đan, nhất là siêu thế lực như Húc Nhật Thương Hành, Đại Phong gia tộc! Một vài đại gia tộc, giống như Phương Gia Đan Ương Thành, như Vương gia, Mộ Dung gia Nam Sơn Thành, thì cả gia tộc chỉ có thể có được một hai Vũ Thánh đã là không tệ rồi. Cũng đừng hy vọng xa vời có được Vũ Thánh tiên thiên kim đan!



Nói cách khác...



Vũ Thánh tiên thiên kim đan hoàn toàn có năng lực ám sát gia chủ một đại gia tộc, rồi sau đó ung dung bỏ đi! Đến cả Đại trưởng lão của Húc Nhật Thương Hành được xưng là đệ nhất cường giả dưới chiến thần, cũng phải đối đãi Đằng Thanh Sơn ngang hàng. Sau lần đấu giá đó, tin tức tình báo nhanh chóng được các đại gia tộc nắm được! Hắn được xem là nhân vật không thể trêu vào!



- Đằng... Đằng tiên sinh!



Tướng quân vội cung kính hô.



Một tiếng Đằng tiên sinh làm ngàn quân sĩ, cùng gần ngàn nông dân nhân đứng trên sân trống đều trợn tròn mắt.



Đằng Thanh Sơn ngồi trên Xích Phong Chiến.



- Đằng tiên sinh, lúc trước không biết là ngài...



Nói được một nửa, nhi tử bên cạnh hắn đã nhảy xuống chiến đà, nhè nhẹ lắc lắc tay hắn, đồng thời thấp giọng nói:



- Cha, xuống chiến đà rồi hãy nói.



Tên tướng quân lúc trước sợ quá ngây người, lúc này mới lập tức tỉnh ngộ, vội quay người nhảy xuống chiến đà.



- Đằng tiên sinh... - Tướng quân vừa mở miệng.



- Ta nói rồi, hạn cho các ngươi thời gian uống cạn chén trà nhỏ toàn bộ rời đi. Nếu không, tất cả quân quan sẽ bị bán làm nô lệ. Bây giờ đã qua một nửa rồi...



Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt nói.



Hắn lập tức bừng tỉnh, quay đầu gào lên:



- Triệt thoái, mau đi!



Những quân sĩ hoàn toàn ngạc nhiên. Mặc dù không hiểu thanh niên cưỡi Xích Phong Chiến là ai, nhưng bọn chúng cũng đoán ra đó là một siêu cường giả.



- Giá!



- Giá!




Lão tộc trưởng vừa rồi còn hét A Tú, bây giờ lại tỏ vẻ tươi cười, vuốt đầu A Tú.



- A Tú, vừa rồi hai người đó từ đâu ra vậy, sao ngươi quen họ?



A Tú trả lời thấp thỏm:



- Ta... sau khi ta làm việc, nghỉ ở chỗ bờ rừng, nên quen anh A Thú.



- A Thú?



Lão tộc trưởng Điền gia trang hiểu rằng đây chính là thiếu niên đã lao tới bắt lấy đội trưởng nhanh như chớp.



- Người thanh niên thì sao?



Lão tộc trưởng Điền gia trang lại nói.



- Đó là sư phụ A Thú.



A Tú suy nghĩ một chút, rồi nói:



- Sư phụ A Thú rất lợi hại.



- Cánh đồng bên cạnh rừng? Thần Phủ Sơn?



Lão tộc trưởng Điền gia trang đại khái cũng biết chỗ của Đằng Thanh Sơn.



Lão tộc trưởng Điền gia trang nói vẻ hoà nhã:



- A Tú, sau này, thường xuyên tới chỗ bờ rừng đó, gặp tên A Thú đó nhé.



A Tú là tiểu cô nương chất phác, hôm nay vô cùng sợ hãi tới ngẩn người ra. Lúc trước các cô nương trong thôn bị bắt, sau đó hơn một ngàn quân lính tới. Nàng sợ gần như muốn xỉu. Bây giờ đầu óc cũng vẫn còn mơ mơ màng màng.



Lúc trước lão tộc trưởng quát nàng, bây giờ lại nói hòa ái như vậy làm đầu óc A Tú càng mơ hồ hơn.



- Những gì ta vừa nói đã nhớ chưa?



Tộc trưởng Điền gia trang vội nói:



- Tên A Thú đó, có ân với Điền gia trang chúng ta, do đó, ngươi càng phải thường đến thăm người ta.



- Dạ…dạ - A Tú vội gật đầu.



A Tú chỉ biết một điểm, lão tộc trưởng không nói, ta vẫn đi. Huống chi lão tộc trưởng đã an bài.



Dần dần A Tú từ hoảng sợ đã tỉnh táo lại, trong lòng phát hiện ra ý của lão tộc trưởng.



- Lão tộc trưởng, chẳng lẽ muốn...



A Tú mím chặt môi, trong đầu hiện lên vẻ đáng yêu ngốc nghếc của A Thú. Lão tộc trưởng hướng mắt nhìn về phía Đằng Thanh Sơn rời đi, trong lòng thầm than: "Họ, cuối cùng vẫn là những nhân vật cao cao tại thượng! Bao giờ Điền gia trang ta cũng có thể xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy."