Cửu Đỉnh Ký

Chương 416 : Huyết Mạch Thần Phủ Sơn

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Thanh Loan cõng Đằng Thanh Sơn, bay về phía bắc Ngưu Đầu Sơn. Xem ra Thanh Loan hiển nhiên chẳng hề sợ gì Thiên Phong Chiến Thần, ngược lại còn rất hưng phấn.



...



Trong Ngưu Đầu Sơn.



Vèo! Vèo! Vèo!



Thiên Phong Chiến Thần hóa thành một luồng ảo ảnh đang bay khắp núi rừng Ngưu Đầu Sơn, rồi sau đó mũi chân lại chạm vào một vài tán đại thụ khổng lồ, đạp mạnh như bay, lập tức nhảy lên cao vòi vọi, trực tiếp nhảy xuống lưng một con ưng xám khổng lồ. Trong miệng hắn liên tục phát ra những tiếng kêu thánh thót.



Con ưng xám này mặc dù xem như ác điểu, nhưng dù sao cũng không phải là yêu thú, nên trí tuệ không cao.



Thiên Phong Chiến Thần biết thú ngữ, hơn nữa Thiên Phong Chiến Thần thực lực cường đại, con ác điểu ưng xám này lập tức trở thành tọa kỵ tạm thời cho Thiên Phong Chiến Thần.



- Vù!



Toàn thân con ưng xám bao phủ một màn hào quang màu bạc lẫn màu xám, làm tốc độ con ưng xám nhanh hơn vài chục lần so với khi nó bay nhanh nhất, tiếp cận với tốc độ yêu thú phi cầm tiên thiên kim đan bình thường.



- Chậm quá.



Thiên Phong Chiến Thần thầm nghĩ



- Có ta phụ trợ, thế mà tốc độ lại chậm như vậy! Nếu Tuyết Linh Điêu còn sống... Ta khống chế thiên địa lực phụ trợ nó thì tốc độ của Tuyết Linh Điêu tuyệt đối có thể vượt qua con quái điểu phun lửa đó.



- Hách Liên, mỗi lần ngươi gặp ta, tựa hồ đều cưỡi trên lưng phi cầm cả nhỉ.



Tiếng cười sang sảng vang lên.



Vân Mộng Chiến Thần lưng đeo chiến đao đầu sói khổng lồ, mắt sáng rực, ngửa cổ nhìn Thiên Phong Chiến Thần phía trên.



- Hừ.



Thiên Phong Chiến Thần nhìn hắn, cười khẩy một tiếng



- Mục lão đầu. Làm sao? Cũng muốn nếm mùi được ngồi trên phi cầm trên không trung à? Đáng tiếc, thú ngữ là bí truyền của gia tộc Thiên Phong, nên không truyền ra ngoài. Nếu không, biết đâu nể tình giao tình chúng ta mấy trăm năm, ta cũng sẽ truyền cho ngươi.



Vân Mộng Chiến Thần nhếch miệng cười cười



- Thú ngữ chó má gì, ta không quan tâm. Nhưng, Cửu Diệp Hỏa Liên... Ta thấy, ngươi đừng có độc chiếm.



Lúc này hai người mặc dù cách xa nhau hơn mười trượng, nhưng thanh âm nói chuyện lại vang lên rất rõ ràng bên tai đối phương. Đám Vũ Thánh xa xa căn bản không nghe thấy.



- Ha ha, ta tới trước nên có trước.



Thiên Phong Chiến Thần cười lạnh một tiếng



- Sao, ngươi muốn à? Đơn giản, đưa Lôi Thần Đao của Đoan Mộc gia cho ta coi vài năm, biết đâu ta sẽ cho ngươi vài hạt trong số chín hạt sen này.



- Khẩu khí ngươi lớn thật.



Vân Mộng Chiến Thần cười ha ha



- Ngươi muốn xem những thứ của tổ tiên Lôi Thần Đao thì chưa có tư cách đâu. Theo ta được biết... vừa rồi ngươi tựa hồ không thể giết chết Đằng Thanh Sơn. Rõ là đáng tiếc. Lần này ngươi không giết chết hắn... Sau này, ở chỗ của ta thì ngươi không có cơ hội giết hắn nữa đâu.



- Ý gì đây?



Ánh mắt Thiên Phong Chiến Thần phát lạnh.


- Tiền bối.



Phó Đao cũng hành lễ.



Vân Mộng Chiến Thần khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Đằng Thanh Sơn cười nói:



- Thanh Sơn, lần này ngươi giao thủ với Thiên Phong Chiến Thần, có cảm giác như thế nào?



- Chênh lệch quá lớn.



Đằng Thanh Sơn lắc đầu.



- Ừm ta nhớ ngươi tìm khắp thiên hạ bản khắc Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, như vậy nó hữu ích cho việc tu luyện của ngươi à?



Vân Mộng Chiến Thần hỏi. Đằng Thanh Sơn không do dự, gật đầu nói:



- Nó là phủ pháp tuyệt thế do chính Thần Phủ Thiên Thần lưu lại. Đối với sự cảm ngộ về thiên đạo của ta đích thật vô cùng hữu ích.



Vân Mộng Chiến Thần nhìn về phía Phó Đao



- Phó Đao, Thanh Sơn lần này giúp Phó gia các ngươi không ít chứ? Nếu không nhờ đó, Phó gia ngươi chỉ có Thần Đao Vệ cùng với vài thứ tạp binh, mà có thể có được một thành Hỏa Lưu Thiết đã là không tệ rồi. Ngươi cũng nên báo ân chứ.



Phó Đao giật mình, do dự một chút, rồi nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.



- Báo ân?



Đằng Thanh Sơn nghi hoặc.



Vân Mộng Chiến Thần cười nói:



- Lần trước, để lấy được mạch khoáng Hỏa Lưu Thiết, Thanh Sơn đã lập công lớn nhất. Lúc đó, Vân Ký chỉ muốn mời ngươi thôi. Về phần Phó gia, là vì quan hệ với ngươi nên mới mời đi theo cùng kết minh. Nếu không, Phó gia của hắn vừa mới quật khởi, với hai vạn tạp binh, lúc tranh đoạt thì há có thể có tác dụng gì chứ? Nhưng Thần Đao Vệ của Phó gia đích xác rất khá.



Đằng Thanh Sơn cũng gật đầu.



- Tiên sinh, Phó gia ta ngoại trừ bức khắc đá lúc trước cho ngươi mượn, còn có năm bản khắc Khai Sơn Tam Thập Lục Thức khác.



Phó Đao cười nói



- Thôi ta cũng đưa cả cho tiên sinh mượn vậy.



- Năm bức?



Đằng Thanh Sơn chấn động.



Mục Gia mới tổng cộng có được sáu, Phó gia nho nhỏ có tới sáu bức?



- Đừng lấy làm lạ.



Vân Mộng Chiến Thần cười:



- Ba mươi sáu bản khắc đá vốn chính là của Phó gia. Nhà hắn bây giờ chỉ còn lại có sáu bản, cũng đã là ít rồi.



- Vốn là của Phó gia?



Đằng Thanh Sơn nhìn Phó Đao, trong lòng chấn động



- Phó gia của ngươi là...