Cửu Đỉnh Ký
Chương 426 : Xích Kim Hổ Bào
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
- Làm gì sốt ruột thế?
Vân Mộng Chiến Thần chấn động.
Lão nào có biết Đằng Thanh Sơn vẫn luôn luôn bận lòng đến quê nhà Cửu Châu. Sau khi giải quyết xong chuyện với Thiên Phong Chiến Thần là hắn có thể trở về Cửu Châu.
- Mục lão ca, khi Thiên Phong Chiến Thần thực sự đánh nhau thì hắn có tuyệt chiêu gì?
Đằng Thanh Sơn hỏi. Biết mình biết người, mới trăm trận trăm thắng.
- Tuyệt chiêu hả. Ừm, Thanh Sơn, ta nhắc nhở ngươi một chút.
Vân Mộng Chiến Thần trịnh trọng:
- Nắm lực thiên địa khác nhau, khi vận chuyển sẽ có chút phiền toái.
- Phiền toái?
Đằng Thanh Sơn nhíu mày.
- Ừm!
Vẻ mặt Vân Mộng Chiến Thần rất nghiêm trang:
- Đúng, rất phiền toái! Lực thiên địa bất đồng sẽ mâu thuẫn với nhau! Chiêu tấn công của ngươi thi triển, gọi là Xích Hổ Bào, đúng không? Chiêu này rõ ràng là ẩn chứa Hỏa hành chi đạo. Việc ẩn chứa lực hành hỏa của tự nhiên là rất thoải mái và như ý. Nhưng nếu ngươi đồng thời sử dụng hỏa hành lực và kim hành lực, hai loại lực thiên địa này sẽ mâu thuẫn nhau, làm cho uy lực sút giảm.
Bốn thành lực thiên địa sẽ bị triệt tiêu mất nửa thành.
Nghe xong, Đằng Thanh Sơn không khỏi thất kinh.
Hắn chỉ mới vào hư cảnh, đúng là chẳng có kinh nghiệm gì về việc khống chế hai loại lực thiên địa bất đồng.
- Ngươi hãy tự mình thử đi.
Vân Mộng Chiến Thần cười nói:
- Đợi đến khi ngươi cảm thấy nắm chắc đánh nhau ngang tay được với Thiên Phong Chiến Thần, ngươi có thể đi. Kỳ thật với thực lực ngươi bây giờ, Thiên Phong Chiến Thần muốn giết ngươi cũng rất khó. Ngươi cũng bất tất quá lo lắng.
Đằng Thanh Sơn cười:
- Cùng một đạo lý, đệ muốn giết hắn cũng rất khó.
Hai đại cường giả hư cảnh đối chiến, nếu như một người là hư cảnh đại thành, tự nhiên có thể dễ dàng đánh bại, thậm chí giết chết người mới vào hư cảnh.
Nhưng nếu người mới vào hư cảnh muốn trốn, cho dù hư cảnh đại thành, cũng không nhất định cản được.
"Lần trước Thiên Phong Chiến Thần đứng trên bầu trời Vân Mộng Cổ Thành hò hét, gọi ta là rùa đen rút đầu. Nói hắn sẽ trấn thủ ở Thiên Phong thành chờ ta. Sợ ta không tới à!"
Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười:
"Lần này, cho dù không giết được Thiên Phong Chiến Thần, ta cũng muốn hắn trở thành trò cười trong thiên hạ."
Thiên Phong Chiến Thần quá ngông cuồng. Nếu chỉ qua mấy tháng, Đằng Thanh Sơn có thể quang minh chính đại đánh bại hắn thì Thiên Phong Chiến Thần quả thật không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa.
- Ừm, đã lâu lắm rồi, trên Đoan Mộc Đại Lục không có chiến thần đỉnh cao đối chiến.
Mục Vọng cũng thán phục.
Lý Quân dò hỏi:
- Thanh Sơn sao còn chưa xuất hiện?
- Chúng ta xuất phát ngày hôm qua, nay đã tới đây. Thanh Sơn có Thanh Loan, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tới.
Vân Mộng Chiến Thần cười.
Hôm nay là ngày Đằng Thanh Sơn khiêu chiến Thiên Phong Chiến Thần. Do đó Vân Mộng Chiến Thần mang theo bọn người Lý Quân tới đây. Lão cũng nắm chắc có lão bên cạnh, Thiên Phong Chiến Thần không thể gây thương tổn tới những người này.
Lầu hai Thiên Phong điện trong Hách Liên phủ, chỉ có Thiên Phong Chiến Thần và Thiết Kiếm Vũ Thánh hai người.
"Ủa, Mục lão đầu sao lại tới Thiên Phong thành của ta?"
Thiên Phong Chiến Thần đang khoanh chân tĩnh tọa, nghi hoặc nhìn về phía đông nam, hướng Húc Nhật tửu lâu.
Trong phạm vi ba mươi bốn dặm, hễ có cường giả hư cảnh xuất hiện là người kia có thể biết ngay.
"Ủa?"
Thiên Phong Chiến Thần không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
- Sao vậy, sư phụ?
Thiết Kiếm Vũ Thánh nghi hoặc dò hỏi.
Hai tròng mắt Thiên Phong Chiến Thần lóe ra u quang:
- Hắn tới rồi!
- Hắn?
Thiết Kiếm Vũ Thánh giật mình ngơ ngác.
Ngay lúc này, một thanh âm hùng hậu vang dội cả thiên địa trong nháy mắt lan khắp cả Thiên Phong thành:
- Hách Liên, không phải ngươi bảo Đằng Thanh Sơn ta tới Thiên Phong thành khiêu chiến với ngươi à? Ta tới rồi... Ngươi có dám ứng chiến không?
- Ngươi có dám ứng chiến không?
- Ngươi có dám ứng chiến không?
- Ngươi có dám ứng chiến không?
...
Thanh âm không ngừng vang vọng khắp Thiên Phong thành.