Cửu Đỉnh Ký
Chương 44 : Cầm Tặc Thủ
Ngày đăng: 19:18 20/04/20
Đám cung thủ thổ phỉ lùi hết về phía sau cùng, bọn chúng thấy Đằng Thanh Sơn giống như mãnh hổ xuống núi, khí thế như chẻ tre, liên tục giết mười sáu người, sau đó lại xông về phía tên thủ lĩnh khiến cho bọn chúng hoảng sợ cuống cả lên.
"Bắn chết nó đi!" Gã thanh niên tuấn tú vội vàng kêu to.
"Hưu!""Hưu!""Hưu!""Hưu!"…
Những mũi tên bay veo veo như đàn châu chấu bắn về phía Thanh Sơn.
Vì Đằng Thanh Sơn đã thu hút được sự chú ý của đối phương nên áp lực đối với các tộc nhân khác giảm hẳn. Đằng Vĩnh Phàm, Đằng Thanh Hổ thấy vậy lại càng khẩn trương hơn, Đằng Thanh Hổ hét: "Bọn chúng vây công Thanh Sơn rồi, mọi người đồng loạt xông lên!"
"Giết!"
Đám nam nhân Đằng gia trang mắt ai cũng đều ửng đỏ.
Do được huấn luyện từ nhỏ nên tình trạng hiện giờ đối với họ có tác dụng rất lớn, mọi người đều tự động lập nên trận hình, trường thương giương tua tủa đâm về hướng đám thổ phỉ đang tập kích.
o0o
"Hừ." Đằng Thanh Sơn không thèm để ý những mũi tên này, hắn vung tấn thiết thương trong tay lượn một vòng mang theo một cỗ đạo kình kỳ dị, hễ mũi tên nào tới gần thì tất cả đều bị lượn sang một bên.
Thương pháp – Hỗn Nguyên Nhất Khí.
Tên thủ lĩnh cười gằn: "Tiểu tử, ngươi đi tìm chết!" Gã không hề trốn tránh mà ngược lại còn nổi giận gầm một tiếng, đại khảm đao dày chắc trong tay vẽ lên một đường vòng cung mang theo tiếng gió rít sắc bén mạnh mẽ bổ về phía Thanh Sơn. Tấn thiết thương trong tay Thanh Sơn hệt như có sinh mệnh, đầu mũi thương vừa vặn chặn lên sống thanh đại khảm đao.
"Sức quả là mạnh." Sắc mặt tên thủ lĩnh đột nhiên đại biến, "Đao của ta…" gã chỉ cảm thấy thanh đại khảm đao dày sau khi cùng mũi thương đối phương va chạm dường như rơi trong dòng nước xoáy, không tự chủ được đã lệch hẳn sang một bên.
"Hửm?"
Đằng Thanh Sơn cũng không ngờ khi chạm vào đại khảm đao của đối phương, động tác đó khiến thanh trường thương thoáng biến hình, trường thương trong tay Thanh Sơn xoay tròn nhưng tốc độ vẫn không giảm mà trực tiếp đâm về phía yết hầu tên thủ lĩnh.
"Thả lão Đại chúng ta ra." Đám thổ phỉ kia cũng sốt ruột.
"Câm miệng!" Ánh mắt Đằng Thanh Sơn quét qua.
Lúc trước Đằng Thanh Sơn đã giết bọn chúng với tốc độ nhanh như chớp nên đã hoàn toàn chấn nhiếp bọn chúng. Ngay cả lão Đại cũng nằm trong tay Thanh Sơn chỉ sau một hiệp đấu, cho nên bọn chúng làm gì còn có tâm trí đối diện với hắn nữa? Cả đám chỉ biết sốt ruột nhưng lại không dám lên tiếng. Không ít kẻ hung hăng nhìn chằm chằm vào tên hán tử mắt cheo.
Tên hán tử mắt cheo cũng có chút sợ hãi.
Gã cũng không thể tưởng tượng nổi, một tên thiếu niên mà gã coi thường trong ba mươi mốt thợ săn lại là sát thần đáng sợ nhất.
"Ta nói." Tên thủ lĩnh cuối cùng đã khuất phục, gã quay đầu nhìn chằm chằm vào tên hán tử mắt cheo ở xa, "Chính là hắn, Nhị Cẩu Tử! Mẹ kiếp! Tên láo toét kia là thủ hạ trong Đại Diêm thương, hắn nói cho ta rằng các người có ngân phiếu một vạn lượng trong tay! Hai tay lão tử bị phế đều là do tên Nhị Cẩu Tử này ban cho!"
Tên thủ lĩnh đương nhiên hận tên hán tử mắt cheo nhất.
Hai tay của gã đều bị phế bỏ, hai bên vai cũng bị đâm thủng, cả cuộc đời gã coi như đã đi tong.
"Quả nhiên là vậy!" Đằng Thanh Sơn cũng không thấy bất ngờ.
Biết bọn họ có ngân phiếu vạn lượng ngoại trừ người trong tộc ra cũng chỉ có người của Đại Diêm thương.
"Tên gia hỏa đó tên là Tần Tam!" Đằng Thanh Sơn vẫn nhớ rõ lúc ở Dương Châu thương hội, nhớ kỹ cả tên của thủ lĩnh kỵ binh kia, "Chắc chắn chính là hắn."
"Nhị Cẩu Tử là ai?" Ánh mắt Thanh Sơn lướt về phía những tên thổ phỉ khác.
"A!" Tên hán tử mắt cheo sợ đến nỗi sắc mặt đại biến, gã xoay người muốn bỏ trốn. Nhưng một tên thổ phỉ khác đứng cạnh gã đã tung một cước vào mông khiến gã ngã sấp trên mặt đất.
"Còn muốn trốn sao?" Chỉ thấy thanh niên tuấn tú trong đám thổ phỉ tóm lấy tên hán tử mắt cheo trực tiếp lôi gã đến bên người Thanh Sơn, ném vèo xuống bên cạnh Thanh Sơn.
Thanh niên tuấn tú kia chắp tay nói với hắn: "Tiểu huynh đệ, chúng ta cũng chỉ nghe theo lời tên Nhị Cẩu Tử này là có dê béo mới cho các huynh đệ xuất động. Nếu đã đụng chạm đến huynh đệ của người, các huynh đệ của Hổ Sơn Khâu chúng ta thành thật xin nhận lỗi! Mong tiểu huynh đệ thả ca ca ta ra, mọi chuyện chúng ta từ từ bàn bạc!"