Cửu Đỉnh Ký
Chương 442 : Giáo chủ Tuyết Liên Giáo
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
- Thiên Thần cung? - Đằng Thanh Sơn không khỏi cả kinh.
- Làm sao Thiên Thần cung tìm được ta? Còn biết ta chính là Hô Hòa?
Đằng Thanh Sơn thất kinh. Lúc trước hắn lấy tên Hô Hòa tung hoành ở đại thảo nguyên bắc bộ, lại được giữ chức khách khanh của Thiên Thần Sơn. Nhưng lần này về Cửu Châu, hắn và Tiểu Quân không hề lộ ra, người biết được cũng rất ít.
Trong đầu Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt xuất hiện lên rất nhiều khả năng, rồi cười nói:
- Ha ha, Thiên Thần cung quả nhiên lợi hại, tìm được ta nhanh như vậy.
- Hô Hòa đại nhân, chúng ta đã tìm người hơn ba năm.
Hán tử hắc y lãnh khốc chắp tay hỏi:
- Xin hỏi Thần nữ ở đâu?
- Ngươi tới đây là tìm Lý Quân à? - Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
- Tìm Thần nữ là một việc, đồng thời cũng tìm cả Hô Hòa đại nhân nữa.
Hắc y nam tử Tào Nham đột nhiên biến sắc.
Chỉ thấy ở cạnh đó, một cái đầu tam giác khổng lồ từ mặt đất nhô lên, hai cái râu dài hẹp, lại còn cả cặp đao thối (cái chân dẹp như lưỡi đao) khổng lồ kinh người vươn tới, lóe ra ánh kim sắc sáng bóng lạnh buốt. Chính là con Lục Túc Đao từ trong hố sâu thò đầu ra khiến cho Tào Nham sợ tới mức phải nhảy vọt về phía sau.
Lục Túc Đao lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tào Nham.
- Yêu thú thật là lợi hại.
Tào Nham thất kinh. Ở Thiên Thần cung y cũng coi như là thượng tầng, đã gặp không ít yêu thú tiên thiên kim đan. Nhưng khi thấy Lục Túc Đao Trì, Tào Nham cảm thấy áp lực rất lớn.
- Hô Hòa này không hổ là nhân vật được xưng là ác ma A Lạp Đạt, có thể đánh bại cả đệ nhất Thần Tướng, quả nhiên có thực lực kinh người. Chẳng những hắn lợi hại, đến cả yêu thú cũng đáng sợ như vậy!
Nhất thời trong lòng Tào Nham, địa vị của Đằng Thanh Sơn được nâng lên thêm một bậc.
...
Đang lúc Tào Nham đang hoảng sợ, đột nhiên...
- Ai thế?
Xa xa bỗng truyền đến tiếng kêu, một thân ảnh bạch y phiêu dật lướt đến.
Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại, khẽ mỉm cười. Người vừa tới chính là Lý Quân.
Lý Quân giật mình nhìn cây đại thụ đổ gục, cả luyện võ trường bừa bãi. Nàng vừa chạy về phía Đằng Thanh Sơn, vừa nghi hoặc nhìn về phía Tào Nham mặc áo đen.
- Tào Nham ra mắt Thần nữ.
Hắc y nhân Tào Nham cười chào.
- Ông là Tào thống lĩnh à?
Lý Quân đi đến cạnh Đằng Thanh Sơn kinh ngạc nhìn Tào Nham, nàng cũng có chút vui mừng.
- Tào thống lĩnh, ông sao lại tới chỗ này... Ủa, sao ông biết ta ở đây?
Đằng Thanh Sơn thấy vẻ mặt Lý Quân, bèn hỏi:
- Tiểu Quân, muội biết hắn à?
- Chẳng lẽ... sư phụ Tiểu Quân là...?
Đằng Thanh Sơn không khỏi có suy đoán như thế.
Trong cảm ứng... luồng khí tức đó chính là khí tức lôi điện, giống như có rất nhiều đạo lôi điện đang tụ tập.
- Hô Hòa đại ca, Hô Hòa đại ca? - Lý Quân vội gọi vài tiếng.
- Không có việc gì. - Đằng Thanh Sơn nhoẻn miệng cười.
Lý Quân thấy vậy nhưng trong lòng vẫn có chút nghi hoặc.
Đằng Thanh Sơn ổn định tâm tình, rồi thầm nghĩ
- Huynh cảm thụ khí tức cường giả hư cảnh này có khí tức lôi điện thuần túy. Xem ra người này tu luyện Lôi Điện chi đạo, cũng không có một Đạo nào khác cả. Phỏng chừng cũng nắm giữ được hai ba thành lực thiên địa thôi.
- Chúng ta đi đi.
Đằng Thanh Sơn cười, thúc vào bụng ngựa.
...
Đằng Thanh Sơn, Lý Quân, Tào Nham ba người cùng tiến vào Lưu Thạch Thành. Dưới sự dẫn dắt của Tào Nham, chẳng mấy chốc đã đi tới một tòa phủ đệ.
- Xem ra cường giả hư cảnh rất có thể là sư phụ của Lý Quân. - Đằng Thanh Sơn thất kinh.
Hắn rõ ràng cảm giác được... khí tức của cường giả hư cảnh ở trong phủ đệ này.
- Đi, chúng ta đi vào. - Tào Nham cười nhảy xuống chiến mã.
Đằng Thanh Sơn, Lý Quân cũng nhảy xuống chiến mã. Còn đám thủ vệ trông cửa phủ đệ lập tức ngoan ngoãn tới dắt ngựa. Hiển nhiên họ biết Tào Nham... được Tào Nham dẫn đường, Đằng Thanh Sơn và Lý Quân cùng tiến vào phủ đệ.
Chỉ khoảnh khắc.
- Thần nữ, Giáo chủ ở trong vườn. - Tào Nham nói.
- Sư phụ.
Lý Quân nhìn khu vườn u tĩnh chiếm một diện tích rất lớn trước mắt, có vẻ rất kích động.
- Giáo chủ, Thần nữ và Hô Hòa khách khanh đã tới!
Tào Nham cất cao giọng nói, thanh âm truyền vào trong vườn.
- Tiểu Quân, còn không vào đi?
Một thanh âm nữ tử dễ nghe từ trong vườn truyền ra.
- Vâng, sư phụ.
Lý Quân kích động nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Sơn cười dắt tay Lý Quân, hai vợ chồng cùng tiến vào vườn. Trong vườn được bố trí tuyệt đẹp, một khoảng trúc lâm lắc lư xào xạc trong gió. Ánh mắt Đằng Thanh Sơn nhìn xuyên qua hơn mười trượng, thấy người ở xa xa.
Một người đàn bà mặc trường bào màu xanh lam đang đứng ở đó. Cạnh đó có một con Thần Ưng thật lớn như một tòa nhà nho nhỏ.
- Cường giả hư cảnh... là, là thần ưng này?
Đằng Thanh Sơn chấn động. Sư phụ Lý Quân tuyệt không phải cường giả hư cảnh!