Cửu Đỉnh Ký

Chương 462 : Cửu Lang đảo

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Cửu Lang Hồ thật quá hay



Không mất chút sức được ngay chỗ lành



Có hai đệ tử chốt canh



Nơi này chắc sẽ thành nhà của ông



Sau khi được Lý tướng quân cho biết Thanh Hồ Đảo đã đánh hạ Cửu Lang Hồ, lúc này đang đưa đại quân đóng quân ở đó đợi Đằng Thanh Sơn đi tiếp nhận. Cùng ngày, Đằng Thanh Sơn và Lý tướng quân cưỡi Hắc yểm mã, một trong tam đại Long Mã được Thanh Hồ Đảo chuẩn bị cùng chạy tới Cửu Lang Hồ.



...



Cửu Lang Hồ...



Lướt mắt nhìn cả Dương Châu, trong số những hồ lớn thì nếu nói về diện tích thuỷ vực thì Cửu Lang Hồ phải được xếp thứ nhất! Mặc dù diện tích thuỷ vực rất lớn, nhưng nói về những hòn đảo giữa hồ thì Cửu Lang Hồ nhỏ hơn Thanh Hồ khá nhiều. Do đó, lúc trước khi khai sơn tổ sư của Thanh Hồ Đảo đặt tông môn ở Thanh Hồ Đảo.



Phía đông Cửu Lang Hồ là đệ nhất sơn mạch Dương Châu - Thái A Sơn Mạch liên miên sáu trăm dặm!



Lúc này, chỗ giao giới giữa Thái A Sơn Mạch và Cửu Lang Hồ, ở một ngọn núi cao chừng gần trăm trượng, đang ẩn náu chừng trăm tên cường đạo hung hãn cuốn cờ xếp trống. Không ít người y phục còn có những vết máu khô. Mấy trăm người đang từ trên đỉnh núi nhiều xuống phía dưới.



- Nhiều người thế.



- Mẹ kiếp! Thanh Hồ Đảo đem tới nhiều quân sĩ Ngân Giao Quân như vậy làm gì nhỉ?



Đám cường đạo ai nấy đều thầm mắng.



Dưới chân núi, ở bến tàu cạnh bờ hồ Cửu Lang Hồ. Nơi này đang tụ tập rất nhiều quân sĩ. Những tên lính này mặc trọng giáp màu đen, trọng giáp màu đen mờ ảo có hơi máu. Ở viền trọng giáp, mũ trụ, giày chiến đều có chỉ màu bạc. Hiển nhiên đội quân này chính là quân đội tinh anh của Thanh Hồ Đảo - Ngân Giao quân!



Mỗi tên lính Ngân Giao quân đều hung hãn như dã thú. Nhưng lũ dã thú này đều đứng nghiêm rất chuẩn, thỉnh thoảng có tên nhỏ giọng thảo luận.



- Thiếu đương gia, Thanh Hồ Đảo tiêu diệt Cửu Lang Bang chúng ta rốt cuộc là vì cái gì nhỉ? Chẳng lẽ coi trọng Cửu Lang Đảo à?



- Hừ, sau này đừng nói Cửu Lang Bang, bây giờ không có Cửu Lang Bang nữa. Chúng ta bây giờ là Huyết Lang Bang!



Một nam tử mặc áo da dày, râu cá trê thân hình cao lớn quát khẽ.



- Có không ít bang phái có cừu oán với Cửu Lang Bang, nếu để cho chúng biết chúng ta vẫn còn sống, chúng ta có còn mạng không?



- Dạ, dạ.



Đám cường đạo cạnh y ai ai cũng nhao nhao.



- Mẹ kiếp! Thanh Hồ Đảo vô duyên vô cớ diệt Cửu Lang Bang ta, chiếm Cửu Lang Đảo, rốt cuộc muốn làm gì nhỉ?



Thiếu đương gia Cửu Lang Bang may mắn còn sống cũng lúc này đang nổi giận đùng đùng.



Tám ngày trước Thanh Hồ Đảo phái người truyền lệnh, thông báo cho Cửu Lang Bang biến khỏi Cửu Lang Đảo. Cửu Lang Bang là một đại bang phái có tới hơn mười vạn hảo hán, hoành hành đã lâu. Họ không nghĩ rằng Thanh Hồ Đảo sẽ chỉ vì một cái đảo nho nhỏ và mười vạn người mà khai chiến.



Do đó Cửu Lang Bang căn bản không để ý tới.
- Đi thôi, theo ta đi gặp hai vị sư huynh của con.



Đằng Thanh Sơn cầm tay Tiết Tân, trực tiếp từ lưng Lục Túc Đao Trì nhảy xuống, rơi thẳng xuống phía dưới. Đằng Thanh Sơn còn đưa mắt ra hiệu cho Lục Túc Đao Trì... Lục Túc Đao Trì hiểu ‎ý của Đằng Thanh Sơn là bảo nó đứng ở đây.



Vèo! Vèo!



Hai người như một ngôi sao băng, rơi cực nhanh xuống phía dưới.



- Sư … sư phụ.



Tiết Tân bị khí lưu cuồng mãnh xung quanh làm cho cơ hồ không thể mở miệng. Sắc mặt y trắng bệch, từ trên trời cao như thế rơi xuống có vẻ rất dễ sợ.



- Ha ha, yên tâm.



Đằng Thanh Sơn cười. Khi hai cái thiên thạch sắp va vào núi, tốc độ hai người chợt giảm đi, không ngừng chậm lại. Lúc rơi xuống đất thì chỉ như nhảy xuống từ chỗ cao mấy trượng xuống thôi, lực va chạm cũng rất nhỏ.



Đêm … trên vùng núi non hoàn toàn đen kịt, Đằng Thanh Sơn và Tiết Tân đi trong vùng núi non này.



- Sư phụ, phía trước có ánh lửa. - Tiết Tân vui vẻ gọi.



- Hai sư huynh của ngươi ở đó. - Đằng Thanh Sơn nói.



Đến gần hơn đã có thể nghe được thanh âm từ nơi có ánh lửa truyền đến.



- Ha ha, Vương lão tam! Ngươi rõ là ăn mật beo, dám tranh người với Hung Thú Bang chúng ta... Sao, muốn nói đi là đi à. Sau này hai huynh đệ Mãnh Thú chúng ta làm sao hoạt động ở Thái A Sơn mạch được nữa?



Đằng Thanh Sơn vừa nghe đã nở nụ cười. Thanh âm đó chính là của nhị đệ tử Dương Đông.



- Dương Nhị đương gia, lần này là do ta làm bậy. Nói đi, phải làm sao mới giải quyết được. - Một thanh âm âm trầm vang lên.



- Hừ hừ… Đơn giản, ta không cần vàng bạc của ngươi... Nghe nói, mấy ngày trước ngươi đã cướp được một vài thùng rượu ngon, là của Chúc gia cất giữ trong hầm năm mươi năm? Ta cũng không cần nhiều, đem tới đây ba hũ là việc này coi như xong.



- Ba hũ, Dương Nhị đương gia, ngươi….



Đằng Thanh Sơn không thèm để ý nghe tiếng đàm phán bên kia nữa, vì mấy chứ rượu ngon làm cho Đằng Thanh Sơn sực nghĩ tới một việc.



- Rượu ngon.



Trong đầu Đằng Thanh Sơn hiện lên thứ rượu tốt nhất mà hắn từng uống - Chu quả tửu



Chu quả tửu ở Thiết Tí Hầu Sơn …



- Những con Thiết Tí Hầu đó làm ra thứ chu quả tửu, chẳng những mùi vị tuyệt mỹ, công hiệu lại càng thần kỳ hơn. Uống một hớp là có thể làm cho sức mạnh thân thể người ta mạnh lên rất nhiều.



Đằng Thanh Sơn vỗ đầu, cười.



- Ha ha, năm đó bị con Hầu Vương bức phải nhảy xuống vực, thiếu chút nữa bị tàn phế. Nếu không phải lần này thì ta đã quên mất rồi. Chắc phải đi Thiết Tí Hầu Sơn một chuyến. Thứ chu quả tửu đó còn cả một hầm to.