Cửu Đỉnh Ký

Chương 468 : Đại Duyên Sơn, Cửu Lang Đảo

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Hạt Tử múa thiết côn



Tiêu tùng ngay Vũ lão



Thừa thắng Thanh Hồ đảo



Có diệt Đằng Thanh Sơn?



(Thơ: anhthe237)



Tốc độ con yêu lang thật quá nhanh... Vũ trưởng lão vô cùng khẩn trương.



Bình thường khi cùng chạy nhanh, tốc độ con người vẫn chậm hơn thú có bốn chân. Sau khi đạt tới hư cảnh, tốc độ cực hạn của cường giả hư cảnh vẫn thua hư cảnh loài thú. Còn nói về tốc độ khoan xuống đất thì hư cảnh yêu thú bốn chân vẫn khoan nhanh hơn hư cảnh con người!



Do đó trừ phi phi hành, nếu không, cường giả hư cảnh không thể vượt qua hư cảnh loài thú về mặt tốc độ. Đây cũng là lý do tại sao Vũ trưởng lão chỉ chạy trốn, chứ không khoan xuống đất.



- Xoẹt xoẹt!



Một luồng lệ mang màu bạc từ cái sừng nhọn của con Xạ Nhật Thiên Lang bắn thẳng về phía Vũ trưởng lão.



- Nghiệt súc!



Vũ trưởng lão mắng một tiếng, vội vung thần kiếm ra ngăn trở kích này của nó.



Có thể vì phải ngăn cản công kích, Vũ trưởng lão không thể bảo trì được trạng thái thân dung thiên địa, tốc độ giảm xuống. Khi lão tiếp tục thân dung thiên địa để ẩn vào lực thiên địa thì do việc trì hoãn này, khoảng cách với Hạt Tử Kiếm Thánh ở phía sau đã bị rút ngắn được hai ba dặm.



Xạ Nhật Thiên Lang cũng không cứng đối cứng với Vũ trưởng lão, chỉ dùng tốc độ kinh người không ngừng né tránh, đồng thời phát ra những lệ mang màu bạc liên tục.



"Rõ là phiền toái."



"Xạ Nhật Thần Sơn lại giúp tên xú hạt tử đó." Vũ trưởng lão tức giận. Công kích của con Xạ Nhật Thiên Lang không giết chết được Vũ trưởng lão, nhưng lại ảnh hưởng rất lớn tới tốc độ của Vũ trưởng lão! Ảnh hưởng một lần, hai lần, ba lần, Hạt Tử Kiếm Thánh ở phía sau vẫn còn giữ nguyên tốc độ nhanh nhất, khoảng cách giữa hai người không ngừng kéo lại gần.



- Xú hạt tử! Ta khuyên ngươi nên mau mau thối lui đi. Nếu không, cho dù ta có chết, cũng sẽ kéo ngươi chết chung.



Vũ trưởng lão truyền âm, đồng thời một lần nữa né tránh công kích của Xạ Nhật Thiên Lang.



Hạt Tử Kiếm Thánh càng lúc càng gần thêm.



- Hừ, muốn cùng chết với ta à? Ngươi còn chưa đủ tư cách.



Hạt Tử Kiếm Thánh cũng truyền âm đáp lại.



Vù! Vù!



Hai cường giả hư cảnh và một hư cảnh yêu thú, đều là những đỉnh cao ở Cửu Châu, lúc này cứ thế một mạch chạy một mạch bay về phía tây, không ngừng chém giết. Những nông dân, những lữ khách trên đường chỉ thấy hoa mắt một cái rồi biến mất.
...



"Kinh Ý này còn có đường lui." Hạt Tử Kiếm Thánh bay qua bầu trời Cửu Lang Đảo, cúi đầu nhìn xuống. "Bên cạnh hắn có một luồng khí tức rất mạnh. So với phần lớn yêu thú tiên thiên kim đan mà ta gặp qua thì mạnh hơn nhiều. Hẳn là một con yêu thú cực kỳ lợi hại." Khí tức của Lục Túc Đao Trì đích xác rất mạnh.



"Vừa cảm ứng được ta tới, hắn đã vọt tới bên cạnh con yêu thú đó."



"Xem ra, hắn rất tin tưởng con yêu thú đó có thể bảo vệ tính mạng hắn dưới tay của ta."



Trong nháy mắt Hạt Tử Kiếm Thánh phán đoán ra vài điểm.



Kỳ thật Hạt Tử Kiếm Thánh trên đường về lại Thanh Hồ Đảo, đi ngang qua Cửu Lang Đảo là có ý nhìn xem Kinh Ý có át chủ bài gì.



Đằng Thanh Sơn cảm ứng được Hạt Tử Kiếm Thánh rời đi, lúc này mới thở phào một hơi.



Kỳ thật Đằng Thanh Sơn rất tự tin. Hắn đã đạt tới hư cảnh, phối hợp thêm với Lục Túc Đao Trì, như vậy, cho dù Hạt Tử Kiếm Thánh có tìm thêm bang thủ, cũng khó mà giết được hắn!



Đầu tiên...



Tốc độ phi hành của Lục Túc Đao Trì vốn cũng rất cao, chỉ chậm hơn Thanh Loan một chút. Một khi Đằng Thanh Sơn dùng lực thiên địa phụ trợ, tốc độ phi hành của Lục Túc Đao Trì chưa chắc đã chậm hơn cường giả hư cảnh đại thành.



Hơn nữa điều Đằng Thanh Sơn coi trọng nhất ở Lục Túc Đao Trì, tuyệt không phải là phi hành, mà là… Khoan đất!



Lục Túc Đao Trì hàng năm sống ở trong đất, sở trường nhất là khoan đất!



Một khi Đằng Thanh Sơn dùng lực thiên địa phụ trợ, tốc độ khoan của Lục Túc Đao Trì có thể tưởng tượng được.



Sáng sớm ngày hai mươi bốn tháng ba.



Toong! Toong! Toong!



Mùa xuân trời mưa dầm. Mưa mãi không ngừng, những giọt mưa đầy trời rơi xuống mặt hồ Cửu Lang Hồ vô tận. Trong lúc nhất thời thiên địa đều bị che kín bởi làn mưa, Đằng Thanh Sơn ngồi trong lương đình, thi thoảng có một vài giọt nước bị gió lạc lên người hắn, cảm giác vô cùng thư sảng.



"Hả?" Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn về phương đông. "Sư phụ tới Cửu Lang Hồ?"



Mưa to liên miên không dứt.



Trên mặt hồ Cửu Lang Hồ mênh mông, một bóng người đang đạp lên mặt hồ, chạy như bay về phía Cửu Lang Đảo.



"Ta ngụ ở Nam Tinh quận, đợi một ngày, không ngờ khi nhận được tin tức, thì Vũ trưởng lão vẫn còn chưa về tông." Cẩn thận vô cùng, không để tiên thiên chân nguyên phát thành một màn hào quang, toàn thân Gia Cát Nguyên Hồng đều ướt đẫm, sắc mặt tái nhợt, trong mắt có chút bi ai. "Vũ trưởng lão... Thanh Hồ Đảo!!!"



Lòng hận thù của Gia Cát Nguyên Hồng tràn dâng!



Đạp trên mặt nước chạy như bay một hồi, xuyên qua màn mưa đầy trời, rốt cục Gia Cát Nguyên Hồng đã thấy mờ mờ hòn đảo xa xa ở giữa hồ... Cửu Lang Đảo.