Cửu Đỉnh Ký

Chương 491 : Lời nhắc nhở quan trọng nhất

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Bùi Tam này sao lại có Cửu Châu đỉnh?



Đằng Thanh Sơn phát hiện ra Bùi Tam lúc này nhìn hắn với nụ cười thần bí.



- Sư phụ.



Xa xa truyền đến một thanh âm.



Bùi Tam và Đằng Thanh Sơn cơ hồ đồng thời quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy đang chạy tới hai người, một người có khuôn mặt lạnh lùng áo đen mày trắng, chính là tông chủ Kiếm Tông Lý Triều. Còn người còn lại trông như dã nhân, tóc xõa tung, hai mắt lăng lệ, chính là người từ có giao tình với Đằng Thanh Sơn, Thú Vương Ô Hầu.



Chỗ đám người Đằng Thanh Sơn hạ xuống chính là trong tổng bộ tạm thời của Thiên Thần cung tại U Châu.



- Hô Hòa, đợi lát nữa chúng ta bàn lại chuyện Cửu Châu đỉnh nhé.



Bùi Tam truyền âm cho Đằng Thanh Sơn, rồi quay đầu nhìn về phía hai đại đệ tử.



- A Hầu, chắc con lần đầu gặp Hô Hòa khách khanh rồi.



- Nguyên lai là cậu cưới Tiểu Quân à.



Ô Hầu nhìn Đằng Thanh Sơn, quan sát rất cẩn thận.



- Sớm nghe qua đại danh Thú Vương Ô Hầu.



Đằng Thanh Sơn nhìn Ô Hầu. Ô Hầu cơ hồ có thể xem như sư phụ của Lý Quân... hơn nữa Đằng Thanh Sơn từng tiếp xúc với Ô Hầu, Đằng Thanh Sơn cũng hiểu tính tình thẳng thắn của Ô Hầu.



- Cái gì mà đại danh, có tên trong Thiên Bảng đệ nhất à? Ha ha, bao nhiêu năm không đột phá tới hư cảnh, cái này mà gọi là đại danh à, xú danh thôi.



Ô Hầu cười ha ha, lập tức hắn đưa mắt nhìn Lục Túc Đao Trì cao chừng hai trượng, toàn thân đen kịt mờ ảo có kim sắc lấm tấm, hai mắt đỏ ké đứng cạnh Đằng Thanh Sơn.



- Đây là con yêu thú trong truyền thuyết đó à, thoạt nhìn đã biết lợi hại rồi.



Ô Hầu đã được xưng là Thú Vương, đương nhiên cực kỳ thích yêu thú.



- Xoẹt, xoẹt!



- Khà khà, tính tình kiêu ngạo thế. - Ô Hầu nhếch miệng cười.



- Đi, đừng đứng ở chỗ này.



Bùi Tam cười khẽ. Lão vừa ra lệnh, bọn người Ô Hầu, Lý Triều đểu ngoan ngoãn nghe lời, cùng đi vào phòng khách.



...



Đằng Thanh Sơn lần này đến đây lại được Bùi Tam nhiệt tình hoan nghênh. Loại mức độ hoan nghênh này đến cả Lý Triều, Ô Hầu là đệ tử Bùi Tam cũng cảm thấy giật mình.



- Với tính tình sư phụ, tại sao lại nhiệt tình với Hô Hòa như thế?



Lý Triều và Ô Hầu sóng vai đi trong hoa viên, Ô Hầu nhíu mày nói:



- Đại sư huynh, cho dù Hô Hòa có một con yêu thú lợi hại, cũng không đến mức làm cho sư phụ đối đãi như thế chứ... Đệ không hiểu lắm.



- Ừm


Đường cũ?



Có ai dựa vào quyền pháp, thương đạo để tiến vào hư cảnh.



- Ta không nói thêm nữa. Nhớ kỹ, đi theo Đạo của mình, có lẽ như vậy sẽ rất khó, thậm chí còn rất khó thay đổi từ Đạo lúc trước. Nhưng như vậy mới có lợi với cậu.



Bùi Tam nói xong, vung tay lên.



- Ta nói thế thôi, cậu đi đi.



- Cảm ơn cung chủ.



Đằng Thanh Sơn chắp tay, lập tức rời đi.



Bùi Tam nhìn theo hình bóng Đằng Thanh Sơn: Ta nói thế thôi, Hô Hòa, hy vọng cậu đừng làm ta thất vọng.



Thời gian trôi qua, Đằng Thanh Sơn đã tới U Châu, đảo mắt đã qua nửa tháng. Trong nửa tháng này, đại quân Thiên Thần cung phía nam và đại quân Thiên Thần Sơn phương bắc cùng áp tới, số lượng binh lính càng tăng nhiều. Trong cả U Châu, bây giờ chỉ còn lại có một quận cuối cùng - Hồng Thiên quận, nơi Đông Bắc Vương Hồng Thiên năm đó quật khởi là còn nằm trong tay Hồng Thiên Thành.



Bùi Tam nói rất có lý.



Lúc trước ta dùng Khai Sơn Thần Phủ. Khi luyện tập Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, cả người đắm chìm trong Đạo phủ pháp. Khi ta nghiên cứu thương đạo thì chợt cảm giác thấy không thoải mái. Bùi Tam không nói ta cũng chẳng biết, nguyên lai là như thế... nếu muốn đi đến đỉnh cao, chỉ có thể đi một con đường. Lúc Đằng Thanh Sơn ở U Châu, chuyên tâm nghiên cứu quyền pháp.



Mỗi ngày đều luyện tập Tam Thể Thức.



- Vù!



- Xoẹt!



Cho dù thân là cường giả hư cảnh, Đằng Thanh Sơn vẫn thấy đi theo Hình Ý Quyền, lấy Tam Thể Thức làm gốc vẫn ẩn chứa Đạo khôn lường được.



Bên cạnh luyện võ trường, Lý Quân đang mỉm cười bưng nước trà tới.



Đột nhiên...



- Ầm!



Xa xa truyền đến tiếng nổ mạnh.



- Hả?



Đằng Thanh Sơn hướng mắt về hướng nam.



- Nhanh, mau dẫn Đao Trì tới. Lão tặc Tiêu Dao Cung đã xuất hiện rồi.



Thanh âm Bùi Tam truyền nhập vào tai Đằng Thanh Sơn.



Đằng Thanh Sơn biến sắc, lập tức hét lớn một tiếng:



- Đao Trì!



Vèo!



Đao Trì lập tức chạy tới. Đằng Thanh Sơn vươn tay lăng không chụp lấy Khai Sơn Thần Phủ bên cạnh, nhảy đến người Lục Túc Đao Trì chỉ về phía nam. Lục Túc Đao Trì hóa thành một bóng đen biến mất khỏi luyện võ trường.