Cửu Đỉnh Ký
Chương 494 : Bữa tiệc của các cường giả hư cảnh
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
"Cũng vừa mới quen mấy ngày trước." Đằng Thanh Sơn cười trả lời.
"Hô Hòa, sắp bốn năm không gặp rồi nhỉ." Đứng bên cạnh Bùi Tam, một hòa thượng mặc tăng bào màu hồng híp mắt, cười ha ha, nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Thiên Thần." Đằng Thanh Sơn cười gật đầu, "cũng bốn năm rồi."
Tuy rằng Đằng Thanh Sơn và vị Thiên Thần của Thiên Thần Sơn đang nói chuyện, nhưng những hư cảnh cường giả đang có mặt đều cảm giác được giữa phe Thiên Thần Cung và phe Doanh Thị ẩn chứa sự đối lập, đặc biệt là Bùi Tam đang cười mỉm và nam tử mặc ào màu hoàng kim (kim bào nam tử) có gương mặt lạnh lùng. Khí chất hai người này ẩn chứa sự đối kháng.
"Đây là sự tranh đấu của "Thần"?" Đằng Thanh Sơn cảm thấy được áp lực không lời, trong lòng tự nhủ.
"Kinh Ý huynh." Doanh Hải Đồng của Doanh thị gia tộc đi tới, vốn không nhìn Bùi Tam mà cười híp mắt nhìn Đằng Thanh Sơn, "Tới đây, để tại hạ giới thiệu với huynh."
Đằng Thanh Sơn áy náy nhìn hòa thượng, sau đó bước tới.
Doanh Hải Đồng chỉ nam tử thân hình gầy còm cũng mặc bộ trường bào màu tím than: "Vị này, là Thái thượng trưởng lão của gia tộc ta Vương Thông." Hư cảnh cường giả thân hình gầy còm này hướng Đằng Thanh Sơn mang bộ mặt tươi cười, tỏ ra thân thiện: "Kinh Ý, tại hạ tuy rằng ở gia tộc rất ít khi ra ngoài, nhưng cũng đã nghe được đại danh của huynh."
"Quá khen." Đằng Thanh Sơn trả lời.
"Vị này." Doanh Hải Đồng lại dẫn Đằng Thanh Sơn tới trước mặt nam tử mặc áo màu hoàng kim.
Đứng ở trước mặt nam tử mặc áo hoàng kim, Đằng Thanh Sơn không nhịn được nín thở, đây chính là sự tồn tại của cảnh giới động hư.
Nhìn mặt nam tử mặc áo hoàng kim này rõ ràng là rất ít cười, bởi vì cả con người đều rất lạnh lùng. Nhưng khi Đằng Thanh Sơn đi tới, vị kim bào nam tử liền khó khăn mang theo một bộ mặt tươi cười, khóe miệng cố gắng nhếch lên, hễ nhìn liền tạo cho người khác cảm giác người này cười rất khó chịu.
"Kinh Ý, tại hạ tên Tần Thập Thất." Kim bào nam tử cười nhìn Đằng Thanh Sơn nói, "Huynh không phiền gọi ta một tiếng Tần huynh là được rồi."
"Người này cười thật khó chịu." Đằng Thanh Sơn tự nhủ, hắn thấy được siêu cấp cường giả tên Tần Thập Thất trước mặt này rất ít cười, có thể đã quên luôn cười là như thế nào. Vì thế mà nụ cười mới khó chịu như vậy. Nhưng chính vì nụ cười khó chịu này, Đằng Thanh Sơn cảm giác được, vị siêu cấp cường giả này đối với bản thân rất có thiện ý.
"Người của Ma Ni Tự tới rồi." Đằng Thanh Sơn nhỏ giọng cười nói.
Chỉ thấy trên trời có ba tia sáng bay tới, xuyên qua bầu trời, sau đó rơi xuống chính giữa Vũ Hoàng Môn, Tần thị gia tộc, ba người tới, đều mặc hoàng sắc tăng bào, trên tay áo của tăng bào thêu hoa văn ba thanh đao màu tím. Trong ba hòa thượng đầu trọc này, một người có lông mi màu trắng rủ xuống. Còn có một người vạm vỡ, cao gần một trượng, cuối cùng là tăng nhân Ma Ni Tự, là một tăng nhân thiếu niên mập mạp, xem ra tuổi còn trẻ.
"Ba người này nếu như mình đoán không sai, đều là hư cảnh đại thành." Đằng Thanh Sơn than.
Ma Ni Tự không hổ là tông phái được mọi người công nhận là đệ nhất, đương nhiên là Vũ Hoàng Môn không thừa nhận điều này.
Ở xa, tăng nhân Ma Ni Tự và người của Vũ Hoàng Môn, Tần thị gia tộc đang nói chuyện thân mật, những tăng nhân này đều có vẻ hòa nhã.
"Lý Hàng huynh, huynh có biết tại sao Tần Thập Thất lại có cái tên này không?" Đằng Thanh Sơn tò mò truyển âm hỏi, hắn đối với hư cảnh cường giả của Cửu Châu đại địa biết rất ít.
Lý Hàng truyền âm nói: "Kinh Ý huynh, Tần Thập Thất này... là thế này. Trong Tần thị gia tộc, hễ có thể trở thành cường giả của Tần thị gia tộc, có hai loại người, một loại vốn là tộc nhân của Tần thị gia tộc, còn loại khác chính là đệ tử thu nhận ở Ung Châu, những đệ tử gia nhập Tần thị gia tộc này, chỉ cần trở thành người trong nội bộ Tần thị gia tộc, tất cả đều được ban cho họ Tần."
"Tần?" Đằng Thanh Sơn cũng biết. Năm đó Tần Lĩnh thiên đế thống nhất thiên hạ, quốc hiệu chính là Tần.
"Ừ, chẳng qua vì nội bộ đệ tử quá nhiều, bị một người phụ trách của Tần thị gia tộc, là một người lười biếng tùy ý đặt tên bằng số, từ Tần Nhất, Tần Nhị... Cứ như thế mà truyền xuống. Một hơi lấy liền tám mươi bảy cái tên, Tần Thập Thất chính là cái tên bị đặt cho lúc đó."
"Chẳng lẽ khi hắn trở thành tiên thiên, hư cảnh cũng không đổi tên à?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc.
"Theo lý mà nói thì nên đổi tên, cũng có thể đổi tên." Lý Hàng cười nói: "Nhưng Tần Thập Thất rất quật cường, nghe nói hắn là người rất cao ngạo, nghe đồn trong Tần thị gia tộc, hắn rất ít để ý người khác. Cho tới khi trở thành hư cảnh cường giả, y vẫn giữ cái tên Tần Thập Thất."
"Nhưng nói tên hắn, thiên hạ không ai không giơ ngón tay cái (ý nói number one)?" Lý Hàng khen ngợi.
Ngay khi Lý Hàng nói, đột nhiên... "Ủa?" Đằng Thanh Sơn, Lý Hàng hầu như đồng thời quay đầu lại.