Cửu Đỉnh Ký

Chương 501 : Tùy các ngươi

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Gió núi rít lên. Hai đại cường giả hư cảnh Vũ Hoàng môn và một con yêu thú được xưng là có tốc độ đệ nhất Cửu Châu Liệt Phong Long Chuẩn đều thèm thuồng nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn:



- Hống...



Lục Túc Đao Trì cũng lơ lửng gầm lên dữ tợn về phía Vũ Hoàng môn. Cặp mắt đỏ như máu lạnh lùng lướt qua đối thủ. Đằng Thanh Sơn tay trái cầm nửa bộ thần giáp màu xanh lá đậm, tay phải nắm Khai Sơn Thần Phủ, mỉm cười đứng trên Lục Túc Đao Trì



- Ha ha, hai vị.



Đằng Thanh Sơn cười ha ha…



- Chẳng lẽ các người không thấy câu hỏi của các người buồn cười sao? Nếu ta tìm được Hồng Thiên thần giáp, tội gì đuổi theo Lục Nhĩ Toản Địa Thử chứ? Chẳng lẽ chỉ để cướp lấy thi thể Vưu Thạch Kim sao?



Đằng Thanh Sơn nói dõng dạc, không khẩn trương chút nào.



- Hừ!



Cặp mắt nhỏ tí dưới hàng lông mày chổi xể của Vũ Đồng Hải nheo lại, tựa như độc xà nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn



- Chúng ta không biết gì hết. Chúng ta chỉ biết là lúc trước Vưu Thạch Kim mang theo hai bộ thần giáp chui xuống đất. Còn chỉ có ngươi đuổi theo thôi. Bây giờ Vưu Thạch Kim đã chết rồi, Hồng Thiên thần giáp đã biến mất, không phải ngươi giữ thì ai giữ?



- Kinh Ý, mau giao ra Hồng Thiên thần giáp, đừng có giảo biện nữa.



Liễu Hạ lạnh lùng nói.



Hai đại cường giả hư cảnh chỉ đích danh cưỡng bức Đằng Thanh Sơn.



- Ta nói không có là không có.



Đằng Thanh Sơn sầm mặt lại.



Vũ Đồng Hải và Liễu Hạ nhìn nhau.



Họ hiểu, con yêu thú Lục Túc Đao Trì biết khoan đất. Còn bây giờ Lục Nhĩ Toản địa Thử sớm đã bỏ chạy ra xa rồi. Nếu họ làm căng, Kinh Ý hoàn toàn có thể cưỡi Lục Túc Đao Trì khoan đất nhanh chóng bỏ đi, họ căn bản không có biện pháp gì cả.



Muốn đối phó với Kinh Ý, cũng chỉ có thể sau này từ từ nghĩ biện pháp.



Như vậy phiền toái còn lớn hơn.



- Hai vị, ta xin cáo từ trước.



Đằng Thanh Sơn chắp tay, muốn rời đi.



- Chậm đã!



Liễu Hạ vội quát lớn một tiếng.



- Còn có chuyện gì nữa?...




Đằng Thanh Sơn chỉ thầm cười lạnh.



Đằng Thanh Sơn không sợ bất kỳ ai khiêu chiến. Từ lúc vừa vào tiên thiên đã dám đấu với một đám cao thủ tiên thiên Thanh Hồ Đảo rồi. Bất luận là kiếp trước hay kiếp này, hắn đều không phải là người dễ khuất phục.



Đằng Thanh Sơn lục soát rất cẩn thận dưới đất.



Quá tình tìm kiếm khá là khó khăn. Vì bộ phận thần khí chỉ là một thứ đồ vật, khu vực của cường giả hư cảnh căn bản không thể dò xét ra được. Nếu Đằng Thanh Sơn bổ vỡ từng khối đá, lật từng miếng đất để tìm, e rằng mười bữa nửa tháng căn bản cũng chưa chắc tìm được tất cả những bộ phận này. Mày mà cường giả hư cảnh có lực thiên địa bổ sung, cương kình trong cơ thể là vô cùng vô tận.



- Veo! Veo!



Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn chạy lướt nhanh trong lòng đất, lưng đeo Khai Sơn Thần Phủ, hai tay thì vung ra từng luồng kiếm quang xuyên qua đất đá. Luồng kiếm quang mà đánh vào cường giả hư cảnh thì uy lực cũng không lớn, nhưng khi đánh vào đất đá thì quá mạnh, dễ dàng phá vỡ ra.



Nửa bộ thần giáp đang đặt trên lưng Lục Túc Đao Trì. Lục Túc Đao Trì dùng tốc độ chậm rãi lướt tới từng chút một. Sáu cái đao của Đao Trì chém ra từng luồng lưu quang bốn phương tám hướng.



Nơi này chính là chỗ miếng giáp chân rơi xuống, cẩn thận tìm thật kỹ. Đằng Thanh Sơn giảm bớt tốc độ, tìm rất cẩn thận.



Từng luồng kiếm quang bắn ra!



- Xoảng!



Đằng Thanh Sơn nghe một tiếng thanh âm.



Đằng Thanh Sơn không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.



- Dừng.



Rồi hắn vội quay đầu nói với Lục Túc Đao Trì phía sau, ra hiệu cho nó dừng lại. Sau đó Đằng Thanh Sơn bắn mình nhanh chóng về phía phát ra thanh âm va chạm. Chỉ thấy một cái giáp chân màu xanh sậm đang nằm giữa đống đất đá vụn.



Tìm được kiện thứ nhất rồi! Đằng Thanh Sơn không khỏi mỉm cười, rồi trở lại cạnh Lục Túc Đao Trì, ném cái giáp chân lên lưng Lục Túc Đao Cuối cùng cũng gom đủ một đôi giáp chân.



- Tiếp tục!



Đằng Thanh Sơn cảm thấy tự nhiên trong lòng dâng lên niềm vui thú khi đi tìm bảo vật.



Từ khi ở Hồng Thiên Thành tới khi tới Đồng Lăng Sơn Mạch, đã chạy dưới đất cả ngàn dặm. Còn từ khi Vưu Thạch Kim bắt đầu ném những bộ phận thần giáp tới khi hắn không còn ném những bộ phận thần giáp nữa, cũng trải qua lộ trình năm sáu trăm dặm. Nếu tìm tỉ mỉ trong phạm vi lộ trình năm sáu trăm dặm, thì khẳng định rất mất thời gian.



Mày mà, Đằng Thanh Sơn nhớ tới những vị trí những món đồ áo giáp bị ném đi.



Tới vị trí đó, hắn từ từ cẩn thận tìm tòi. Những nơi khác thì chỉ đi qua rất nhanh, tùy ý phóng ra vài luồng kiếm quang mà thôi.



Một lúc lâu sau.



Ha ha, cuối cùng cũng tập hợp đủ rồi. Đằng Thanh Sơn nhìn trọn vẹn bộ chiến giáp màu xanh sậm trên lưng Lục Túc Đao Trì, kể cả mũ trụ và nội giáp, giày chiến Ngoại trừ ngoại giáp che nửa người, những bộ phận khác đều đủ cả. Nhưng lúc bình thường cũng căn bản không cần mặc ngoại giáp. Tìm được gần như trọn vẹn thần giáp, Đằng Thanh Sơn cảm thấy rất vui vẻ.



Nhưng, Đằng Thanh Sơn nhìn chung quanh vùng đất đá tối thui dày đặc Vậy bộ Hồng Thiên thần giáp ở đâu đây?