Cửu Đỉnh Ký

Chương 504 : Nhập Môn

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Thượng tuần tháng bảy, Nghi thành, trên luyện võ trường rộng lớn thuộc ngoại viện phủ đệ Đằng Thanh Sơn.



- Hồng Hầu ca, hôm nay là ngày chín rồi.



- Ừm, ngày chín.



Đằng Hồng Hầu gật gật đầu, nhìn một thiếu niên hơi gầy gò bên cạnh.



Học tập luyện quyền trong phủ đệ Đằng Thanh Sơn có chín trăm mười bốn thiếu niên, nên mỗi phòng có sáu thiếu niên ở. Đằng Hồng Hầu và thiếu niên này là bạn cùng phòng.



Sau ba tháng gần gũi, hai thiếu niên xem nhau như huynh đệ.



- A Tín, đừng nhụt chí. Chỉ cần có một chút hy vọng cũng không được bỏ qua. Ta cũng đã nói cho ngươi rõ những yếu điểm về luyện tập Tam Thể Thức và Hầu quyền rồi. Bây giờ ngươi đã làm tốt lắm rồi. Không biết chừng, hôm nay luyện quyền ngươi có thể đột phá.



Đằng Hồng Hầu liên tục cổ vũ thiếu niên gầy gò.



Phương Tín năm nay chín tuổi, nhưng thân thể thì gầy yếu hơn những bạn cùng lứa tuổi. Lúc trước từ Giang Ninh quận thành chạy tới Nghi thành, dù cả chân Phương Tín sưng vù lên, nó vẫn luôn cắn răng chịu đựng.



Nhưng, tiên thiên của thân thể nó khá là yếu. Do đó, nó vẫn chưa luyện được nội kình. Đằng Hồng Hầu sau mỗi lần tập luyện quyền đều ngồi riêng với Phương Tín, tranh thủ trợ giúp người bạn tốt này. Dưới sự trợ giúp của Đằng Hồng Hầu, Phương Tín đã luyện được Hầu quyền và Tam Thể Thức vượt qua cả Đằng Hồng Hầu.



Nhưng, nó luyện mãi cũng không sinh ra nội kình.



Trong ba tháng luyện nội gia quyền, tố chất thân thể thiếu niên tên là Phương Tín này có hơi tăng lên, da dẻ cũng đã sạm đen.



"Nhất định có thể đột phá."



"Nhất định có thể đột phá. Ta nhất định, nhất định phải thành một cường giả giống như Kinh Ý tiền bối."



Phương Tín siết chặt nắm tay, thầm nhủ. Những tao ngộ lúc nhỏ đã làm hắn rất muốn được trở thành cường giả tuyệt đối. Lần này Đằng Thanh Sơn tuyển nhận đệ tử, hiển nhiên là một thông đạo thênh thang để chúng trở thành cường giả!



Bỏ qua cơ hội như thế, e rằng những trẻ đồng lứa đều sẽ hối hận!



"Đã tới ngày chín tháng bảy rồi. Tính ra cũng đã ba tháng rồi."



"Ừm, hôm nay là ngày cuối cùng luyện quyền. Nếu vẫn luyện không được nội kình, ngày mai sẽ phải xách bị trở về thôi."



Những thiếu niên vẫn còn trên luyện võ trường, thì thầm tự chủ. Trong số họ không ít người đã buông hy vọng rồi.



- Sư phụ tới rồi!



- Sư phụ tới kìa!



Gần như trong nháy mắt luyện võ trường trở nên yên lặng, không có thiếu niên nào đủ can đảm hó hé. Lúc này, Đằng Thú mặc quần dài, Đằng Thanh Sơn mặc áo bào trắng cùng Lý Quân vận xiêm y tím cùng ra khỏi nội viện, đi tới luyện võ trường ở ngoại viện. Nếu nói cả người Đằng Thú đều có một luồng khí tức dã thú, thì Đằng Thanh Sơn như một thanh kiếm giấu kín trong vỏ, có vẻ rất tao nhã.



- Là Kinh Ý tiền bối.



- Nhìn kìa. Rõ là Kinh Ý tiền bối.



Chín trăm mười bốn thiếu niên không kìm được phát ra một tiếng ồ lớn. Bị ánh mắt lạnh lẽo của Đằng Thú đảo qua, tất cả những thiếu niên lại lập tức trở nên yên lặng. Nhưng họ đều dùng ánh mắt rừng rực nhìn Đằng Thanh Sơn mặc áo bào trắng, trông như một công tử.




- Được, nói cách khác, trong số các ngươi tổng cộng có chín mươi sáu người luyện ra nội kình. Còn tám trăm mười tám người khác ta sẽ giao các ngươi về Quy Nguyên tông Giang Ninh.



Đằng Thanh Sơn vừa dứt lời, trên luyện võ trường không ít thiếu niên cứ đứng như thế mà chảy nước mắt, thậm chí có những thiếu niên bật khóc thành tiếng.



Cố gắng ba tháng!



Luôn luôn khát vọng trở thành cường giả!



Thất bại rồi!



Dù sao ngoại trừ Đằng Hồng Hầu, đứa lớn nhất cũng chỉ mới mười tuổi.



- Nam nhân đổ máu không đổ lệ!



Đằng Thú quát một tiếng lớn, lập tức không ít thiếu niên ngưng khóc.



- Ba tháng.



Đằng Thanh Sơn mở lời:



- Các ngươi tới đây ba tháng, hôm nay tất cả chín trăm mười bốn thiếu niên, và sư phụ các ngươi Đằng Thú, cùng với ta, chúng ta cùng nhau luyện tập Tam Thể Thức. Luyện một lần cuối cùng!



Đằng Thanh Sơn bắt đầu chiêu mở đầu của Tam Thể Thức.



Lập tức Đằng Thú cũng múa thức mở đầu Tam Thể Thức. Chín trăm mười bốn thiếu niên ở đây ai nấy nhất tề múa lên thức mở đầu.



- Hát!



- Cáp!



Kể cả Đằng Thanh Sơn, ai nấy từng chiêu từng thức không ngừng luyện tập, không ít thiếu niên vừa luyện tập vừa cố nén nước mắt. Tám trăm mười tám thiếu niên đều biết mình đã thất bại rồi, bị phán tội chết rồi. Bây giờ trong lòng chúng thoải mái trước đó chưa từng có, không còn gánh nặng, áp lực gì nữa. Đặc biệt dưới sự chỉ dẫn của Đằng Thanh Sơn, quyền pháp của mọi người đều luyện tốt hơn hẳn khi trước.



Về cảnh giới, Đằng Thanh Sơn hiển nhiên cao hơn Đằng Thú rất nhiều.



Một quyền, lại một quyền.



- Một lần cuối cùng.



Thiếu niên gầy gò Phương Tín, cũng đắm chìm trong quyền pháp. Đã biết mình thất bại rồi, không có áp lực tâm lý, lúc này quyền pháp hắn lại bắt chước Đằng Thanh Sơn, chợt mờ ảo có chút ý vị.



Trong lúc vô tình, chút nội kình đã sinh ra trong cơ thể hắn,



- Hát!



- Cáp!



Những tiếng hét của những thiếu niên vang dội, vang vọng cả luyện võ trường, xông thẳng tới tận trời cao.