Cửu Đỉnh Ký
Chương 513 : Chuẩn bị chiến tranh
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Tại Nghi thành, trong phủ đệ Đằng Thanh Sơn.
Phía nam Dương Châu, cho dù là vào buổi chiều tiết đầu thu, trời vẫn oi bức như mùa hè. Nhưng Gia Cát Nguyên Hồng lúc này một mình lặng lẽ đứng cạnh hồ nước trong nội viện, lão đã đứng cả canh giờ rồi.
Chẳng biết ông trời có thể giúp cho Quy Nguyên Tông ta tránh được đại kiếp nạn này không! Gia Cát Nguyên Hồng thầm nhủ.
Ở Cửu Châu Đại, mỗi khi có một nhân vật hào kiệt tuyệt đối quật khởi, bình thường đều sẽ đưa đến những trận gió tanh mưa máu. Lần này Thiên Thần cung quật khởi, quả là một kiếp nạn chấn động cả Cửu Châu Đại Địa. Không biết bao nhiêu tông phái cổ xưa sẽ bị tiêu diệt vì kiếp nạn lần này.
Thanh Sơn. Gia Cát Nguyên Hồng lặng lẽ đợi.
Đột nhiên Vèo!
Một luồng lưu quang mang theo trận kình phong quét qua luyện võ trường trong nội viện, làm bụi bốc lên mùi mịt.
Gia Cát Nguyên Hồng quay đầu nhìn lại, người vừa tới chính là hai vợ chồng Đằng Thanh Sơn và Lý Quân cưỡi trên Lục Túc Đao Trì. Nhưng vừa thấy vẻ mặt đồ đệ Đằng Thanh Sơn mà lão kiêu hãnh nhất, Gia Cát Nguyên Hồng cảm thấy có điều bất ổn.
- Sư phụ.
Đằng Thanh Sơn và Lý Quân đều nhảy xuống khỏi lưng Đao Trì, cả hai cùng đi tới.
- Qua đây, qua bên này ngồi.
Gia Cát Nguyên Hồng dẫn Đằng Thanh Sơn tới một cái bàn cạnh đình viện.
- Thanh Sơn, con đi Thiên Thần cung. Vậy cung chủ Thiên Thần cung rốt cuộc nói như thế nào?
Gia Cát Nguyên Hồng nhìn Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn trong lòng khổ sở. Hắn đương nhiên biết niềm hy vọng của sư phụ. Đáng tiếc, mình lại làm sư phụ thất vọng. Đằng Thanh Sơn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Sư phụ, Thiên Thần cung ẩn nhẫn mấy trăm năm cũng chỉ để bộc phát lần này! Con tới khuyên bảo Bùi Tam, nhưng cung chủ Thiên Thần cung Bùi Tam căn bản không nghe con.
- Lão ta không phải còn thiếu con một cái ơn và một lần hậu tạ sao?
Gia Cát Nguyên Hồng sớm đã có chuẩn bị, nên chỉ biết cau mày.
- Lão nói, một cái ơn và một lời hậu tạ chỉ có thể để lại một quận,. Hơn nữa, chỉ có thể là Sở quận ở tít phương bắc, Nam Man quận ở tít phía nam.
Đằng Thanh Sơn nhăn trán vẻ bực dọc:
- Nói cách khác, nếu đáp ứng Quy Nguyên phải di chuyển ly khai khỏi Giang Ninh.
Vù!
Gia Cát Nguyên Hồng đứng bật dậy, thân thể không khống chế được khẽ run lên.
- Sư phụ!
Đằng Thanh Sơn cả kinh.
- Điều tra rõ rồi chứ?
Hoàng Thiên Cần hỏi.
- Vâng!
Vũ Đồng Hải gật đầu báo cáo:
- Sư bá, hai ngày trước tình báo không rõ, bây giờ đã hoàn toàn xác định rồi. Kinh Ý có thể do tính tình quá cứng đầu, nên đã chống lại cung chủ Thiên Thần cung Bùi Tam, khiến cho Bùi Tam giận dữ. Bùi Tam triệt mất vị trí khách khanh, thậm chí còn bỏ vị trí Thánh nữ của thê tử Kinh Ý là Lý Quân.
- Hả?
Hoàng Thiên Cần khẽ gật đầu.
- Không biết vì chuyện gì mà Kinh Ý chống lại Bùi Tam nhỉ?
- Chẳng biết.
Vũ Đồng Hải lắc đầu, rồi lập tức cười.
- Nhưng sư tổ, Bùi Tam là cường giả động hư và cũng là cung chủ Thiên Thần cung. Khẳng định hắn rất cao ngạo... Lần trước tên Kinh Ý đoạt được hai bộ thần giáp, nhưng lại lấy bộ tốt cho mình, đưa bộ kia cho Thiên Thần cung. Điều đó khẳng định khiến cho Bùi Tam không vui. Với cá tính Kinh Ý, việc song phương trở mặt cũng không lạ.
- Sư bá, hai bộ thần giáp đó vốn nên phải thuộc về Vũ Hoàng môn.
Liễu Hạ cũng trầm giọng tiếp lời:
- Nếu không có Kinh Ý truy đuổi, Lục Nhĩ Toản Địa Thử mang theo Vưu Thạch Kim tới, tự nhiên rơi vào tay chúng ta rồi. Đáng hận, Kinh Ý thân là cường giả hư cảnh lại không có sĩ diện. Dám nói là không tìm được thần giáp.
Trên mặt Hoàng Thiên Cần lộ ra nụ cười lạnh, nhẹ giọng nói:
- Đoạt bảo của Vũ Hoàng môn ta, tuyệt không thể buông tha.
Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ cũng đồng ý.
- Không động thủ thì thôi.
Giọng Hoàng Thiên Cần lạnh buốt:
- Nếu động thủ, nhất định phải để Kinh Ý hào vô lực hoàn thủ, giết chết ngay.
- Tên Kinh Ý này có con yêu thú giỏi về phi hành và khoan đất. Các ngươi có phương pháp ứng phó không?
Hoàng Thiên Cần nhìn hai người.
Vũ Đồng Hải nheo mắt, tự tin:
- Sư bá, con có phương pháp nắm chắc mười thành có thể diệt trừ được Kinh Ý, đoạt được Hồng Thiên Thần Giáp.