Cửu Đỉnh Ký
Chương 529 : Chốn Ẩn Náu
Ngày đăng: 19:22 20/04/20
Đằng Thanh Sơn khoanh chân ngồi trên lưng bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh, nhìn Thanh Hồ Đảo phía dưới đã hóa thành một biển lửa, hai mắt lóe hàn quang: "Thanh Hồ Đảo, năm đó ngươi không phải rất cường đại, bá đạo à? Hôm nay, ta cho một mồi lửa bắt đầu chôn vùi Thanh Hồ Đảo các ngươi! Thiết hạt tử, ngươi nghĩ rằng ngươi trốn là ta không tìm thấy ngươi sao?"
- Tiểu Thanh!
Đằng Thanh Sơn chỉ phương hướng cho bất tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh. Lúc này bất tử Phượng Hoàng vỗ hai cánh, liền bay về phía xa xa.
Mặc dù hỏa thiêu Thanh Hồ Đảo, nhưng Đằng Thanh Sơn hiểu rõ chắc chắn trước đó lão mù đã đem đệ tử tinh anh, những nhân vật trọng yếu cùng với rất nhiều bảo vật của Thanh Hồ Đảo ly khai cả rồi. Còn lại trên đảo chỉ là cái xác rỗng thôi. Thiêu hủy nó chẳng ảnh hưởng gì tới thực lực Thanh Hồ Đảo cả.
Nhưng, lại ảnh hưởng rất lớn tơi nhuệ khí.
Cơ sở đầu não trải qua hơn một ngàn năm mà bị thiêu hủy như vậy thì e rằng bất kỳ một đệ tử Thanh Hồ Đảo nào cũng rất tự nhiên mà cho rằng: "Đến cả đảo chủ, Thái thượng trưởng lão cũng phải bỏ chạy khỏi đảo, để mặc cho địch nhân thiêu hủy, vậy khẳng định là đảo chủ tự nhận thấy không phải là đối thủ của Quy NGuiyên Tông".
Có ý nghĩ như vậy, e rằng sẽ có rất nhiều đệ tử ý chí không kiên định sẽ đầu hàng khi chiến tranh xảy ra.
- A!
- Không, không, không phải!
Trong Thanh Hồ, có rất nhiều người đang bơi ra hồ, tìm những vật bám víu, nổi bập bềnh trên mặt nước. Ai nấy đều nhìn Thanh Hồ Đảo hóa thành một biển lửa. Có vài ông già tóc đã bạc, cả đời này sống trên đảo, sự trung thành với Thanh Hồ Đảo đã xâm nhập vào linh hồn họ.
Hôm nay, Thanh Hồ Đảo bị thiêu hủy như vậy, quả chẳng khác gì trời sập đối với họ.
Bờ Thanh Hồ, giữa đám cỏ dại, có hai thanh niên đứng xa xa nhìn hòn đảo giữa hồ. Vẻ mặt hai người đều cực kỳ khó coi.
- Thanh Hồ Đảo bị đốt rồi.
Một thanh niên có vẻ trung hậu nói trầm trầm.
- Quy Nguyên Tông này thật độc ác.
Một thanh niên khác nghiến răng nói.
- Đây là chiến tranh, không phải ngươi chết thì ta vong. Không tính là ai ác hơn ai đâu.
Thanh niên trung hậu thấp giọng đáp.
- Sư đệ, chỉ là thiêu hủy Thanh Hồ Đảo. Trong Thanh Hồ Đảo bây giờ chỉ còn lại lão nhược tàn binh. Chiến tranh giữa Quy Nguyên Tông và Thanh Hồ Đảo ta vừa mới bắt đầu. Rốt cuộc ai thắng ai bại cũng chưa biết được!
- Ừm, cấp tốc đem tin báo cho đảo chủ biết.
Hai thám tử Thanh Hồ đảo lặng lẽ bỏ đi.
Ở Ôn Thành, một tiểu thành cách Thanh Hồ Đảo khoảng ngàn dặm, trong một phủ đệ nhìn như rất bình thường.
Trong thư phòng âm u, cánh cổng chợt chấn động.
Một nam tử áo vàng mặc áo tro đang ngồi khoanh chân. Người này chính là đảo chủ Thanh Hồ Đảo một trong bảy đại tông phái ở Cửu Châu bây giờ, Thiết Phiền. Hắn đang lẳng lặng ngồi trong thư phòng. Hồi lâu sau.
Hai thầy trò ngồi đối diện nhau, vừa uống rượu vừa trò chuyện
- Ha ha, ta sớm đã đoán trước.
Gia Cát Nguyên Hồng cười nói:
- Tên Hạt Tử Kiếm Thánh đó trốn là việc rất bình thường. Hắn thật sự muốn ẩn mình, ngươi muốn tìm được cũng rất khó khăn. Nhưng Thanh Sơn, lần này ngươi đi Thanh Hồ Đảo, hỏa thiêu Thanh Hồ Đảo. Như vậy là mục đích của chúng ta đã đạt được rồi. Năm ngày sau, đại quân có thể xuất phát.
- Năm ngày sau?
Đằng Thanh Sơn giật mình.
- Đúng, năm ngày sau!
Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu
- Hỏa thiêu Thanh Hồ Đảo, đã làm ảnh hưởng lớn tới nhuệ khí đại quân Thanh Hồ Đảo. Đặc biệt là đối với những địa phương vốn không trung thành bao nhiêu, e rằng đại quân ta vừa đến là họ sẽ mở cửa thành đầu hàng. Do đó đợi sau khi tin tức hỏa thiêu Thanh Hồ Đảo lan truyền khắp Dương Châu, chúng ta sẽ động thủ. Năm ngày cũng đủ lan ra khắp nơi rồi.
- Mở cửa thành đầu hàng?
Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc.
- Trong mười ba quận Dương Châu, có Từ Dương quận, Thiên Nam Quận, với Sở quận của Thiết Y Môn lúc xưa hỗn loạn nhiều năm. Ba quận này chưa hề trung thành với Thanh Hồ Đảo, có thể đoạt được rất dễ dàng những quận thành này. Đương nhiên, trận chiến đầu tiên của chúng ta nên đánh cho Thanh Hồ Đảo phải sợ, đánh tới mức người trong thiên hạ phải khiếp sợ! Đánh cho cả Dương Châu đều biết Quy Nguyên Tông chúng ta chẳng những có cường giả hư cảnh lợi hại, đến cả quân đội cũng cường đại vô cùng.
Đằng Thanh Sơn gật gật đầu.
- Được rồi, sư phụ. Hỏa Lưu Thiết có giới hạn thôi, Long Cương quân có tới cả vạn người. Chắc không đủ Hỏa Lưu Thiết chiến giáp?
Đằng Thanh Sơn đột nhiên nghĩ đến điều này.
Dựa theo tính toán, chừng đó Hỏa Lưu Thiết cũng chỉ có thể chế tạo ba ngàn bộ Hỏa Lưu Thiết chiến giáp.
- Đúng là không đủ.
Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu.
- Ta lấy một phần lớn Hỏa Lưu Thiết chế được tổng cộng hai ngàn bộ chiến giáp hoàn toàn do Hỏa Lưu Thiết, tạo thành Hỏa Lưu chiến giáp.
Đồng thời, phần quặng Hỏa Lưu Thiết còn lại trộn thêm những thứ quặng khác như Hàn Thiết làm thành hợp kim, cũng chế tạo được một vạn năm ngàn làm bộ Hỏa Vũ chiến giáp.
- Năm ngày sau, chính là lúc Hỏa Lưu chiến giáp, Hỏa Vũ chiến giáp, cùng với Long Cương quân triển lộ thực lực của Quy Nguyên Tông ta cho người trong thiên hạ rõ!
Gia Cát Nguyên Hồng hai mắt tỏa sáng.
Quy Nguyên Tông cũng sẽ trở thành một trong những đại tông phái trên Cửu Châu!