Cửu Đỉnh Ký

Chương 560 : Cảnh giới động hư?

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


Hoàng Thiên Cần cố nén khí huyết cuộn trào trong cơ thể, khi vừa thấy thương ảnh nện xuống, lập tức sắc mặt lão đại biến:



- Không ổn, là âm kình!



Nhưng khi gặp phải loại âm kình này, Hoàng Thiên Cần đương nhiên biết mình nên làm như thế nào. Lúc này chiến đao màu đen dày cộp chợt xoay tròn, dùng sống của chiến đao nghênh đón một thương của Đằng Thanh Sơn.



- Phụp!



Tiếng va chạm quỷ dị vang lên.



Hoàng Thiên Cần nghiến răng, sắc mặt càng đỏ bừng. Sống của chiến đao chợt xuất hiện hào quang gợn sóng, thật sự triệt tiêu toàn bộ âm kình của Đằng Thanh Sơn.



- Phốc!



Việc ngăn cản âm thầm này so với những luồng công kích cương mãnh lúc trước càng làm cho Hoàng Thiên Cần khó chịu hơn. Lúc này lão phun ra một luồng máu tươi, cả người thối lui ra sau, xem ra cũng đã bị thương.



Liễu Hạ biến sắc:



- Sư bá!



Rồi vội bay tới đỡ lấy.



Giữa Hùng Hạt Tử sơn mạch, ánh mặt trời càng mãnh liệt hơn.



Nhưng trong lòng rất nhiều đệ tử tinh anh Vũ Hoàng môn lại như lạnh đi, ai nấy đều không dám tin:



- Thua à? Hai vị sư tổ liên thủ mà cũng thua sao?



- Sao lại thất bại?



Cường giả hư cảnh Vũ Phụng cũng không dám tin Đối thủ chỉ là hư cảnh, chứ không phải là động hư. Từ cổ chí kim Vũ Hoàng môn ta chưa bao giờ phát sinh việc như vậy cả. Bị một hư cảnh đại thành đánh thualiểng xiểng như vậy? Chẳng lẽ chỉ vì một hư cảnh đại thành, mà phải mời tôn giả ra tay à?



Đằng Thanh Sơn từ giữa không trung đáp xuống mặt đất, nhìn lướt qua hai người Hoàng Thiên Cần và Liễu Hạ sắc mặt tái nhợt đang đứng cạnh nhau.



- Trộm bí tịch của Hình Ý Môn ta, còn không thừa nhận...



Đằng Thanh Sơn lạnh lùng cười:



- Đúng vậy, Vũ Hoàng môn các ngươi bá đạo quen thói sáu ngàn năm qua. Nhưng Đằng Thanh Sơn ta không bao giờ để người khác bắt nạt, ngồi lên đầu lên cổ ta.



Nói rồi Đằng Thanh Sơn cầm Luân Hồi thương, lao thẳng về phía Thánh điện cao tới bảy tầng.



Trước hết muốn hủy diệt Thánh điện. Sau đó tiến vào Vũ Vương thành, phá nát những cung điện của Vũ Hoàng môn! Đây là ý muốn của Đằng Thanh Sơn.



Muốn đánh phải đánh thật đau.



Cho các đại tông phái trong thiên hạ biết trộm bí tịch của Hình Ý Môn sẽ có hậu quả ra sao.



- Dừng tay.



Hoàng Thiên Cần không kìm được quát.
Rõ ràng nhỏ hơn hai người Tần Thập Thất và Bùi Tam rất nhiều.



- Không ngờ.



Đằng Thanh Sơn nhìn Hoàng Thiên Cần khẽ mỉm cười, không ngờ ngươi thật sự có thể ngay lúc này đột phá hư cảnh đại thành, tới cảnh giới động hư. Bội phục bội phục.



- Ta cũng phải cảm tạ ngươi.



Hoàng Thiên Cần nhìn Đằng Thanh Sơn.



- Cảm tạ ta?



Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói:



- Hoàng Thiên Cần. Kỳ thật ta luôn luôn tự hỏi, thực lực của cảnh giới động hư sẽ như thế nào. Theo ta được biết, khi vừa mới tiến nhập động hư thân thể là căn bản không kịp cường hóa, nói cách khác yếu hơn thân thể bọn Bùi Tam nhiều. Như vậy chỉ có thể xem như vừa mới tiến nhập cảnh giới động hư thôi.



- Cho dù vừa bước vào động hư, cho dù thân thể còn chưa trở nên vững mạnh, ta vẫn có thể đánh bại ngươi.



Mắt Hoàng Thiên Cần lộ ra tinh quang, cầm chiến đao màu đen vung lên.



Trong lòng Đằng Thanh Sơn dâng lên chiến ý, nhiệt huyết trong cơ thể như nổi lên cuồn cuộn.



Vừa rồi đánh bại Hoàng Thiên Cần và Liễu Hạ, mình căn bản không sử dụng chiêu cực mạnh là Ngũ Hành Độc Long Toản,.



Lão chỉ mới vào cảnh giới động hư. Hơn nữa cường giả động hư sẽ bị áp chế của Cửu Châu đại địa. Hơn nữa, thân thể lão lại chưa cường hóa.



- Trong lòng Đằng Thanh Sơn tính toán.



Còn ta thì vẫn xem như là hư cảnh đại thành mạnh nhất từ trước tới nay. Thân thể ta cũng tương tự như cường giả động hư, cũng rất mạnh. Cộng thêm Hồng Thiên thần giáp, cũng đủ để đánh với lão một trận.



Cho dù là Bùi Tam.



Một chưởng đánh vào cường giả hư cảnh của Hồng Thiên Thành Vưu Thạch Kim, thế mà Vưu Thạch Kim cũng chống đỡ được hồi lâu mới chết. Ta có Hồng Thiên thần giáp, thân thể mạnh hơn Vưu Thạch Kim không biết bao nhiêu lần. Cho dù là Bùi Tam dùng một chưởng đánh vào người ta, cũng không thể làm ta chết được,chứ đừng nói là Hoàng Thiên Cần.



- Cơ hội khó tìm được! Cơ hội giao thủ với cường giả động hư!



- Đánh với động hư yếu nhất một trận, trước hết cảm thụ động hư rốt cuộc như thế nào một chút. Có lẽ sẽ có lợi cho ta tiến nhập động hư cảnh giới.



Hai mắt Đằng Thanh Sơn lóe ra tinh quang, mặt tràn đầy chiến ý. Liễu Hạ, Vũ Phụng đứng phía xa kinh ngạc nhìn nhau, lại có hư cảnh đại thành dám khiêu chiến với động hư?



- Đằng Thanh Sơn, ta sẽ cho ngươi biết, cho dù là mới vào động hư cũng có thể đánh bại một hư cảnh đại thành.



Hoàng Thiên Cần thu mình lại, nhìn như đóng đinh vào Đằng Thanh Sơn.



- Ha ha, có chiêu số gì cứ việc lấy ra đi!



Đằng Thanh Sơn cũng hai tay cầm ngang trường thương, mũi thương chỉ vào Hoàng Thiên Cần.



Cường giả hư cảnh đại thành cực mạnh, đánh với cường giả động hư yếu nhất, ai mạnh ai yếu?