Cửu Đỉnh Ký

Chương 562 : Tôn giả

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


Bây giờ vô số cung điện trong Hùng Hắc sơn mạch bị hư hỏng. Đằng Thanh Sơn và Hoàng Thiên Cần giao chiến làm không ít cung điện hư hỏng.



Ba người Hoàng Thiên Cần, Vũ Phụng, Liễu Hạ nhìn bốn phía.



- Tất cả hộ pháp, trưởng nhóm các đệ tử mau đi xem cung điện các nơi, xem ở đâu bị hư hỏng.



Vũ Phụng đứng trên bậc Thánh điện, sang sảng hạ lệnh. Nhất thời có mười người, hoặc là trung niên, hoặc là lão giả khom người tuân lệnh. Lập tức những người đó lãnh đạo, dẫn đệ tử tinh anh hơi trong lòng đang bị loạn rời khỏi.



- Đi thôi, vào đi.



Hoàng Thiên Cần than một tiếng:



- Thật không biết có thể sửa lại được như cũ không.



Liễu Hạ cũng lắc đầu, nói vẻ thê thảm.



Vũ Phụng thì không hề lên tiếng đi theo Hoàng Thiên Cần, Liễu Hạ cùng tiến vào Thánh điện.



Trong đại điện Thánh điện.



Đằng Thanh Sơn và Bất tử phượng hoàng tiểu Thanh đang đứng giữa đại điện, nhìn bốn phía xung quanh nhưng căn bản không thấy tôn giả.



- Tôn giả, sao không hiện thân?



Đằng Thanh Sơn cất cao giọng gọi.



Lúc này, ba trưởng lão Vũ Hoàng môn đều lên cầu thang, đi vào giữa đại điện. Đồng thời Vũ Phụng đi tới đóng cửa đại điện.



- Kẹt kẹt…



Cánh cửa cao lớn màu đồng ầm ầm đóng lại.



Cả đại điện chìm vào bóng tối.



- Đằng Thanh Sơn, muốn gặp tôn giả không cần phải sốt ruột.



Liễu Hạ lạnh nhạt nói một tiếng, rồi đi đến cạnh đại điện châm đèn ở hai bên. Trong lúc nhất thời, trong đại điện u ám chỉ có hai ngọn đèn chiếu rọi, lúc mờ lúc tỏ.



- Thần bí thế à?



Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười, nhìn lướt quanh bốn phía.



Hoàng Thiên Cần, Vũ Phụng, Liễu Hạ thì có vẻ rất quy củ đứng một bên.



Bất tử phượng hoàng tiểu Thanh cạnh Đằng Thanh Sơn cũng có vẻ hơi sốt ruột, nó nhúc nhích hai cánh. Hỏa diễm vốn đã thu liễm lại chợt bốc cao, trong lúc nhất thời quang mang còn sáng hơn cả hai ngọn đèn.



- Tôn giả rốt cuộc ở đâu?




Hùng tôn giả cười nhìn thoáng qua Bất tử phượng hoàng tiểu Thanh



- Còn nhớ năm đó ta giao thủ với con phượng hoàng đó. Mới thoáng cái đã mấy ngàn năm qua rồi.



- Tôn giả, năm đó người đi cùng Vũ Hoàng à?



Đằng Thanh Sơn trừng mắt kêu lên. Trong đầu hắn đột nhiên nổi lên những ký ức đã đọc trong bộ sách về những gì có liên quan tới Vũ Hoàng.



Trong lịch sử có ghi lại.



Vũ Hoàng di thủy, việc nổi tiếng nhất là có một con hắc hùng hư cảnh trợ giúp Vũ Hoàng phá núi mở đường. Trong dân gian thậm chí còn có truyền thuyết, nói Vũ Hoàng hóa thân làm hắc hùng, bổ ra cả một tòa núi lớn.



Chẳng lẽ Hùng tôn giả, chính là con hư cảnh họ nhà gấu năm đó? Đằng Thanh Sơn lòng thầm nghĩ.



Hoàng Thiên Cần bên cạnh khẳng định:



- Đúng, năm đó tổ sư Vũ Hoàng môn khi di lý những sông ngòi trong thiên hạ, những quả núi lớn khắp thiên hạ ngăn trở, lúc đó ngoại trừ lần tổ sư dùng Khai Sơn thần phủ bổ vỡ một quả núi lớn, chính là tôn giả đây đã giúp tổ sư đập tan những quả núi lớn. Lướt mắt nhìn cả thiên hạ, trong những yêu thú hư cảnh, không có lấy một con nào mạnh hơn tôn giả được.



Trong lòng Đằng Thanh Sơn cũng giật mình.



Hùng tôn giả cười khẽ lắc đầu:



- Năm đó con Hỏa Phượng đó mặc dù hơi yếu hơn ta một chút. Nhưng khi đó nó còn chưa đạt đến cực hạn. Với thiên phú của nó, hơn nữa nếu nó chạy trốn thì ta cũng không truy theo được.



Đằng Thanh Sơn nghe thế cũng hiểu, hiển nhiên năm đó phượng hoàng mẹ từng thua dưới tay Hùng tôn giả.



Cũng khó trách tại sao phượng hoàng mẹ có điều kiêng kỵ Cửu Châu. Nhưng phượng hoàng mẹ năm đó cũng không giống như phượng hoàng mẹ bây giờ.



- Tỷ như con yêu long ở Đại Duyên sơn, ở tại chỗ đó trấn trụ. Năm đó Đại Vũ cũng luyện chế bộ chiến giáp này cho ta.



Hùng tôn giả khẽ nắm chặt nắm tay.



Đằng Thanh Sơn thậm chí còn cảm thấy không khí như bị đánh vỡ ra. Nhưng Hùng tôn giả lập tức cười nhìn Đằng Thanh Sơn.



- Ta biết tên ngươi là Đằng Thanh Sơn năm đó đã mở ra Thiên Thủy cung, tuổi rất trẻ đã thành công rực rỡ?



- Đúng!



Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu.



- Tin rằng tôn giả cũng biết lần này tại hạ đến vì chuyện gì.



Đằng Thanh Sơn cũng không vòng vo, nhìn về phía đám ba người Hoàng Thiên Cần bên cạnh Hùng tôn giả:



- Các ngươi nói đi, việc này ra sao?