Cửu Đỉnh Ký

Chương 579 : Luyện hóa thần giáp

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


Trong hàn đàm sâu thẳm, Yêu Long Tử Tích đang nằm dài mà ngủ, từ lỗ mũi phun ra từng đạo hàn khí làm nước chung quanh chốc chốc lại ngưng kết, lúc thì bắn tung ra.



- Ngao hống...



Yêu Long Tử Tích bỗng nhiên mở bừng đôi mắt màu vàng to như bánh xe, lộ ra vẻ ngưng trọng. Nó cảm giác được rõ ràng có hai luồng khí tức, một luồng là khí tức quen thuộc của Bất Tử Phượng Hoàng, còn luồng kia là một hắc động. Khí tức mà nó không thể chạm đến, đương nhiên nó nghĩ đó là hắc động.



Yêu Long Tử Tích đã sống rất lâu, cho nên trong nháy mắt nó hiểu ra hắc động này đại biểu cho một cường giả động hư.



"Cường giả động hư?" - Yêu Long Tử Tích kinh hãi, trong nháy mắt biến mất khỏi đáy nước.



Hình Ý môn tại Đại Duyên sơn, trong Đông Hoa uyển.



- Thanh Sơn sao còn chưa về?



- Mẹ, đừng sốt ruột! Cha nhất định là có việc gấp.



Lý Quân và hai con đang ở cùng nhau. Hiển nhiên việc Đằng Thanh Sơn đi lâu không về làm co nàng cảm thấy rất bất an.



Đột nhiên...



- Hống...



Một tiếng gầm kinh sợ vang lên.



Lục Túc Đao Trì đang nằm dài trên bãi cỏ ngủ say chợt kinh hãi ngẩng đầu, phát ra một tiếng gầm sợ hãi phẫn nộ. Nó cũng nhận thấy được, ngoài khí tức của Bất Tử Phượng Hoàng còn có một hắc động đi sau. Là cường giả động hư, nó làm sao không sợ hãi?



- Không ổn!



Lý Quân biết thú ngữ sắc mặt đại biến.



"Vù! Vù!"



Một đạo lưu quang màu đỏ rực và một đạo ánh sáng năm màu gần như đồng thời đáp xuống trong Đông Hoa uyển.



- Hống... kỷ...



Lục Túc Đao Trì hai mắt tràn đầy vẻ hung ác, khi vừa thấy ánh sáng năm màu biến thành Đằng Thanh Sơn thì hơi sửng sốt. Hiển nhiên khí tức của Đằng Thanh Sơn đã biến thành hắc động, điều này làm cho nó không kịp phản ứng.



- Ha ha, Đao Trì, muốn làm gì, muốn đấu với ta một hồi à?



Đằng Thanh Sơn cười đi tới, vỗ vỗ lân giáp của Lục Túc Đao Trì.



Trong hai mắt đỏ kè của Lục Túc Đao Trì lúc này mới lộ ra vẻ kinh hỉ.



- Ha ha, mới mấy ngày không gặp, thế mà quên mất cả ta rồi.



Đằng Thanh Sơn cười ha hả nói.




Đằng Thanh Sơn mỉm cười.



Những gì trải qua ở kiếp trước, Đằng Thanh Sơn không muốn nói cho bất cứ ai, kể cả người thân.



- Bây giờ Luân Hồi chiến giáp mới chỉ vừa luyện chế thành, tuy nói có nhiều vật liệu trân quý vô cùng, đến cả cường giả hư cảnh cũng phải hao phí rất nhiều khí lực mới có thể phá được, nhưng dù sao cũng chỉ có thể xem như chiến giáp của phàm nhân thôi, muốn trở thành thần giáp, còn phải dùng thần lực quanh năm suốt tháng luyện hóa.



Đằng Thanh Sơn bây giờ đã thay Hồng Thiên thần giáp bằng Luân Hồi chiến giáp.



Tu luyện bình thường, sống hằng ngày, Đằng Thanh Sơn đều mặc nó như thường mặc Hồng Thiên thần giáp lúc trước, chỉ có mũ và giáp ngoài là rất ít mặc.



"Chẳng trách thần giáp của cường giả hư cảnh chỉ có giáp trong là được coi trọng nhất. Đây không phải vì tiện lợi, mà chủ yếu là vì thời gian cường giả động hư mặc giáp trong là dài nhất."



Trong lúc mặc cũng chính là quá trình luyện hóa.



- Thanh Sơn!



Lý Quân cùng Đằng Thanh Sơn đi dạo trong Đông Hoa uyển:



- Cô gái mà Hồng Vũ thích bây giờ cũng đã mãn tang, chúng ta cũng…



- Hả?



Đằng Thanh Sơn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa xa:



- Mục Đào lão ca, sao lại tới đây?



Một luồng hào quang chợt hạ xuống, hóa thành một người, chính là Vân Mộng Chiến Thần "Mục Đào" tóc bạc khôi ngô vác chiến đao đầu sói khổng lồ. Mục Đào vẻ mặt kinh dị, nhìn kỹ một lần rồi mới kinh hô:



- Thanh Sơn lão đệ, ngươi… ngươi… ngươi đã...



- Ha ha, lão ca, ngẫu nhiên ngộ ra, đã đột phá rồi!



Đằng Thanh Sơn cười nói.



- Ta tới Cửu Châu đại địa trên hai mươi năm, cũng có chút thành tựu, đạt tới hư cảnh đại thành. Còn Thanh Sơn lão đệ…



Mục Đào vốn có chút tự đắc, nhưng nhìn thấy sự tiến bộ của Đằng Thanh Sơn thì hoàn toàn bị đả kích.



- Mục Đào lão ca, sao huynh rảnh rỗi tới đây thế?



Đằng Thanh Sơn cười hỏi.



- Ha ha, sư phụ não thối của ngươi rốt cuộc cũng đã đột phá, đương nhiên ta cũng không cần phải trấn thủ ở đó nữa.



Mục Đào cười ha hả nói.