Cửu Đỉnh Ký
Chương 58 : Mất và Được
Ngày đăng: 19:18 20/04/20
Dịch: vodanh764
Đoàng đoàng!
Cơn mưa to như trút nước, tiếng sấm đinh tai nhức óc cũng chốc chốc vang lên, trận mưa này hiển nhiên không phải trong một chốc một lát có thể tạnh.
Cách Đằng gia trang khoảng một dặm, một thanh niên chân trần đang đi trên bùn đất, tay áo của hắn đã rách te tua thành từng mảnh, cái quần cũng hoàn toàn rách toác thành vải vụn, tóc tai bù xù y hệt như một tên khất cái.
" Thật thảm hại." Đằng Thanh Sơn nhìn qua y phục của mình, khi cùng con mãng xà dưới hồ sâu chiến đấu dưới Bích Hàn Đầm hắn đã không dằn được mà dốc hết toàn lực, khí huyết hai chân hai tay cường thịnh đến mức cực điểm khiến quần và tay áo bị xé rách thành từng mảnh vụn, về phần đôi giày …… Lúc vào trong núi Đằng Thanh Sơn có đi giày, nhưng trước khi lặn xuống hồ đã cởi ra để ở một bên.
Lúc chạy trốn cũng không kịp mang về.
" Con mãng xà kia nổi cơn điên, có lẽ đôi giày của mình cũng bị đá vụn chôn luôn rồi. Bộ dạng ta thế này, sao gặp mọi người đây?" Đằng Thanh Sơn nhìn xa xa về phía Đằng gia trang không khỏi cười khổ.
Bộ dạng nhếch nhác thảm hại như thế này bị tộc nhân nhìn thấy có lẽ tộc nhân sẽ phỏng đoán, chuyện gì đã khiến Đằng Thanh Sơn phải chật vật đến vậy.
"Vút!"
Trong cơn mưa bão Đằng Thanh Sơn dần hoá thành một đạo ảo ảnh lao về phía bờ rào gỗ che chắn bên ngoài Đằng gia trang, chỉ một dặm đường nên trong chốc lát đã về đến nơi. Chân sau điểm nhẹ nhảy cao hơn một trượng liền dễ dàng vượt qua hàng rào cao cao này. Sau hàng rào chính là từng cây cọc gỗ được vót sắc cùng với nhà ở.
Nhẹ nhàng dậm chân lên cọc gỗ, Đằng Thanh Sơn liền nhảy lên mái nhà, chỉ thấy hắn vận nội kình, toàn thân nhẹ như chim yến đạp lên mái ngói mau chóng lẻn đi.
Rất may trận mưa bão này khiến tộc nhân hầu như đều trú trong nhà, thêm nữa hiện tại vẫn còn sớm, nhà nhà đều đang bận ăn sáng nên không ai chú ý đến dưới tình huống mưa to như vậy mà đệ nhất hảo hán của tông tộc đang gấp rút chạy trên mái nhà.
o0o
Bên trong nhà Đằng Thanh Sơn.
Thanh Vũ đang nhóm lửa, mẫu thân " Viên Lan" đang làm bánh mì, bận bịu chuẩn bị bữa sáng.
Đằng Thanh Sơn cũng biết hành vi lần này của mình đã khiến phụ thân không hài lòng, hắn liền lập tức chuyển sang vấn đề khác: "Đúng rồi! Cha, lúc ở dưới đáy Bích Hàn đầm con đã phát hiện ra một loại khoáng thạch, loại khoáng thạch này dưới đáy Bích Hàn đầm ngược lại có thể phát nhiệt, rất quái dị. Người xem, đây là cái gì."
Đằng Thanh Sơn móc từ trong ngực ra hai khối khoáng thạch màu đen.
Nhìn thoáng qua khoáng thạch này rất bình thường.
" Hử! Ở đáy đầm à?" Cặp mắt ông sáng lên. Thân là một thợ rèn binh khí, Đằng Vĩnh Phàm đối với khoáng vật luyện binh khí biết rất nhiều.
Vừa sờ vào khoáng vật màu đen đó, trên mặt ông lền lộ ra thần sắc ngạc nhiên lẫn vui mừng: "Không ngờ lại ấm......" Rồi vội cầm một khối khoáng thạch màu đen đến trước người, hai tay khép lại che kín ánh sáng. Tỉ mỉ xem xét một lúc, Đằng Vĩnh Phàm kinh hô, "Đúng là nó! Thật sự là nó! Tử quang hàn thiết, chính là Tử quang hàn thiết!"
Đằng Thanh Sơn tràn đầy nghi hoặc trong lòng: "Cha, Tử quang hàn thiết là cái gì?"
Đằng Vĩnh Phàm ngẩng đầu, kinh hỉ nhìn Đằng Thanh Sơn: "Thanh Sơn, Tử quang hàn thiết con không biết, nhưng nó còn có một cái tên khác - Vạn niên hàn thiết!"
"Vạn niên hàn thiết?" Đằng Thanh Sơn ngẩn người.
Bởi vì hắn nghĩ đến một loại khoáng thạch – Thiên niên hàn thiết. Khi đi qua Vạn Tượng lâu ở Nghi thành, Đằng Thanh Sơn đã nhìn qua loại khoáng thạch này, Thiên niên hàn thiết toàn thể ngăm đen mà phát ra hàn khí lạnh toát, giá cũng cực kì đắt, một cân thiên niên hàn thiết đáng giá hai lượng hoàng kim.
"Đúng, ta từng mua ở Vạn Tượng lâu một bộ sách giới thiệu về các loại luyện khí khoáng vật, trong đó có miêu tả về Tử quang hàn thiết này. Tử quang hàn thiết, cũng gọi là Vạn niên hàn thiết. Là kì bảo vô giá! Dựa theo những gì viết trong sách, chỉ có tại phương Bắc của Bắc bộ thảo nguyên trong Bắc Hải lạnh lẽo đó mới có người may mắn phát hiện ra."
"Vạn niên hàn thiết này đã là hàn thiết trân quý nhất, Thiên niên hàn thiết bình thường sờ vào có khí lạnh thấu xương. Còn Vạn niên hàn thiết khi đạt cực điểm ngược lại trở nên ấm áp như ngọc."
" Vạn niên hàn thiết kiên cố không thể phá vỡ, khi luyện chế binh khí chỉ cần trộn vào một ít thì có thể luyện chế được thần binh lợi khí." Đằng Vĩnh Phàm kích động vạn phần, "Vạn niên hàn thiết này giá trị gấp trăm lần Thiên niên hàn thiết! Hơn nữa có tiền cũng không mua được!"
"Gấp trăm lần Thiên niên hàn thiết?" Đằng Thanh Sơn nhìn qua nhìn lại hai khối hắc thạch, trên mặt có chút ngây ra.
Đằng Thanh Sơn phát hiện cho dù bị tổn thất một bộ quần áo, một đôi giày, nửa đoạn thương đổi lại hai khối đá, hình như...... lãi rồi.