Cửu Đỉnh Ký

Chương 588 : Nói cho ta biết!

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


"Chủ mưu chính thức?" - Trong đầu Đằng Thanh Sơn vừa động, lóe lên mấy ý nghĩ, nhưng bề ngoài thì vẫn cầm Luân Hồi thương, cười lạnh nói:



- Ngươi chính là chủ mưu, chết tới nơi còn muốn kéo người khác xuống nước sao?



"Xoẹt xoẹt!"



Dung nham nóng rực mãnh liệt bị dạt ra, bốn phía không ngừng tỏa ra những luồng khí nóng. Bất Tử Phượng Hoàng phía sau Thân Công Phục toàn thân bốc cao ngọn lửa, nhiệt độ càng vượt xa dung nham. Cả người chìm vào một cái lò thật lớn, Thân Công Phục ngược lại cảm thấy rất lạnh. Hắn nhìn thấy Đằng Thanh Sơn lóe ra sát khí, biết chắc chắn sẽ chết, trong lòng vô cùng giận dữ.



"Tên Kim Thắng lão tặc, bày ra chủ ý này cho ta! Nếu như ta không nghe, cũng không đến mức phải thế này. Bây giờ... bây giờ..."



Thân Công Phục hận Đằng Thanh Sơn.



Nhưng cũng hận người lúc trước đã bày vẽ cho hắn chủ ý này.



- Sao không nói gì thế? Có phải là muốn kéo ai đó xuống nước, cũng không nghĩ ra à?



Vẻ mặt Đằng Thanh Sơn đột nhiên trở nên lạnh lùng:



- Đã như thế thì ta xin tiễn ngươi một đoạn!



- Đằng Thanh Sơn!



Thân Công Phục trừng mắt, tóc bạc dựng lên như phát điên, trán nổi gân xanh:



- Thân Công Phục ta thừa nhận, nhi tử của ngươi là do ta âm thầm xếp đặt diệt trừ. Năm đó ngươi hại chết đại ca ta, ta nằm mơ cũng muốn giết chết ngươi. Lần này con ngươi mạng lớn, chỉ đáng hận là ông trời không giúp ta!



- Con ngươi trúng độc, ngươi lại vừa vặn đi tới Vĩnh An quận. Đây là ông trời giúp ngươi! Không phải Thân Công Phục ta không muốn giúp Xạ Nhật thần sơn, chỉ là trời muốn tiêu diệt ta!



Thân Công Phục như phát điên gầm lên.



Đằng Thanh Sơn lạnh lùng đứng nghe.



Chung quanh là dung nham vô tận quay cuồng.



- Thế nhưng... việc xuống tay với nhi tử ngươi, tuyệt không phải chủ ý của ta.



Thân Công Phục nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn:



- Ta thừa nhận, Đằng Thanh Sơn ngươi là thiên tài, hơn nữa còn trưởng thành rất nhanh. Ta vốn đã bỏ qua ý định trả thù. Vì bảo vệ Xạ Nhật thần sơn, ta chỉ âm thầm gieo rắc vài lời đồn ở Quy Nguyên tông, để cho người ta chửi bới ngươi, âm thầm châm lửa thổi gió để quan hệ giữa Quy Nguyên tông và Hình Ý môn ngươi trở nên bất thiện.



Đằng Thanh Sơn sực nghĩ ra.
Từ sau khi Đằng Thanh Sơn rời khỏi, Lý Quân vốn cả đời luôn chờ đợi vẫn lặng lẽ ở giữa đình viện chờ hắn. Khi thấy trên bãi đất trống xuất hiện Bất Tử Phượng Hoàng cùng với Đằng Thanh Sơn mặc áo bào trắng...



- Thanh Sơn!



Lý Quân vội đứng lên chạy tới.



- Tiểu Quân!



Đằng Thanh Sơn đi tới, mỉm cười nắm tay thê tử.



- Hồng Vũ đâu?



Đằng Thanh Sơn cười hỏi.



Lý Quân cười lắc đầu:



- Chàng đi Xạ Nhật thần sơn lo việc Thân Công Phục, thiếp vẫn không nói cho Hồng Vũ biết, miễn cho nó khỏi lo... Lúc này e rằng nó còn đang luyện võ.



- Ừm!



Đằng Thanh Sơn gật đầu.



- Được rồi, đi Xạ Nhật thần sơn thế nào rồi?



Lý Quân vội vàng hỏi. Nàng đương nhiên không lo cho Đằng Thanh Sơn, dù sao bây giờ hắn cũng đã là cường giả cảnh giới động hư. Điều nàng lo là Xạ Nhật thần sơn có cá lọt lưới. Nếu như có một cường giả hư cảnh đơn thân đối địch, đích xác sẽ phiền toái không ít.



- Giải quyết rồi. Thân Công Phục và con yêu lang, toàn bộ đã được giải quyết.



Đằng Thanh Sơn trả lời.



Lý Quân thở phào một hơi.



Trên Cửu Châu đại địa, nếu chỉ là dư nghiệt bình thường của một tông phái thì có lẽ cũng không thèm quan tâm, bởi vì xác xuất để bọn chúng sinh ra một cường giả hư cảnh là quá nhỏ. Nhưng nếu đã đạt tới hư cảnh thì nhất định phải diệt trừ, để lại sẽ là mối họa vô tận. Chẳng hạn như Cổ Ung đã khiến cho Đằng Thanh Sơn gặp rất nhiều phiền não.



- Thanh Sơn, khi chàng đi Xạ Nhật thần sơn, thiếp đã tỉnh táo rồi ngẫm lại. Có gì đó rất lạ.



Lý Quân nhíu mày nói:



- Sư phụ chàng nói Xạ Nhật thần sơn là hung thủ, nhưng ngay từ đầu lại không đưa cho chúng ta chứng cớ. Còn lúc trước khi đệ tử Quy Nguyên tông đại náo, sư phụ chàng lại tuyên bố ngày chín tháng chạp sẽ công khai, có vẻ tin tưởng mười phần. Đã dám nói ngày chín tháng chạp sẽ công khai việc này, hẳn là đã sớm tra ra được tin gì rồi, nếu không sao lại dám tuyên bố tự tin như vậy?