Cửu Đỉnh Ký

Chương 619 : Nâng Cốc Dạ Đàm (hạ)

Ngày đăng: 19:22 20/04/20


Họ trao đổi mấy câu vô cùng đơn giản.



Giữa hai người không cần nói quá nhiều.



Gia Cát Nguyên Hồng chỉ dửng dưng nhìn thế gian bàn tán về việc này. Người ta không hiểu nên tin vào mị lực của Đằng Thanh Sơn. Xem ra bây giờ, Đằng Thanh Sơn là người đỉnh cao trên Cửu Châu Đại Địa, là nhân vật đầy kỳ tích đứng ở đỉnh cao nhất. Chỉ có một tên ma đầu thần bí là Bùi Tam mới có thể so với hắn được.



Trong đầu Gia Cát Nguyên Hồng lại nhớ về những cảnh lúc trước của Đằng Thanh Sơn.



Khi lão gặp Đằng Thanh Sơn lần đầu tiên, khi đó Đằng Thanh Sơn là một thanh niên mới ra đời, lúc đó hắn mười sáu tuổi, tung hoành trên lôi đài Hắc Giáp quân, không ai địch nổi. Lúc đó Gia Cát Nguyên Hồng đã nói ra một câu như thế này: "người này có tiền đồ vô lượng." Rồi sau đó ông muốn thu hắn làm đệ tử.



Đằng Thanh Sơn khi đó còn trẻ, nhưng đã phát lộ tài năng, có thể có tên trên Địa Bảng.



Bây giờ, hắn đã là cường giả đỉnh cao trên cả Cửu Châu Đại Địa!



"Thanh Thanh, nếu con linh thiêng, nếu con thấy Thanh Sơn có được như ngày hôm nay, hẳn con cũng phải mãn nguyện rồi."



Gia Cát Nguyên Hồng thầm nhủ.



- Sư phụ!



Đằng Thanh Sơn đột nhiên mở lời.



- Hả?



Gia Cát Nguyên Hồng nhìn hắn.



- Trước khi xuất chiến, con muốn đi bái tế Thanh Thanh một lần.



Đằng Thanh Sơn đột nhiên nói.



Gia Cát Nguyên Hồng giật mình, rồi sau đó gật gật đầu.



Hai mắt Đằng Thanh Sơn như mờ đi. Đối với thiếu nữ thanh thuần như tiên nga, không phải người phàm, sâu trong tâm khảm Đằng Thanh Sơn luôn luôn cảm thấy áy náy vô tận. Cho dù đã qua ba mươi năm rồi, Đằng Thanh Sơn vẫn không có cách nào quên được người thiếu nữ đã mỉm cười chết trong lòng mình.



Thời gian càng trôi qua, càng đến gần tới mười tám tháng chạp. Hâu như trên khắp cả Cửu Châu Đại Địa đều đàm luận về trận cuối cùng trong ba trận chiến đỉnh cao. Đâu đâu cũng bàn về việc Đằng Thanh Sơn với đầy sắc thái truyền kỳ cùng Bùi Tam thần bí đáng sợ nhất, rốt cuộc trong hai người ai có thể thắng, ai là người thất bại trong trận cuối cùng này!



Còn trong Đông Hoa Uyển, Đằng Thanh Sơn cũng cảm giác được áp lực của mười tám tháng chạp.



Ngày mười sáu tháng chạp.



Đêm.



Đằng Thanh Sơn còn ở trong thư phòng, viết bí tịch quyền pháp. Trong quá trình sáng tạo quyền pháp này, Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy mình nắm được Nội Gia Quyền sâu hơn một bậc.



- Sàn sạt



Trong thư phòng ngoại trừ tàn nến thỉnh thoảng, ngẫu nhiên rơi bộp một tiếng, chỉ còn lại có tiếng bút lông của Đằng Thanh Sơn đang chạy trên giấy.



- Đằng Thanh Sơn, có thể ra ngoài uống với ta một lần không?



Một thanh âm vang lên bên tai Đằng Thanh Sơn.



- Bùi Tam?



Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc, đã khuya thế này mà Bùi Tam còn tới làm gì.



Nhưng lập tức hắn cười, buông bút lông, đẩy cửa thư phòng đi ra ngoài. Chỉ thấy Bùi Tam ở gần đó, mặc trường bào màu vàng nhạt, đang thong dong tự tại tại vô cùng. Lão đang ngồi ở sân nhà Đằng Thanh Sơn uống rượu, cười nhìn Đằng Thanh Sơn.




- Đáng tiếc nhất là … năm đó ta tu luyện Kim Thân Phật Đà.



Bùi Tam lắc đầu thở dài:



- Mặc dù đây là Thần Cấp Bí Điển, nhưng đây là Đạo của Thích Già Tổ Sư thành tựu Chí Cường Giả, mà ta không phải là Thích Già tổ sư, chỉ đi theo đường thích hợp với mình mới là tốt nhất. Ta cố tu Kim Thân Phật Đà, cho dù miễn cưỡng đột phá đạt tới cảnh giới động hư, cũng không thể nào đề cao hơn được.



Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu, hắn đạt tới cảnh giới như thế, nên cũng hiểu rất rõ việc này.



Một quyển sách, ngươi đọc có thấu triệt tới mấy, muốn vượt qua người viết quyển sách là điều không thể làm được.



Do đó, biện pháp tốt nhất là tự mình viết một quyển sách! Đi theo đường mình!



- Việc này cũng là lí do vì sao năm đó ta nhắc nhở ngươi, ngàn vạn lần không được học Thần Cấp Bí Điển, đừng theo lối đi của người khác. Đó là tai họa cho mình.



Bùi Tam lắc đầu nói tiếp:



- Đáng tiếc, ta tu luyện phương pháp Phật Tông quá sâu rồi, căn bản không thể chuyển sang tu đạo gia...



Do đó ta nghĩ mọi ngoài để thử đi theo con đường của mình.



Vì vậy... mới có Mật Tông.



Bùi Tam cười khẽ:



- Mật Tông, chính là do ta căn cứ vào phương pháp Phật Tông, dùng một vài cảm ngộ của mình mà sáng tạo ra. Ta gọi tu luyện của Ma Ni Tự là thiền tông, cùng với Mật Tông của ta đều là Phật Tông cả.



Đằng Thanh Sơn thầm gật đầu.



- Đáng tiếc, học xong Kim Thân Phật Đà, cho dù ta sáng chế ra phương pháp Mật Tông, nhưng vì chịu ảnh hưởng quá lớn của phương pháp Phật Tông, căn bản không thể đi theo đường của mình đến thành công.



Bùi Tam lắc đầu thở dài nói:



- Khi đó, ta căn bản không phải đối thủ của Liễu Nguyên. Do đó, ta quyết định đánh bạc, chuyển sang kiếp khác.



Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu.



Đại sư động hư Phật Tông, chuyển thế cũng chỉ thành công có một nửa.



- Trời không diệt ta. Ta chuyển sang kiếp khác thành công, trở thành đứa con thứ ba trong Bùi gia.



Bùi Tam cười khẽ nói:



- Lúc này nê hoàn cung, đan điền của ta vân vân, đều là của trẻ con bình thường. Ta hoàn toàn có thể lựa chọn tu luyện Phật Tông, hay đạo gia.



Sau đó, ta đi theo Đạo Gia nhất mạch.



Ta tham khảo bí tịch Đạo Gia bình thường, bí tịch đạo gia tiên thiên. Về phần hư cảnh và động hư, ta không hề để ý tới bất kỳ bí tịch gì. Ta đi khắp trời nam đất bắc, quan sát cá chim hoa cỏ, chim bay cá nhảy, ta toàn bộ dựa theo lĩnh ngộ của mình mà sáng tạo ra đường đi cho mình.



Bùi Tam cười khẽ nói:



- Mặc dù ta sáng chế ra nhiều loại đạo nhưng tất cả đều có thể gọi chung là Vạn Thú Đạo!



Cũng là Đạo ta dùng để giết chết tên Liễu Nguyên, tiêu diệt Ma Ni Tự.



Đôi mắt Bùi Tam lóe lên.